Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


"..." Tư Cảnh Hàn câm nín một lúc, có chút căm tức Mặc Lạc Phàm đã dạy thằng bé những chuyện không có chút gì tốt lành.

Nhưng mà chuyện này hắn sẽ tính sau với anh, còn về Đại Bạch hắn phải nghĩ ra giải pháp: "Ngoài công việc đó, ngoại trừ công việc đó Đại Bạch có muốn trở thành chủ quán kem không, sẽ được ăn rất nhiều kem đấy." Cho dù là công việc bình thường một chút thì cũng tốt hơn rất nhiều so với việc làm con vịt.

Nhưng Đại Bạch lại kiên quyết lắc đầu, kem kem không thu hút bằng nghề làm con vịt trong lòng nhóc, rất chính kiến mà nói: "Ba Phàm nói trở thành Tiểu Bạch sẽ không cần làm gì cả, mà chị gái xinh đẹp sẽ cho tiền ăn kem, ăn nhiều món ngon khác và mặc đẹp nữa.

Làm ông chủ quán kem thì sẽ vất vả lắm, Đại Bạch không...!không thích đâu?"
"Đại Bạch, là đàn ông chúng ta không được ngại vất vả." Tư Cảnh Hàn thở dài, dạy thằng bé tư tưởng đúng đắn.

Vậy mà Đại Bạch lại đưa ngón tay lên lắc lắc: "Vất vả sẽ làm Đại Bạch xấu...!xấu, Đại Bạch chỉ muốn đẹp thôi.


Nên Đại Bạch nhất định phải làm con vịt, như Tiểu Bạch vậy."
Tư Cảnh Hàn không còn gì để nói.

Bây giờ thì Hoắc Duật Hy đi vào, lấy theo cái khăn lông, vớt Đại Bạch từ nước lên, bỏ vào khăn lau khô.

Tư Cảnh Hàn cũng đứng dậy, lấy khăn vây quanh người rồi mới theo chân hai mẹ con đi ra.

"Chụt chụt." Hoắc Duật Hy nhìn Đại Bạch tắm xong, sạch sẽ thơm tho như một cục bông thơm, hôn mạnh hai cái lên má, mới mặc đồ hoàn chỉnh cho nhóc.

Người thứ nhất đã xong được đặt sang một bên.

Người kế tiếp sẽ là ba của nó, cô không thể hôn hắn như con trai, nhưng mà vẫn giở trò ăn đậu hủ rồi mới đưa bộ quần áo sạch sẽ cho hắn.


Đại Bạch ôm đầu nhìn ba mẹ trêu ghẹo nhau mà chẳng hiểu đó là gì, nhóc cứ trầm tư mà nghĩ ngợi vì sao phải làm như thế?
Rất vui à?
Việc tắm giặt của hai ba con Đại Bạch đã hoàn tất, cả nhà ba người xuống phòng khách ăn trái cây.

Gâu Đần và Đại Ngáo cũng mới được người hầu sấy khô lông, phấp phới chạy đến, leo lên sofa ngồi kế Tư Cảnh Hàn và Đại Bạch.

Hoắc Duật Hy nhìn dáng vẻ đã trật tự của chủ của tớ Đại Bạch thì hắng giọng, trịnh trọng thông báo:
"Tuần sau Tiểu Bạch không có lịch làm việc nên cả nhà chúng ta đi du lịch nhé.

Bà xã vừa thắng lớn một khu bất động sản ở thành Tây."
Đi du lịch là cụm từ mà Đại Bạch rất tán đồng, Hoắc Duật Hy chưa dứt lời nhóc đã vô tay lia chia, nhảy nhót không ngớt, cả Tư Cảnh Hàn cũng có phần hào hứng: "Đại Bạch cũng lâu rồi không ra ngoài chơi.

Chắc là thích lắm rồi."
"Vâng ạ, chẹp chẹp..." Đại Bạch vừa ăn trái cây vừa gật đầu, rồi lại chìa tay xin: "Tiểu Bạch, cho...!cho Đại Bạch thêm một miếng táo."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận