Yểu Yểu Không Linh

6.

Màn đêm buông xuống, tôi ngáp một cái, chống cằm mệt rũ người, thì ra cục quản lý yêu tộc cũng 996* nữa hả.

*996 hay còn được gọi là văn hóa làm việc 996, đây là từ mà giới trẻ TQ dùng để chỉ văn hóa làm việc khắc nghiệt ở bên đó

Quân Sơ Nghiêu đang chiếu PPt, bàn bạc về mấy án tử gần đây.

“Nạn nhân đầu tiên là nam, 42 tuổi. Vào 10 giờ tối ngày 3 tháng 11 được phát hiện tử vong trong nhà, không có ngoại thương. Người nhà đang cản trở nên chưa thể tiến thành phẫu thuật tử thi, từ trên người người chết chỉ có thể điều tra ra được có hơi thở thuộc về Hồ tộc.”

“Nạn nhân thứ hai là nam, 36 tuổi. Vào 8 giờ sáng ngày 9 tháng 11 được phát hiện tử vong ở trước cửa khu Tân Khai, không có ngoại thương. Người nhà cản trở nên chưa thể phẫu thuật tử thi, đồng thời trên người cũng chỉ phát hiện ra hơi thở của Hồ tộc.

“Nạn nhân thứ ba cũng là nam, 39 tuổi. Vào lúc 13 giờ trưa ngày 16 tháng 11 được phát hiện tử vong trong bụi cỏ của hoa viên khu tập thể Thế Cảnh, không rõ ngoại thương. Người nhà cản trở nên chưa thể tiến hành phẫu thuật tử thi, trên người vẫn là có hơi thở của Hồ tộc.”

“Nạn nhân thứ tư, chính là người hôm nay...” Quân Sơ Nghiêu dừng lại, nhìn về phía tôi, “Hồ Yểu Yểu, cô có phát hiện gì không?”

Bị điểm danh, tôi giật bắn cả mình, nháy mắt đã hết buồn ngủ.

Tôi nhìn về phía thông tin hiển thị trên màn hình, khó hiểu: “Vì sao người nhà đều cản trở không cho khám nghiệm tử thi?”

“Cô không hiểu quy tắc của Nhân giới sao.” Hắc xà đứng bên cạnh giải thích, “Nhân loại kiêng kỵ nhất là việc chết không toàn thây, bọn họ đều chỉ mong có thể hỏa táng nhanh nhất có thể, như vậy mới có thể sớm đầu thai.”

“Nhưng mà chết oan cũng không đầu thai tốt được mà, các người không giải thích cho họ sao?”

“Hồ Yểu Yểu.” Quân Sơ Nghiêu không vui mím môi: “Đọc lại nguyên tắc đầu tiên trong 10 nguyên tắc nhân yêu chung sống với nhau đi.”

Tôi: “...”

“Bất luận là dưới tình huống nào cũng không thể để lộ cho nhân loại biết được bất cứ tin tức nào về Yêu tộc.”

Ngay cả cục quản lý Yêu tộc làm việc ở nhân giới cũng phải lấy danh là [Cục điều tra những chuyện bất bình thường.]

Sau một lúc trầm mặc, tôi yên lặng giơ tay: “Hay là nhanh mổ luôn người hôm nay đi? Không nhỡ chờ người nhà tới lại...”

“Nói có lý!” Hắc xà bật dậy, “Bây giờ tôi đi mổ liền!”

Quân Sơ Nghiêu: “...”

Hắc xà đi khám nghiệm phải mất rất lâu mới xong, tôi cười lấy lòng nhìn về phía người đối diện: “Có thể... tan tầm chứ ạ?”

7.

Quân Sơ Nghiêu đúng là nhà tư bản lòng dạ hiểm độc, thì ra cục quản lý yêu tộc không phải 996 mà là 007!

Sau khi bị xách vào trong nhà, Quân Sơ Nghiêu mặt vô biểu cảm nhìn tôi:

“Dùng khứu giác của Hồ tộc các cô ngửi hiện trường vụ án một chút đi.”


Tôi trợn mắt: “Nhà này có ma không dị?”

Ngôi nhà đầu tiên là nhà mà nạn nhân đầu tử vong.

Hắn thuần thục đeo bao tay, không thèm quan tâm tới tôi, lập tức đi tới vị trí thi thể ban đầu nằm.

Thật ra đã cách hơn hai tuần rồi, hơi thở của Yêu tộc đã tản đi không còn chút nào, tôi chỉ có thể khó khăn hít hít, hít mãi mới ngửi được vài tia mùi hương đặc trưng.

Cũng giống như người chết ngày hôm nay...

Từ tiểu khu đến hàng hiên, thậm chí là cửa phòng đều không có hơi thở của Hồ tộc.

Rất kỳ quái.

“Phát hiện ra cái gì?” Quân Sơ Nghiêu híp mắt, tầm mắt lia qua đây.

Tôi dừng chút: “Không...”

“Ừm, chúng ta tới hiện trường tiếp theo.” Hắn không có truy hỏi nữa, đi tới cửa nhà, “Theo kịp.”

Đúng là tên... hắc tâm can...

Tôi cắn cắn môi, nhanh chóng đuổi theo.

Chúng tôi xem xét hiện trường vụ án tới hơn nửa đêm, tôi đường đường mang thể lực của yêu mà còn không có sung sức bằng hắn, cũng phải thôi, hắn là chiến thần chuyển thế mà.

Cũng may hiện trường các vụ án không xa nhau, nhìn tổng thể thì chính là một hình tròn.

“Anh đợi tôi với...” Tôi chạy chậm đuổi theo Quân Sơ Nghiêu, dựa gần một chút, thể lực mới khôi phục lên tý.

“Cô...” Hắn sửng sốt, nhìn về phía đỉnh đầu tôi, duỗi tay che lại, “Tai với đuôi, thu lại đi.”

Ô? Tai? Đuôi?

Tôi chớp chớp mắt, giật giật hai cái tai xù xù, vành tai lông nhung cọ qua lòng bàn tay hắn, cảm giác có chút ngứa. Lúc này mới phản ứng lại được, pháp lực của bản thân đã không thể chống đỡ được hình người nữa.

Cũng đúng, tôi rõ ràng mới có ngàn năm thôi mà, còn vừa mới hóa hình, lại bị Quân Sơ Nghiêu lăn lộn như vậy, đương nhiên là pháp lực không đủ.

Bàn tay Quân Sơ Nghiêu cứng đờ, không có thu hồi lại, chỉ có hơi ngẩn ra nhìn cái đuôi sau lưng tôi.

Tôi thuận thế kéo tay hắn, đầu ngón tay ấm áp của hắn như dòng nước ấm truyền từ đầu ngón tay thẳng đến đan điền.

Ô ~ Thoải mái quá ~

“Đừng chạm vào tôi.” Hắn lạnh lùng rút tay về, không quá tự nhiên rời tầm mắt đi.

“Một tý thôi, một tý là tốt rồi.” Tôi cong mắt, thu hồi cái đuôi, cười hì hì dán lên, “Lão đại, chúng ta cùng về nhà đi.”


Tên Quân Sơ Nghiêu này, không phải là thích mấy con vật lông lông đầy mình đấy chứ? Vừa mới rồi lúc hắn rút tay về còn theo bản năng sờ sờ vành tai tôi một cái nữa!

Miệng thì chê mà thân thể lại rất thành thật đấy chứ!!!

Thấy tôi còn ôm cánh tay mình, thân thể hắn cứng lại, lần này cũng không có rút tay về, ánh mắt dịch về phía trước, không nói gì nữa.

Quả nhiên, vung tay không đánh hồ cười mà.

Rạng sáng, sau khi được dính dính tắm gội hơi thở sung túc của thần, tôi cảm thấy cực kỳ mỹ mãn mở cửa sổ ra.

Nhìn về phía tầng lầu phía xa xa, khóe môi đang nhếch lên của tôi chậm rãi hạ xuống, hy vọng, không phải như tôi nghĩ.

Trầm tư một lát, tôi chống một tay lên cửa sổ nhảy ra ngoài.

8.

Khu vực phía Nam của An Thành, ban đầu đây vốn là địa bàn của Thanh Khâu, hiện tại lại bị nhân loại chiếm cứ khai phá, cũng trở thành địa điểm có liên quan giữa Hồ tộc vài những án kiện tử vong bất thường của nhân loại.

Rất khó để không khiến người khác hoài nghi đây là việc mà Hồ tộc của chúng ta làm, nếu như ta không biết chuyện thì tức là có một con hồ ly Thanh Khâu nhập cư trái phép tới nhân giới rồi.

Tôi thân là cữu vĩ của Thanh Khâu, chuyện này không thể không để ý.

Tôi nhịn đau bứt một cọng lông đuôi, đặt ở trước mặt, trời không có gió nhưng nó lại hướng về phía nam bay bay, dừng trước tòa duyệt phủ đang xây ở gần đó.

Hiện trường án mạng đều nằm ở trung tâm, vừa lúc tòa lầu này cũng nằm ở trung tâm.

Tôi ẩn thân lẻn vào, buổi tối nên ở đây chỉ còn vài công nhân đang thi công.

Rất kỳ quái, khi tiến vào duyệt phủ này, tất cả hơi thở của Hồ tộc đều bị giấu đi, nếu mà là hồ ly cấp thấp thì chắc chắn sẽ không có pháp thuật cao thâm như vậy.

“Người kia xử lý thế nào?”

“Không biết, nghe Trương tổng sắp xếp đi...”

“Theo tôi thì trực tiếp rót xi măng vào, vạn sự đại cát.”

“Vậy sao được? Kẻ có tiền đều kiêng kị mấy cái này.”

Hai công nhân đi qua bên người tôi, mắt nhìn lên lầu hai đang thi công, ngồi xổm ven tường bắt đầu ăn cơm.

Xử lý ai/

Tôi tò mò nhìn lên lầu hai, toàn bộ duyệt phủ đã được xây dựng gần xong, xi măng đổ bê tông đều đã hòa thành, chỉ còn có trát sơn lắp cửa sổ là hết. Trên lầu hai có ánh đèn dây tóc mờ mờ, nhìn có hơi chói mắt.

Nghĩ nghĩ, tôi đi lên đó.


Trên mặt đất xi măng trống vắng, một người lẳng lặng nằm đó, không, hẳn là nên gọi là người chết mới đúng.

Vết máu loang lổ, tử trạng thê thảm.

Ngồi bên cạnh người chết, chóp mũi tôi hơi giật giật, không có hơi thở của hồ tộc, người này chết không có liên quan gì tới hồ tộc?

Một hơi thở thấm vào ruột gan truyền tới, khoan đã...

Công đức?

Giây tiếp theo, cánh tay tôi bị túm lên, ngã vào trong lồng ngực rắn chắc, tôi kinh ngạc giương mắt, tầm mắt thẳng tắp đâm tới đồng tử đen nhánh nặng nề.

“Hồ Yểu Yểu, chứng cứ vô cùng xác thực.” Quân Sơ Nghiêu lạnh mắt.

Tôi ngẩn ra: “Không phải tôi giết.”

“Trên người hắn có hơi thở của cô.”

“Tôi vừa mới tới gần điều tra mà thôi...”

Hết đường chối cãi, tôi thật sự là oan uổng, tên Quân Sơ Nghiêu này mà cứ đụng tới án mạng là dầu muối đều không ăn, vì cái gì mà hắn cứ một hai nhận định là tôi làm vậy? Bởi vì tôi là hồ yêu sao?

Hương vị ngải diệp như ẩn như hiện thổi qua, cửa thang lầu truyền tới vài tiếng bước chân, ở trong màn đêm yên tĩnh đặc biệt rõ ràng.

Tôi ngẩn người, nhào qua Quân Sơ Nghiêu: “Anh đừng lên tiếng.”

9.

Sự thật là pháp thuật của tôi tu luyện tương đối ổn, Quân Sơ Nghiêu lại không thể tự mình ẩn thân, muốn ẩn thân cho hắn thì phải ôm hắn.

Vì thế, hai chúng tôi lấy một loại tư thế kỳ quái dán ở bên nhau.

Sờ sờ cái mũi, đừng nói chứ, ở bên Quân Sơ Nghiêu lâu như vậy rồi, sức chịu đựng cũng được nâng cao, đụng gần như vậy cũng sẽ không chảy máu mũi nữa.

Hầu kết hắn lăn lăn, rũ mắt nhìn tôi, lông mi đen nhánh hạ xuống tạo thành một bóng ma dưới vành mắt, tựa hồ đang tự hỏi.

“Người không phải do tôi giết, tôi chỉ điều tra xem trên người hắn có hơi thở của hồ tộc hay không mà thôi, bây giờ xem ra là án giết người của nhân loại rồi, tôi cảm thấy anh nên giao chuyện này cho cục cảnh sát.” Tôi đơn giản nói ra suy nghĩ của mình, truyền mật ngữ cho hắn.

Ánh mắt hắn lóe lên, không nói.

Cửa thang lầu truyền tới tiếng bước chân càng ngày càng gần, cuối cùng ngừng ở trước mặt người chết.

“Trương tổng, người này thiếu chút nữa là báo cáo thành công rồi, có điều ngài cứ yên tâm, không có bất cứ sơ hở nào.” Một giọng nam nịnh nọt vang lên.

“Ừm, làm theo quy tắc cũ.”

“Lần này ngài trả cho người nhà bao nhiêu?”

“80 vạn.”

Tôi động động cánh tay đang ôm Quân Sơ Nghiêu, nhìn hai kẻ phạm tội này, rất rõ ràng, án giết người bình thường không thuộc phạm vi xử lý của cục quản lý yêu tộc.

Quân Sơ Nghiêu lấy điện thoại ra, tự tay nhắn tin cho cảnh sát 110.


Một trận gió lạnh phất qua, lông đuôi tôi run run, rõ ràng cảm giác được pháp lực của mình đang trôi đi.

Tôi hơi khó xử nhìn Quân Sơ Nghiêu: “Cái đó, pháp lực của tôi sắp trụ không nổi nữa, chúng ta đi trước đi, chờ một lát nữa là phép ẩn thân sẽ không còn tác dụng nữa.”

Thấy hắn chần chờ, tôi lại bồi thêm một câu: “Cảnh sát sẽ tới nhanh thôi, hiện trường vụ án này không xử lý nhanh như vậy đâu, anh yên tâm.”

Hắn dừng một chút, đột nhiên duỗi tay vỗ vỗ tai cái tai dựng đứng lên của tôi: “Được.”

10.

Cục quản lý yêu tộc.

Tôi ngồi bên cạnh ngáp, hắc xà vẻ mặt nghiêm túc báo cáo kết quả khám nghiệm tử thi đêm qua.

“Thật kỳ lạ, yêu khí chỉ phập phù ở bên ngoài, theo lý mà nói, nhân loại bị yêu tập kích hắn là từ trong ra ngoài đều toàn là yêu khí mới đúng chứ.”

“Hơn nữa, người chết bên ngoài rất hoàn hảo, nhưng ở trái tim lại có một nhát trí mạng.”

“Thời gian tử vong là 10 tiếng trước khi chúng ta phát hiện người chết.”

Manh mối không rõ ràng, tôi chống cằm nhìn báo cáo trước mặt.

Quân Sơ Nghiêu trầm mặc không nói, đầu ngón cái vuốt ve khớp xương ngón tay bên kia, ánh mắt nhìn chằm chằm báo cáo khám nghiệm tử thi, ánh mắt nặng nề.

“Không thể khám nghiệm cả mấy người trước đó sao?” Tôi lên tiếng.

Hắc xà lắc đầu: “Đều hạ táng hết rồi, người nhà xác định cự tuyệt khám nghiệm.”

Linh quang lóe lên, tôi hứng thú nói: “Chúng ta đi đào mộ đi, kiểm tra xong lại chôn trở về.”

Hắc xà nghẹn lại: “... Thế cũng nghĩ được...”

“Được rồi, hắc xà tra cẩn thận lại thông tin của các nạn nhân đi, cần phải tìm được mối liên hệ giữa bọn họ.” Quân Sơ Nghiêu xoa xoa giữa mày, có chút mệt mỏi: “Hồ Yểu Yểu, lại đi theo tôi một chút...”

“Lão đại!” Một tên cảnh sát heo chạy hồng hộc vào, “Án tử vong bất thường thứ năm!”

Tôi bỗng nhiên ngẩng đầu, tình huống gì đây?

Chạy KPI cuối tháng à?

Hôm qua mới chết một người, hôm nay lại tới một người nữa?

“Lão đại, hiện trường đã được phong tỏa, chúng ta đi ngay bây giờ sao?” Heo béo hỏi.

Tôi thở dài một hơi, bắt đầu thu dọn đồ đạc, này còn phải hỏi à?

Quân Sơ Nghiêu nhìn điện thoại, hơi ngẩn ra.

Tôi nghi hoặc thò tới gần: “Anh...”

Đồng tử tôi co rụt lại, vụ án bất bình thường thứ năm chính là người chết chúng tôi đã bắt gặp kia!

Nhưng rõ ràng gã, là bị con người giết cơ mà!

Sao trên người gã lại có yêu khí?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận