Editor: Nguyetmai
Thầy giáo hói đầu bỏ ra mười phút để thu lại hết tất cả thủy tinh, sau đó trở về bục giảng.
"Có chín cấp bậc tư chất, mọi người có thể tự do đối chiếu. Tư chất càng thấp thì càng phải cố gắng nhiều hơn. Tâm linh do linh hồn quyết định, linh hồn có thể được thân thể tẩm bổ. Vì vậy, rèn luyện thân thể và đột phá giới hạn cũng có thể rèn luyện tinh thần, nâng cao tư chất!"
Sau một đoạn giới thiệu dài dòng, thầy giáo nhanh chóng công bố kết quả.
"Bây giờ tôi muốn khen ngợi ba bạn học trong lớp, thủy tinh của bọn họ đều đạt đến cấp bậc thứ chín cao nhất, đen tuyền! Hy vọng mọi người sẽ lấy đó làm tấm gương noi theo để học tập!"
"Ba bạn có tư chất đen tuyền lần lượt là Melissa Shakato, Sharon Barbra, Lâm Thịnh. Ba bạn này sẽ được ưu ái đặc biệt trong phân đoạn Công Xưởng sau này. Mọi người phải học hỏi bọn họ."
Lâm Thịnh ngồi ở chỗ của mình, hai mắt nhìn thẳng. Có điều cậu rõ ràng cảm giác được ánh mắt kiêu ngạo ban đầu của Melissa đã trở nên khiếp sợ mà dán lên người mình.
Dường như Melissa hoàn toàn không ngờ tới, tư chất của tên nhà quê trong mắt cô ta lại bằng cô ta.
Ngoại trừ cô ta, còn có một thằng nhóc có mái tóc màu đỏ, khuôn mặt không hề có chút cảm xúc nào đang không ngừng nhìn qua Melissa và Lâm Thịnh.
"Chỉ là thủy tinh màu đen sơ cấp nhất thôi. Ngay cả thứ này còn chưa thấy sao? Đâu phải là thủy tinh năng lượng cao gì đâu..."
Thằng nhóc cười lạnh, dùng ánh mắt khinh khỉnh đánh giá Melissa và Lâm Thịnh. Mặc dù cậu ta không biết tiếng lầm bầm lầu bầu của mình đã bị Lâm Thịnh nghe thấy hết.
Sau khi thầy giáo hói đầu kiểm tra xong thì bắt đầu giảng giải quá trình phát triển và lịch sử liên quan đến tà năng. Tuy rằng những thứ này rất khô khan, thế nhưng Lâm Thịnh lại nghe đến say sưa, bởi vì cậu đang đối chiếu với thế giới thành Hắc Vũ trong đầu mình.
Lúc mới bắt đầu, quá trình phát triển tà năng là từ điểm đen với những dao động khác thường khuếch tán ra ngoài.
Sự khuếch tán của điểm đen mang đến sức mạnh hoàn toàn mới, đó chính là tà năng.
Có thể nói điểm đen có thể nuốt chửng vạn vật chính là căn nguyên của tà năng. Vì vậy Tam Đại Bí Cảnh hiện tại đều không lấy việc tiêu diệt hoàn toàn điểm đen làm nhiệm vụ của mình, mà là duy trì nó ở một trạng thái cân bằng vững chắc.
Lâm Thịnh vừa nghe giảng vừa không ngừng cảm giác được tầm mắt của các học sinh ở xung quanh thỉnh thoảng dừng lại trên người mình. Góc trên bên phải mỗi cái bàn đều được dán tên, vì vậy người ta liếc mắt liền thấy cậu chính là một trong ba người có tư chất tốt nhất. Từng ánh mắt hiếu kỳ, ước ao đến rồi lại đi, đi rồi lại đến.
Lâm Thịnh ngồi nghiêm chỉnh nghe giảng bài, không hề phân tâm.
Phần quan trọng nhất nhanh chóng được nhắc đến.
"Tiếp theo... là bắt đầu thức tỉnh tà năng. Người đã thức tỉnh rồi thì không cần nữa, chưa thức tỉnh thì ngẩng đầu lên hết, nhìn sang đây cho tôi!"
Thầy giáo hói đầu cầm một quả cầu trong suốt trong tay, nói với tất cả mọi người trong phòng học.
Lâm Thịnh ngẩng đầu lên nhìn về phía thầy giáo.
"Chuẩn bị. Tôi đếm ba tiếng sẽ chính thức bắt đầu thức tỉnh. Một, hai."
Bùm!
Căn bản là không có tiếng đếm thứ ba, một luồng ánh sáng màu xanh lá chói sáng nổ tung từ trong quả cầu trong suốt. Trong phút chốc, từng luồng hơi thở âm u vô hình nhanh chóng bắn ra khỏi quả cầu, bay đến mắt của tất cả học sinh.
Lâm Thịnh cũng không phải là ngoại lệ. Cậu cố nén cảm xúc muốn tránh né và phòng ngự, để mặc hơi thở ấy bay đến.
Hơi thở tà ác vô hình kia có tốc độ cực kỳ nhanh, thoắt cái đâm vào hai mắt của cậu, giống như thông qua một con đường đặc biệt nào đó mà chảy vào đáy lòng của cậu.
Luồng hơi thở này như lửa rơi xuống củi khô, nháy mắt đốt cháy một ý nghĩ đặc biệt nào đó dưới đáy lòng cậu.
Xoẹt... Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...
Trong phòng học, từng học sinh chậm rãi đưa tay ra, nhìn đầu ngón tay từ từ bốc lên ánh sáng màu xanh lá lờ mờ hư ảo. Ánh sáng màu xanh lá này vô cùng yếu ớt, thế nhưng lại chính là sức mạnh tà năng mà bọn họ có thể phát ra.
"..." Lâm Thịnh cũng giơ tay lên, trên đầu ngón trỏ "xoẹt" một tiếng, cũng bốc lên ánh sáng màu xanh lá thuần túy.
"Sức mạnh này rất đơn giản, và cũng là một sức mạnh vô cùng không ổn định..." Lông mày của cậu nhíu lại. So với Thánh lực, tính chất của tà năng không ổn định, bất kỳ lúc nào cũng có thể xảy ra những biến hóa khác.
"Sau khi thức tỉnh tà năng, các em cần học tập cách phân loại, cách dùng, tính chất, độ nén và biến chất cơ bản nhất. Những thứ này sẽ có người dạy sau." Thầy giáo hói đầu lại bắt đầu giảng giải.
Sau một đoạn khoe khoang, cuối cùng ông ta cũng không nói ra được nội dung mới mẻ nào khác, chủ yếu chỉ nhấn mạnh rằng mọi người đừng để ý nghĩ tà năng dưới đáy lòng mê hoặc.
Mấy em không phải là đại năng chuyển thế, cũng không phải Phật tổ sống lại. Mấy em chỉ là người ăn mòn tà năng bình thường mà thôi. Tà năng làm sống dậy mặt tiêu cực của tâm linh, vào lúc mới bắt đầu có thể làm cho tinh thần của bất cứ ai cũng phải dao động.
Mặc dù là lời vô ích nhưng Lâm Thịnh quan sát được, quả thật sau khi nghe được lời của thầy giáo, sự dao động trên mặt khá nhiều học sinh lại khôi phục bình thường.
Reng...
Tan học.
Lâm Thịnh đang định chuẩn bị ra ngoài hóng mát một chút thì bỗng thấy thằng nhóc thối kia bước nhanh tới, chặn trước mặt Melissa.
"Melissa, có hứng thú gia nhập hội Tà Tâm của chúng tôi không?" Thằng nhóc thối mang vẻ mặt ngạo nghễ, đúng cái kiểu mà người ta vừa thấy liền muốn đập. Cậu ta nhìn chằm chằm vào Melissa.
"Hội Tà Tâm...!" Không ngờ cô tiểu thư Melissa trước đó còn vô cùng kiêu ngạo lại thay đổi sắc mặt. Sau khi nghe được cái tên này, mặt cô ta trở nên trắng bệch.
"Chắc cô cũng rõ tôn chỉ của hội Tà Tâm là gì, hơn nữa anh của tôi có thân phận và địa vị như thế nào. Nếu anh ấy đồng ý bảo vệ cô, chắc chắn sẽ không thành vấn đề." Thằng nhóc thối lạnh nhạt nói. Tiếng nói chuyện giữa hai người họ rất nhỏ, trừ bọn họ ra thì chỉ có Lâm Thịnh mới nghe rõ được.
"Hội Tà Tâm?" Lâm Thịnh nghe tên, cảm thấy tổ chức này rất có đẳng cấp.
"Suy nghĩ cho kỹ nhé, sau đó trả lời tôi." Thằng nhóc thối cười lạnh, quay đầu bước đến chỗ Lâm Thịnh.
"Đến lượt cậu. Tôi là người phụ trách năm nhất của hội Tà Tâm năm nay, Sharon. Lát nữa cậu có thể hỏi thăm xem chúng tôi là tổ chức như thế nào. Nếu như cậu muốn gia nhập thì có thể nộp đơn yêu cầu cho tôi. Đương nhiên, với điều kiện của cậu, muốn gia nhập thì cái giá phải trả sẽ khá lớn. Cậu hãy chuẩn bị tâm lý trước đi."
Thằng nhóc thối này ngạo nghễ giải thích vài câu, sau đó trở về chỗ ngồi của mình. Thậm chí cậu ta còn lười hỏi xem Lâm Thịnh có đồng ý tham gia hay không nữa.
Lúc này, trên bục giảng lại truyền đến âm thanh.
"Các học sinh mới nhập học chỉ có ba ngày học căn bản. Ba ngày sau, các em nhất định phải chọn được một xưởng của giáo sư để tiến hành thực hành. Nếu các em gia nhập muộn, dựa theo quy định của Mida, nhất định sẽ bị điều về nguyên quán."
Thầy giáo giải thích.
"Đương nhiên, các em có thể chọn gia nhập một số tổ chức để nhận được sự ưu ái của các giáo sư. Gia nhập tổ chức sớm có lẽ sẽ phải trả giá thật lớn, thế nhưng cũng giúp các em hoạch định ra được một tương lai tốt hơn."
Đến lúc tan học, thầy giáo đầu trọc cũng không giảng bài mà chỉ liên tục trả lời câu hỏi của các học sinh. Vốn dĩ Lâm Thịnh còn đang định thử gia nhập một tổ chức nào đó, kết quả cái tổ chức tên là hội Tà Tâm này lại muốn cậu phải trả một cái giá lớn mới có thể gia nhập, thế nên cậu chẳng muốn phí lời nữa.
"Ngày thứ ba? Vậy không phải là ngày mai sao?" Lâm Thịnh tính đại khái thời gian rồi lại liếc nhìn thằng nhóc thối kia, cuối cùng vẫn không trả lời cậu ta.
Không trả lời đương nhiên là không tham gia.
Sau khi tan học, Lâm Thịnh nhìn thấy thằng nhóc thối Sharon kia lại đi tìm Melissa một lần nữa. Có điều trước đó Melissa còn đang dao động, nhưng cuối cùng lại chính thức từ chối lời mời gia nhập.
Hình như bởi vì một số chuyện nào đó mà cô ta kiên định hơn rất nhiều.
Sau khi bị từ chối lần nữa, Sharon hơi nổi nóng, cười lạnh rồi đi mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...