Tác giả: Mark Lawliet
Nguồn: Diễn đàn Táo Xanh
Trạng thái: Full
Số chương: 32
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Cuộc sống hiện đại, xã hội nhộn nhịp, mọi người đều tất bật, vội vàng với công việc, chẳng mấy ai còn bận tâm hay cảm nhận những tia nắng ban mai ấm áp, cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua mang theo hơi thở trong lành của buổi sáng sớm.
Chúng sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản hơn khi mỗi sáng thức dậy giữa những tia nắng vàng rực rỡ, cùng nghe tiếng chim hót ngân vang trong mỗi sáng.
Thôi chết!! mơ mộng như thế đủ rồi, mình sắp trễ giờ đi học tới nơi, giờ đâu còn ai đi cảm nhận sáng sớm như thế nào chớ!
--Vậy mà thấy thế vẫn còn sót lại một sinh vật hiếm hoi biết cảm nhận thế giới bao la khi chỉ mới khi học lớp 11 ấy chứ!!!
Một cậu bé với mái tóc đen phấp phới trong gió.
Mặt mũi trắng trẻo toát lên một sự thanh thản lạ kì và cả sự điên rồ nữa!??
Chuyện là nó vừa đạp xe vừa nhắm mắt lại! vì con đường này buổi sáng khá vắng vẻ nhưng việc đạp xe mà không cần nhìn đường thì nó thật là liều mạng..
Cái mạng có quan trọng gì chứ! Nó đâu có quan trọng việc đó bằng việc cảm nhận những làn gió nhẹ mơn man trên da mặt. Đâu có bằng hơi ấm của những tia nắng mặt trời tinh khôi.
Trời! Thằng này nó bệnh thần kinh thật rồi! Cứ kiểu này thế nào cũng có ngày gặp..
Mời các bạn đọc tiếp nhé... sstruyen.. Thân
Tác giả : Mark Lawliet
Nguồn: Diễn đàn Táo Xanh
Trạng thái: Full
Số chương: 32
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Cuộc sống hiện đại, xã hội nhộn nhịp, mọi người đều tất bật, vội vàng với công việc, chẳng mấy ai còn bận tâm hay cảm nhận những tia nắng ban mai ấm áp, cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua mang theo hơi thở trong lành của buổi sáng sớm.
Chúng... ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản hơn khi mỗi sáng thức dậy giữa những tia nắng vàng rực rỡ, cùng nghe tiếng chim hót ngân vang trong mỗi sáng.
Thôi chết!! mơ mộng như thế đủ rồi, mình sắp trễ giờ đi học tới nơi, giờ đâu còn ai đi cảm nhận sáng sớm như thế nào chớ!
--Vậy mà thấy thế vẫn còn sót lại một sinh vật hiếm hoi biết cảm nhận thế giới bao la khi chỉ mới khi học lớp 11 ấy chứ!!!
Một cậu bé với mái tóc đen phấp phới trong gió.
Mặt mũi trắng trẻo toát lên một sự thanh thản lạ kì và cả sự điên rồ nữa!??
Chuyện là nó vừa đạp xe vừa nhắm mắt lại! vì con đường này buổi sáng khá vắng vẻ nhưng việc đạp xe mà không cần nhìn đường thì nó thật là liều mạng..
Cái mạng có quan trọng gì chứ! Nó đâu có quan trọng việc đó bằng việc cảm nhận những làn gió nhẹ mơn man trên da mặt. Đâu có bằng hơi ấm của những tia nắng mặt trời tinh khôi.
Trời! Thằng này nó bệnh thần kinh thật rồi! Cứ kiểu này thế nào cũng có ngày gặp..
Mời các bạn đọc tiếp nhé... sstruyen.. Thân