Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Cứ như vậy mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp lại trở nên căng thẳng, Hoắc Duật Hy từ sững sờ chuyển sang đau lòng.

Cô muốn trấn an Tư Cảnh Hàn nhưng bây giờ hắn rất kích động, đối với cô mười phần đề phòng cứ ôm chặt Đại Bạch, cô muốn đến gần hắn sẽ càng trở nên khó chịu.

Cứ như một con thú dữ mất hết niềm tin ở loài người sau nhiều lần bị lừa dối.

Đại Bạch lúc đầu còn nghĩ là mommy và Tiểu Bạch đang đùa với nhau, nhưng sau đó nhóc con cũng nhận ra họ là đang cãi nhau, thằng bé có chút sợ hãi, ôm cổ Tư Cảnh Hàn lặng thinh.

Mấu chốt của vấn đề này nằm ở chỗ Hoắc Duật Hy đã nhắc đến Phượng Hoàng Cổ Trấn, vết thương lòng của Tư Cảnh Hàn.


Cô cũng phát hiện ra mình càng dịu dàng thuyết phục hắn thì Tư Cảnh Hàn sẽ càng bài xích nhiều hơn, một mực cho rằng cô nói dối.

Cô không biết trong tiềm thức của hắn lưu giữ những loại đau thương gì nhưng nhìn hắn như bây giờ cô mới cảm nhận được tâm hồn của Tư Cảnh Hàn trước kia thì ra lại xác xơ đến vậy, trong đó đầy những mảnh vỡ, lúc nào cũng sẵn sàng cứa vào người của hắn.

Hắn vì thế không thường hay dung nạp hoặc biểu hiện quá nhiều tình cảm, cảm xúc, bởi vì vốn liếng hắn có được chẳng còn nhiều, sợ rằng bản thân nếu cho đi phần tình cảm còn lại mà không được đáp đền thì hắn phải làm sao?
Vậy mà khi hắn liều mình dâng cho cô thứ của cải mà hắn rất quý giá đó cô đã vô tình chà đạp, giẫm chân lên bôi xóa thứ gọi là thiên đường cuối cùng của hắn.

Cô từng nghe Mao Lập Tát nhắc lại chuyện Tư Cảnh Hàn ở Cổ Trấn chuẩn bị chu đáo cho cô những thứ gì, sau đó hai người không đến được, hắn đã rất đau lòng, nhưng cô không nghĩ hắn sẽ đau lòng đến như vậy.


Kể cả khi hắn mất đi ký ức, hắn cũng còn nhớ mình đã rất đau.

Bây giờ thì cô đã hiểu vì sao Tư Cảnh Hàn trước giờ chỉ muốn giữ Đại Bạch cho riêng mình rồi.

Chung quy hắn chẳng khi nào thấy an toàn, đối với cô cũng vậy, luôn ở trạng thái lo lắng chờ đợi ngày ngày đi, cho nên đối với Đại Bạch chỉ cần người mẹ như cô cũng không biết đến nó thì hắn chẳng còn sợ thế lực nào có thể đến tranh giành với mình.

Tư Cảnh Hàn, vì sao anh sống mà phải thương tâm như vậy?
Hoắc Duật Hy đã thông suốt, đứng tại chỗ không đến gần hắn nữa mà thương thuyết với hy vọng không nhắc đến Cổ Trấn Tư Cảnh Hàn sẽ bình tâm hơn: "Cảnh Hàn...!chúng ta đi nơi khác, đi nơi khác...!sẽ theo ý của anh, được không?"
Cả cơ thể Tư Cảnh Hàn đều cứng nhắc, hoàn toàn không có phản ứng với lời nói của Hoắc Duật Hy, còn Đại Bạch ôm cổ hắn lúc này đã sợ cong đuôi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui