Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Buổi chiều sau khi Mặc Lạc Phàm ra về, Hoắc Duật Hy lại đem Đại Bạch đi tắm.

"Tủm..."
"Rào...!rào..."
Sau khi bị Hoắc Duật Hy bỏ vào bồn tắm, Đại Bạch được Tư Cảnh Hàn bắt lấy, tứ chi linh hoạt ngắn ngủn của nhóc con không ngừng đạp nước với mong muốn có thể nổi trên mặt nước.

"Chủm chủm...."
Từ âm thanh cũng có thể đoán ra được chuyện tự mình nổi trên mặt nước của Đại Bạch là hoàn toàn không xảy ra, nhóc con đứng trên bụng của Tư Cảnh Hàn nhô mặt ra khỏi nước, nhìn Hoắc Duật Hy: "Mommy, tắm cùng không?"
"Đại Bạch, đừng thấy ai cũng rủ như vậy." Tư Cảnh Hàn thay Hoắc Duật Hy trả lời.

Riêng cô thì không cho là vậy, mỉm cười với Đại Bạch: "Được chứ, nhưng mà không phải bây giờ, mommy đã tắm xong rồi, nên hẹn Đại Bạch hôm khác vậy."

"Vâng ạ..." Đại Bạch gật gật đầu.

Hoắc Duật Hy tiến đến xoa xoa đầu nhóc, tiện thể véo lên xương quai xanh của Tư Cảnh Hàn một cái thật khiêu khích rồi mới bỏ ra ngoài.

"Tiểu Bạch...!sao mommy lại véo Tiểu Bạch vậy?" Đại Bạch rất tinh ý, hỏi.

Tư Cảnh Hàn thở dài, nhóc con này đã quá để ý chuyện của ba mẹ rồi, hắn phải đổi đề tài trước khi nhóc hỏi những câu không đỡ được: "Không phải véo, Đại Bạch nhìn lầm rồi.

Mau, Đại Bạch đem sữa tắm đến đây, chúng ta thổi bong bóng được không?"
Nghe đến thổi bong bóng Đại Bạch lập tức bị thu hút, lấy chai tinh dầu đưa cho Tư Cảnh Hàn: "Sữa tắm đây...!đây ạ."
Tư Cảnh Hàn không để nhóc đợi quá lâu, dùng một lượng vừa đủ đổ vào nước, Đại Bạch nhanh như chớp khí thế đảo nước lên, tạo thành một lớp bọt bong bóng trắng tinh.


"Ya ya, thích quá...!Để Đại Bạch chà...!chà cho Tiểu Bạch nhé?"
"Được." Đối với sự chu đáo của con trai Tư Cảnh Hàn vô cùng hạnh phúc đón nhận.

Thằng bé rất chuyên nghiệp cầm khăn, chà người trước cho hắn, đôi tay mủm mỉm nhỏ xíu đối với cái khăn tuy có chút chật vật nhưng rất cố gắng, đôi mi dày cong vút chớp chớp theo từng động tác.

Chính hắn phải cảm thán con trai sao lại có dáng vẻ giống mình đến thế.

Hắn ngắm nhìn thằng bé một lúc không khỏi đưa tay lên bẹo cái má phúng phính mà hỏi một câu băng quơ.

"Đại Bạch, sau này Đại Bạch muốn làm việc gì nhất?"
Băng quơ bởi vì hắn biết con trai của mình chưa ý thức được vấn đề mà nhóc được hỏi.

Đại Bạch đang chà chà, nghe hỏi thì chu chu cánh môi đỏ hồng: "Trở thành con vịt giống Tiểu Bạch cơ.

Nhưng mà...!nhưng mà chẳng phải Đại Bạch đã nói nhiều lần rồi sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận