Tác giả: Phi Thiên Dạ Tường
Thể loại: Đam Mỹ
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 49
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- Mở đầu:
- Từ đầu năm nay tôi nghỉ việc quay về Trùng Khánh, tính điều chỉnh lại một khoảng thời gian, đọc sách, chơi game, thả ga tận hưởng cuộc sống nhàn nhã thoải mái. Mà chuyện bỏ việc cũng tựa như thất tình vậy, đều tạm biệt quá khứ lật giở cuộc đời sang trang mới, hoặc sẽ chán nản hoặc sẽ tích cực. Sau khi nộp đơn nghỉ việc xong, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, tôi gói ghém hành lý, định bụng quay về thành phố mà mình đã từng sống nhiều năm, nơi chất chứa muôn vàn ký ức vui vẻ.
Sở dĩ tôi chọn phố núi Trùng Khánh bởi đây là nơi tôi học tập, trưởng thành và có rất nhiều anh em bạn bè thân thiết. Ở Trùng Khánh, bất cứ lúc nào đi xe đạp hoặc xe điện ra ngoài, bạn cũng có thể gặp con dốc xuất hiện đầy “bất thình lình”, biến thành con chó hoang bị trĩ cắm đầu phi thẳng xuống dưới, lúc đạp lên lại như con ếch nhảy tưng tưng tưng tưng trên con dốc ba mươi, bốn mươi lăm độ, thân dưới quặp con ngựa sắt thân yêu nếm đủ loại mùi đau khổ, nhọc nhằn hát vang “Tôi muốn leo lên từng bước từng bước”…
Trong nhiệt độ cao ngất 40°C, rất nhiều đàn ông cởi trần ngồi trong quán lẩu ven đường oẳn tù tì uống rượu. Đây chính là một thành phố căng tràn sức sống với nếp sống, người dân dữ dội nhiệt thành, không khí tưng bừng sôi động, cùng cơ man cảnh tượng kỳ thú lạ lùng. Song nơi đây cũng không giống với rất nhiều địa phương khác, đây là nơi người dân ác liệt dũng mãnh, trò chuyện hăng say lên trời xuống biển, có lúc thậm chí sẽ nhiệt tình tới mức đáng sợ. Hay có thể hình dung Trùng Khánh qua một từ – “Giang hồ”, Trùng Khánh chính là nơi giang hồ khổng lồ, từ chuyện ăn mặc cho tới cư trú hay đi lại, tất cả đều tràn ngập hơi thở giang hồ.
Hồi học đại học, tôi và bạn trai đã từng vì sợ lộ tính hướng nên dọn đồ ra khỏi ký túc xá, đăng tin trên diễn đàn, cùng rất nhiều gay thuê nhà chung. Cái chuyện thuê nhà tập thể này khá kỳ quặc, chẳng khác quái gì bạn cùng phòng bình thường, ăn uống sinh hoạt đều ở trong căn nhà hai phòng ngủ, sáng sớm người nào người đó mặc quần lót lượn lờ qua lại, người uống sữa người xí nhà vệ sinh, buổi tối người thẩm du người cãi lộn, đàn ông mà, đều cẩu thả “sao cũng được”, như thể chẳng có lấy tí riêng tư nào vậy.
Thường là khi hợp đồng thuê nhà quá một năm, sau khi mỗi người một ngả, một số người sẽ trở thành bạn bè chí cốt của nhau, y như người nhà cùng chung sống dưới một mái hiên, dẫu chưa chắc đã thường xuyên liên lạc, song cứ khi mà hỏi thăm tới nhau vẫn có thể nói hoài không dứt. Bạn bè có bạn bè của họ, bạn bè của họ lại có bạn bè của họ, có người thích tình một đêm, có người thì thích tụ tập chơi bời đà đưa, có người lại sống nguyên tắc giữ mình trong sạch… Tựa như một xã hội bí mật nho nhỏ, có 1 có 0, có người làm chủ cửa hàng Apple, có người bán tem, có người lại chạy chỉ tiêu ngân hàng, có người thì làm ở Tân Hoa Xã, đủ thể loại người đều có mặt. Nhìn bên ngoài thì rất bình thường, chỉ có điều ai cũng là gay cả.
Như thể Hẻm Xéo hay Sân ga 9¾ trong Harry Potter, đôi khi cái mà chúng ta nhìn thấy bên ngoài hoàn toàn khác với thực tế bên trong. Từa tựa một xã hội nho nhỏ, xã hội lớn bên ngoài bao trùm một tập thể, cộng đồng đặc thù bên trong.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..
Tác giả : Phi Thiên Dạ Tường
Thể loại: Đam Mỹ
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 49
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- Mở đầu:
- Từ đầu năm nay tôi nghỉ việc quay về Trùng Khánh, tính điều chỉnh lại một khoảng thời gian, đọc sách, chơi game, thả ga tận hưởng cuộc sống nhàn nhã thoải mái. Mà chuyện bỏ việc cũng tựa như thất tình vậy, đều tạm biệt quá khứ... để lật giở cuộc đời sang trang mới, hoặc sẽ chán nản hoặc sẽ tích cực. Sau khi nộp đơn nghỉ việc xong, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, tôi gói ghém hành lý, định bụng quay về thành phố mà mình đã từng sống nhiều năm, nơi chất chứa muôn vàn ký ức vui vẻ.
Sở dĩ tôi chọn phố núi Trùng Khánh bởi đây là nơi tôi học tập, trưởng thành và có rất nhiều anh em bạn bè thân thiết. Ở Trùng Khánh, bất cứ lúc nào đi xe đạp hoặc xe điện ra ngoài, bạn cũng có thể gặp con dốc xuất hiện đầy “bất thình lình”, biến thành con chó hoang bị trĩ cắm đầu phi thẳng xuống dưới, lúc đạp lên lại như con ếch nhảy tưng tưng tưng tưng trên con dốc ba mươi, bốn mươi lăm độ, thân dưới quặp con ngựa sắt thân yêu nếm đủ loại mùi đau khổ, nhọc nhằn hát vang “Tôi muốn leo lên từng bước từng bước”…
Trong nhiệt độ cao ngất 40°C, rất nhiều đàn ông cởi trần ngồi trong quán lẩu ven đường oẳn tù tì uống rượu. Đây chính là một thành phố căng tràn sức sống với nếp sống, người dân dữ dội nhiệt thành, không khí tưng bừng sôi động, cùng cơ man cảnh tượng kỳ thú lạ lùng. Song nơi đây cũng không giống với rất nhiều địa phương khác, đây là nơi người dân ác liệt dũng mãnh, trò chuyện hăng say lên trời xuống biển, có lúc thậm chí sẽ nhiệt tình tới mức đáng sợ. Hay có thể hình dung Trùng Khánh qua một từ – “Giang hồ”, Trùng Khánh chính là nơi giang hồ khổng lồ, từ chuyện ăn mặc cho tới cư trú hay đi lại, tất cả đều tràn ngập hơi thở giang hồ.
Hồi học đại học, tôi và bạn trai đã từng vì sợ lộ tính hướng nên dọn đồ ra khỏi ký túc xá, đăng tin trên diễn đàn, cùng rất nhiều gay thuê nhà chung. Cái chuyện thuê nhà tập thể này khá kỳ quặc, chẳng khác quái gì bạn cùng phòng bình thường, ăn uống sinh hoạt đều ở trong căn nhà hai phòng ngủ, sáng sớm người nào người đó mặc quần lót lượn lờ qua lại, người uống sữa người xí nhà vệ sinh, buổi tối người thẩm du người cãi lộn, đàn ông mà, đều cẩu thả “sao cũng được”, như thể chẳng có lấy tí riêng tư nào vậy.
Thường là khi hợp đồng thuê nhà quá một năm, sau khi mỗi người một ngả, một số người sẽ trở thành bạn bè chí cốt của nhau, y như người nhà cùng chung sống dưới một mái hiên, dẫu chưa chắc đã thường xuyên liên lạc, song cứ khi mà hỏi thăm tới nhau vẫn có thể nói hoài không dứt. Bạn bè có bạn bè của họ, bạn bè của họ lại có bạn bè của họ, có người thích tình một đêm, có người thì thích tụ tập chơi bời đà đưa, có người lại sống nguyên tắc giữ mình trong sạch… Tựa như một xã hội bí mật nho nhỏ, có 1 có 0, có người làm chủ cửa hàng Apple, có người bán tem, có người lại chạy chỉ tiêu ngân hàng, có người thì làm ở Tân Hoa Xã, đủ thể loại người đều có mặt. Nhìn bên ngoài thì rất bình thường, chỉ có điều ai cũng là gay cả.
Như thể Hẻm Xéo hay Sân ga 9¾ trong Harry Potter, đôi khi cái mà chúng ta nhìn thấy bên ngoài hoàn toàn khác với thực tế bên trong. Từa tựa một xã hội nho nhỏ, xã hội lớn bên ngoài bao trùm một tập thể, cộng đồng đặc thù bên trong.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..