Tác giả: Thị Tửu Cật Trà
Thể loại: Truyện Sắc, Đam Mỹ
Nguồn: hagiatrangblog.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 23
Tần suất cập nhật: 29 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Chỉnh sửa: Hạ Ngọc Băng.
Biên tập: Hạ Ngọc Băng.
Thể loại: đam mỹ (namxnam), hiện đại, 1×1, có H, đôi bên thầm mến, HE.
Giới thiệu
Nhìn tựa truyện có vẻ hơi khó hiểu đúng không nào? Cơ mà cực kì đậm chất thơ ca ấy. Ừm, thật ra nó văn vẻ vậy đấy chứ có ý nghĩa gì đâu:>
Chỉ là tên truyện chính là tên về hai nhân vật chính của câu chuyện mà thôi.
Cố Văn Sanh đã thầm thích Lưu Triêu từ rất lâu rồi, từ cái hôm đầu tiên gặp nhau khi còn là thiếu niên cơ.
Nhiều lúc Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chạnh lòng, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ.
Mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.
Đối với người ngoài thì tao nhã lịch sự đối với công thì tính tình trẻ con thụ x đối với người ngoài thành thục thận trọng đối với thụ thì phúc hắc muộn tao công.
Lời editor:
Thật ra định để tên truyện là ‘Khúc khèn buổi sớm’, nhưng mà thấy không liên quan gì tới truyện cả nên thôi. Để luôn tên gốc cho có liên quan tới nhân vật.
Tác giả : Thị Tửu Cật Trà
Thể loại: Truyện Sắc, Đam Mỹ
Nguồn: hagiatrangblog.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 23
Tần suất cập nhật: 29 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Chỉnh sửa: Hạ Ngọc Băng.
Biên tập: Hạ Ngọc Băng.
Thể loại: đam mỹ (namxnam), hiện đại, 1×1, có H, đôi bên thầm mến, HE.
Giới thiệu
Nhìn tựa truyện có vẻ hơi khó hiểu đúng không nào? Cơ mà cực kì đậm chất thơ ca ấy. Ừm, thật ra nó văn vẻ vậy đấy chứ... không có ý nghĩa gì đâu:>
Chỉ là tên truyện chính là tên về hai nhân vật chính của câu chuyện mà thôi.
Cố Văn Sanh đã thầm thích Lưu Triêu từ rất lâu rồi, từ cái hôm đầu tiên gặp nhau khi còn là thiếu niên cơ.
Nhiều lúc Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chạnh lòng, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ.
Mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.
Đối với người ngoài thì tao nhã lịch sự đối với công thì tính tình trẻ con thụ x đối với người ngoài thành thục thận trọng đối với thụ thì phúc hắc muộn tao công.
Lời editor:
Thật ra định để tên truyện là ‘Khúc khèn buổi sớm’, nhưng mà thấy không liên quan gì tới truyện cả nên thôi. Để luôn tên gốc cho có liên quan tới nhân vật.