Tác giả: Hứa Bán Tiên
Thể loại: Hài Hước, Đoản Văn, Đam Mỹ, Truyện Sủng
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 24
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--Văn án:
- Lương Nhung đứng dậy khỏi ghế, nhìn về phía Tống Ninh đang chuẩn bị rời đi.
Tống Ninh chính là bác sĩ tâm lý của hắn.
Trên tivi đang phát một đoạn trailer giới thiêu về bộ phim mới nhất của hắn. Đó là bộ phim đánh dấu sự trở lại ba năm vắng bóng của Lương Nhung.
Bên cạnh tivi là tủ kính trưng bày từng cái từng cái cúp ảnh đế hắn đạt được. Năm nay hắn đã qua ba mươi nhưng toàn bộ giới giải trí đều đang tự hỏi liệu hắn có thể bước lên đỉnh cao sự nghiệp thêm lần nữa hay không?
Hắn mặc một bộ áo ngủ rộng rãi, tiễn Tống Ninh ra cửa.
Trước khi đi, cậu quay lại nói, “Tình huống của anh đã ổn định rồi, sau này không cần định kỳ tái khám nữa, có chuyện gì thì liên lạc với tôi.”
“Cảm ơn.” Lương Nhung mỉm cười nói, từ trước đến giờ hắn luôn rất khiêm tốn, không bày ra vẻ mặt này nọ.
Đột nhiên, cậu lấy một cái đồng hồ từ trong áo khoác đưa cho hắn, “Lần trước anh đến khám rồi để quên ở chỗ tôi.”
Hắn cúi đầu mờ mịt nhìn đồng hồ trong tay một lúc, nói, “Tôi không nhớ rõ.”
sstruyen mời các bạn xem tiếp..
Tác giả : Hứa Bán Tiên
Thể loại: Hài Hước, Đoản Văn, Đam Mỹ, Truyện Sủng
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 24
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--Văn án:
- Lương Nhung đứng dậy khỏi ghế, nhìn về phía Tống Ninh đang chuẩn bị rời đi.
Tống Ninh chính là bác sĩ tâm lý của hắn.
Trên tivi đang phát một đoạn trailer giới thiêu về bộ phim mới nhất của hắn. Đó là bộ phim đánh dấu sự trở lại... sau ba năm vắng bóng của Lương Nhung.
Bên cạnh tivi là tủ kính trưng bày từng cái từng cái cúp ảnh đế hắn đạt được. Năm nay hắn đã qua ba mươi nhưng toàn bộ giới giải trí đều đang tự hỏi liệu hắn có thể bước lên đỉnh cao sự nghiệp thêm lần nữa hay không?
Hắn mặc một bộ áo ngủ rộng rãi, tiễn Tống Ninh ra cửa.
Trước khi đi, cậu quay lại nói, “Tình huống của anh đã ổn định rồi, sau này không cần định kỳ tái khám nữa, có chuyện gì thì liên lạc với tôi.”
“Cảm ơn.” Lương Nhung mỉm cười nói, từ trước đến giờ hắn luôn rất khiêm tốn, không bày ra vẻ mặt này nọ.
Đột nhiên, cậu lấy một cái đồng hồ từ trong áo khoác đưa cho hắn, “Lần trước anh đến khám rồi để quên ở chỗ tôi.”
Hắn cúi đầu mờ mịt nhìn đồng hồ trong tay một lúc, nói, “Tôi không nhớ rõ.”
sstruyen mời các bạn xem tiếp..