Tổng Tài Đại Nhân Muốn Li Hôn!


"Anh...!Anh là...".

Kì ngạc nhiên, không giấu nổi vẻ sửng sốt."Em quen anh ta?""Không phải.

Anh ta...!anh ta là người trên báo đăng tin mấy ngày nay."Mạc Vũ Phong là con nuôi của Mạc gia.

Từ nhỏ đã được mọi người trong nhà trọng dụng.

Lớn lên nắm giữ trong tay hàng trăm khu du lịch nổi tiếng.

Nếu Lăng Hạo Hiên là "Ông hoàng giới thương trường" thì Vũ Phong lại xưng bá tên tuổi trong lĩnh vực du lịch.Vũ Phong cười híp mắt, trong nụ cười của anh có vẻ gì đó rất kịch:"Hợp đồng lần này...!Chúng ta có thể bàn bạc rồi chứ?"Thế là...!"Cuộc đàm phán" bắt đầu.Mặt đối mặt, vẻ cương trực hiện lên thấy rõ.

Tác phong cứng đờ, không thoải mái.

Tay loạt soạt giấy bút liên tục."Tập đoàn Lăng Thị chúng tôi cần đầu tư một khoản lớn vào việc mở một khu du lịch sinh thái.

Với kinh nghiệm lâu năm của Mạc gia, tiền tài, địa vị của Lăng gia thì đôi bên cùng có lợi."Vũ Phong trầm ngâm hồi lâu:"Vậy chúng tôi được gì?""Lợi nhuận 4-6, Mạc gia nhận phần nhiều hơn.


Sản nghiệp du lịch mở rộng, đầu tư dưới trướng của tập đoàn Lăng thị.""Được rồi.""Mời anh xem qua hợp đồng."Không gian chợt yên tĩnh, Vũ Phong tỉ mỉ đọc thật kĩ.

Anh kí tên, dập dấu đỏ, in dấu vân tay.

Mọi việc cuối cùng cũng ổn thỏa."Hợp tác vui vẻ."Kì có vẻ khá quan tâm anh chàng họ Mạc này.

Cô nhoẻn miệng cười, trong thâm tâm cô bất giác muốn chiếm hữu, lợi dụng, biến anh thành những quân cờ kiếm tiền.

Chỉ cần lọt vào mắt xanh của anh, có khi cô lại thành "phú bà bao nuôi nam nhân" ấy chứ.Nhà hàng hải sản 5 sao Crozila cách đó không xa.

Đây là nơi dùng bữa của giới thượng lưu, kinh tế của thường dân khó mà vào được.

Thực đơn nhà hàng cực kì đa dạng với nhiều loại động vật biển khắp 5 châu.

Phòng vip được bố trí trên tầng cao nhất, view là cả thành phố nên giá thành có chút đắt đỏ."Xin chào Lăng tổng.

Phòng của ngài chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi ạ! Mời ngài theo chúng tôi!"Đường đi được trải thảm đỏ.

Trên tường treo toàn tác phẩm của những họa sĩ danh tiếng.


Thi thoảng lại vó vài phục vụ qua lại.

Cuộc sống cứ như mơ vậy, người thương bao giờ mới với tới?"Sẵn tiện lấy luôn cho tôi mấy chai Macallan..."Vung tiền phóng khoáng, dứt khoát, không nghĩ ngợi.

Hạo Hiên xứng đáng đứng đầu bảng xếp hạng "người đàn ông tiền không đếm xuể".Thức ăn toàn món hảo hạng, được bố trí trên bàn không khác một buổi tiệc là mấy.

Nhưng thay vì đông người thì đây là một bữa ăn riêng tư."Mạc gia chuyển ra nước ngoài định cư cũng đã gần 10 năm nay.

Tôi vẫn chưa có dịp gặp Lão gia và Mạc phu nhân, mọi người sức khỏe ổn chứ?""Cảm ơn...!Tôi về đây cũng chỉ vì một người.""Mạc tổng vậy mà cũng có người trong lòng? Cô gái đó thật may mắn."Vũ Phong chẳng nói gì nhiều, chỉ đăm chiêu nhìn về phía cửa sổ.

Chuyện riêng nên anh cũng không muốn tiết lộ cho người ngoài.Nhận ra bầu không khí có chút không ổn, Kì rót rượu:"Mạc tổng, tôi thay Lăng tổng kính ngài một ly."Phong ngoảnh mặt nhìn, để ý thấy ánh mắt cô có chút mị hoặc, câu dẫn người khác, anh chẳng buồn bận tâm.

Với cách sống hơn 20 năm là một bức tường di động, rung chuyển anh là một điều không thể."Xin lỗi, tôi mắc bệnh dạ dày, hạn chế uống rượu."Kì có chút bối rối, không cần thận lỡ làm đổ ly rượu vào áo anh.

Cô lo lắng, đến gần anh, liên tục cúi người xin lỗi, rồi lấy giấy cố thấm khô.

Phong hiểu được việc làm của cô cũng một phần là cố ý, liền bảo không sao và mời cô về chỗ."Nghe bảo cô Kì đây với Lăng tổng đang trong quá trình yêu đương?""Đúng vậy.

Tiểu Kì rất hoàn hảo, cô ấy khiến tôi yêu đến mụ mị đầu óc luôn rồi."Kì có chút ngại, đỏ ửng cả hai gò má.

Phong tiếp lời:"Có lẽ đầu óc không bình thường thật.

Mắt nhìn người của anh có chút khiến tôi...!thấy lạ đấy!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận