Tổng Tài Đại Nhân Muốn Li Hôn!


Trần Ngọc vội đẩy cửa vào.

Bà có chút bất bình với hành động của con trai.Lộ Khiết đã bên con suốt trong lúc con bất tỉnh đấy!Hạo Hiên vơ lấy cốc nước trên bàn, uống ừng ực như thể thiếu nước.

Lông mày có chút chau lại, vẻ bực bội của anh hiện lên thấy rõ:Ai cần cô ta quan tâm!Con vậy mà nói được."Lộ Khiết cúi gằm mặt xuống, thoáng buồn.

Cô đứng dậy, cúi gập người:Cháu xin phép bác về phòng!Cô rời đi.

Đôi vai nhỏ bé của cô trùng xuống thấp.

Phút chốc, bóng cô mờ dần...[...]Cũng chỉ có vậy?Con có ý gì?Anh ngoảnh mặt đi, định toan đáp lại, nhưng chợt trở nên e dè, ngập ngừng.

Có cảm giác như lời nói của anh chẳng có chút tác dụng gì cả, nói ra rồi lại hòa tan với không khí, thật vô ích.Bác sĩ nói hiện tại anh không còn gặp nhiều nguy hiểm, nhưng nên lui tới bệnh viện thường xuyên để kiểm tra, phụ thuộc vào thuốc giảm đau nhiều chưa chắc đã tốt mà còn hại dạ dày.Bảo thủ, gan lì, bướng bỉnh như anh, có nghe không lại là một chuyện khác.Mẹ về đây, trong nhà còn vài chuyện cần xử lí.

Cần gì thì gọi mẹ!.


Trần Ngọc xách túi, định đi nhưng lòng lại nơm nớp bất an.Cánh cửa khép lại cũng là lúc Hạo Hiên vội vàng làm thủ tục xuất viện.

Nhớ ra hôm nay tập đoàn có buổi kí kết hợp đồng quan trọng, anh lái xe, lao thẳng đến công ty.Tập đoàn Lăng thị là tập đoàn kinh doanh bất động sản xuyên quốc gia lớn nhất cả nước với quy mô công trình khổng lồ, trị giá lên đến hàng trăm tỉ.

Trụ sở chính là toà cao ốc 47 tầng, ngoài ra cò có hơn 100 công ty con phân bố trên toàn thế giới.

Lăng Hạo Hiên - CEO tập đoàn Lăng Thị, được mệnh danh là Ông hoàng giới thương trường, thủ đoạn thông minh, táo bạo, đáng sợ.Lăng tổng đến rồi!Xin chào Lăng Tổng.Lăng tổng, chào ngài!Nhân viên lần lượt cúi chào, không ai dám liếc nhìn.

Bởi ý kiến nhiều là đuổi việc ngay.Anh Hiên, em ở đây!.

Giai Kì từ xa trông thấy anh, ra hiệu hét lớn.Cả cái công ty to như này, ai mà chẳng biết chuyện yêu đương giữa 2 người.

Chẳng ai dám phán xét, bình luận nửa lời.

Dại gì đâu!Được gắn cái mác Bạn gái tổng giám đốc, mọi ngưởi nể Giai Kì lắm ấy chứ.


Không phải nể vì thán phục, mà là nể vì SỢ.Anh Hiên, anh khỏe hẳn rồi đấy chứ?Ừm.

Em sắp xếp ổn thỏa rồi?Vâng, đối tác đang đợi chúng ta ở phòng họp lớn tầng 43.Kì ôm bản hợp đồng, vai kề vai đi cạnh anh, kiêu hãnh đến nỗi sắp không khống chế nổi việc làm mà vênh mặt.

Được rồi, tém tém lại chút.

Cô cố lấy dáng vẻ bình thường như ban đầu.

Trông chẳng tự nhiên gì!Suốt đường đi, Kì khái quát, sơ lược qua về hợp đồng cho anh nghe.

Cô nói lưu loát và không bị vấp chút nào.

Mọi việc đều chu toàn: bố trí phòng họp, chuẩn bị hợp đồng, tìm kiếm nhà hàng,...!Cũng coi như cô cũng còn có cái tài, sự hâm mộ đổ dồn lên người là lẽ thường tình, chẳng có gì sai.Cửa lớn phòng họp được mở ra.

Đèn chiếu sáng trưng, bàn ghế ngay ngắn, sạch sẽ; khăn trải bàn dát chút ánh vàng, hoa tưoi được thay mới toàn bộ, mùi hương thơm thoang thoảng lan khắp phòng.

Và kia, một cậu thanh niên khoảng chừng vượt ngưỡng 24 tuổi, ăn mặc chỉnh tề, lịch thiệp,...!Vẻ mặt nghiêm túc, vô cảm, ánh mắt nhìn muốn lạnh sống lưng.

Anh đứng dậy, bắt tay:Xin chào, tôi là Mạc Vũ Phong, tổng giám đốc tập đoàn Mạc thị, đại diện công ty đến kí hợp đồng! Hân hạnh được gặp mặt!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận