Trông thấy Hina ở trước mặt đang cầm một chiếc dù màu hồng bằng ren cầu kì, Mia hơi nhếch khoé môi.
- Đó là do cô không sợ Josh, hay là do hai cái lỗ tai đó của cô sinh ra chỉ để trưng? Nếu hắn biết có chuyện xảy ra với tôi, chỉ sợ cô cũng không yên ổn đâu!
- Hừ, không nghĩ tới ngươi cũng dám lấy tên Josh-sama để đe doạ ta. Ta thà bị trừng phạt, còn hơn là để cho loài cặn bã súc vật như ngươi sống tốt! Trên đời này ai cũng biết, nếu đã đụng tới tứ đại gia tộc, thì cũng có nghĩa là liều mạng với ta. Bây giờ ngươi bị xử lí tại đây cũng chỉ vì lí do này, ngươi còn điều gì phản đối sao?
Thói quen tự đại, luôn cho bản thân là đúng, là duy nhất của Hina luôn làm ả nghĩ rằng mọi luật lệ vô cầu vô lí của ả đều phải được tuân theo dù đó có là ai đi chăng nữa. Ả chính là công chúa của học viện Rosalie, xinh đẹp, tài năng, quyền lực, giàu đổ vách. Thứ gì ả cũng có, nhưng vẫn không được phép đến gần tứ đại gia tộc, vậy mà từ lúc nào lại lòi ra một kẻ vô danh tạp chủng, từng mang bộ dạng dơ bẩn xấu xí đó tới, nhưng lại được xếp vào lớp A chỉ dành cho quý tộc, đáng chết hơn nữa là còn được vây quanh giữa tứ đại gia tộc. Với tất cả những thứ ấy, làm sao có thể không khiến cho Hina phải ghen tức nổ mắt, không cảm thấy bất bình sao được?
- Đừng tưởng rằng ngươi hết năm lần bảy lượt đều thoát khỏi ta, thì là sau đó cũng sẽ cùng một kết quả! Chỉ một mình ngươi, ngươi nghĩ sẽ chống lại được ta sao? Nơi đây hẻo lánh, chỉ có người của ta, để ta chống mắt lên xem lần này sẽ là ai có thể đến cứu được ngươi! Ta sẽ khiến cho cái mặt vênh váo đó của ngươi không còn khả năng xuất hiện trước mặt người khác được nữa! Người đâu, nghe lệnh! Mau xông đến cho ả tiện nhân đó một bài học!
Gương mặt xinh xắn như búp bê của Hina lúc này trở nên vặn vẹo, hung dữ vô cùng, còn đâu là vẻ đáng yêu cưng nựng nữa.
Mia thầm chậc lưỡi. Lần này đúng là cô chơi ngu thật rồi. Bản thân không hề có sức mạnh gì, vậy mà lại đi khiêu khích ả ta, bây giờ muốn chạy trốn chỉ sợ khả năng cũng sẽ rất thấp đi.
Đám ruồi bọ của Hina trên tay cầm vũ khí, rất nhanh đều đã tiến tới. Mia mím môi nhìn trước mặt bỗng tối sầm đi vì bị bóng người che phủ, cô nhắm chặt mắt lại, quay đầu đi theo bản năng.
Bất chợt, Mia giật thót. Cô bàng hoàng mở to mắt ra.
Vừa rồi, một cơn đau đớn dội đến trong lồng ngực của cô, vang lên một tiếng "thụp" to lớn. Mia cảm thấy một luồng nhiệt nóng rát liên tục chảy vào bên trong cô, tựa như bị đem nhốt trong một lò hoả thiêu. Mia bỗng không thể giữ nổi thăng bằng, hai chân trùng xuống, ngã quỵ xuống đất, mồ hôi từ khắp nơi trên cơ thể đổ ra như tắm.
- Gì đây? Không phải là ngươi chỉ mới bị doạ một chút là đã kinh hãi, đến đứng còn không xong đấy chứ?
Trong mắt Hina, Mia không khác gì một con thỏ đế bị doạ cho tái mét mặt mày, đến nỗi hai chân tê dại chỉ còn biết chôn chính mình tại một chỗ.
Cỗ nhiệt như nham thạch phun trào đang sôi sùng sục trong mạch máu của Mia, chỉ trong một giây ngắn ngủi sau đó lại đột ngột như bị một luồng hàn băng làm cho hạ nhiệt, cứ như bị đóng thành băng đá. Cô run rẩy từng đợt, chợt cảm thấy quá lạnh lẽo.
Rồi, một tiếng "thụp" mạnh từ trái tim cô lại vang lên.
Lưu quanh trong mắt chợt biến. Lam sắc đột nhiên chuyển đổi, một màu đỏ máu loé sáng, chạy xẹt qua một đường trên đôi đồng tử.
Đám ruồi bọ đang định tấn công cô bỗng chốc khựng người lại.
- Sao vậy?! Còn không mau đánh nó?!
Hina vẫn không thể nhận ra điều gì khác thường. Mia vẫn ngồi trên nền đất lạnh lẽo, vẫn như cũ trầm mặc, bóng đen phủ lên một nửa khuôn mặt cô. Một bộ dạng yếu đuối như vậy, nhưng tại sao bọn thuộc hạ của Hina lại đứng bất động, còn có vẻ như, chúng đang sợ hãi.
- Khốn kiếp! Xê ra đi, một lũ đầu heo vô dụng một chút việc nhỏ cũng không xong! Đã vậy, đích thân Hina ta sẽ tự tay chấn chỉnh nó!
Hina thô bạo đẩy hai nữ nhân dưới trướng ra một bên, tự thân tiến lại gần Mia. Mia vẫn ngồi đó, khuôn mặt đã bị mái tóc dài xoã xuống trước mặt, che khuất đi. Hai tay của cô ôm lấy cánh tay của chính mình, móng tay hơi bấm vào da thịt.
Hina toan nắm lấy tóc của Mia và dựng đầu cô lên, thế nhưng khi chỉ vừa mới đưa tay ra, một uy áp mạnh mẽ từ phía sau bất ngờ xuất hiện. Khí tức bức người như muốn ép lấy tim của Hina, khiến cho ả hô hấp khó khăn. Ở đằng sau gáy lạnh buốt, như bị một con mãnh thú chuẩn bị nhe răng ngoạm lấy, cắn nát.
Uy áp đáng sợ có thể doạ chết một người như thế này, cũng chỉ có một nhân vật duy nhất có thể làm được.
- Xem ra, trước giờ ta đã quá nương tay.
Hina cắn môi đến bật cả máu. Tại sao, tại sao bất cứ lúc nào ả sắp thanh toán được con tiện tì này, thì đều sẽ có người xuất hiện cứu nó
một mạng vậy?
- Như thế nào? Còn không mau bỏ tay ra khỏi cô ấy?!
Thanh âm đó quả nhiên thật hãi hùng khi quát tháo lên. Hina lập tức rụt tay về, rồi xoay gót, chậm chạp hướng đến người nọ. Ả ta cố gắng giữ cho bản thân điềm đạm, rồi kính cẩn hành lễ.
- Evan...-sama...
Evan nheo mắt lại, ánh mắt lãnh đạm vô tình liếc xuống, như là đang nhìn một con sâu bọ gớm ghiếc.
- "Evan-sama"? Ngươi còn không có tư cách để gọi tên ta đâu, thứ rắn rết ngu xuẩn.
- ...Vâng, xin ngài thứ lỗi cho sự mạo phạm của tiểu nữ, thưa Công tước Wistalia.
- Ngươi định giải thích cho ta cảnh tượng trước mặt này là như thế nào đây?
Tỏ vẻ không quan tâm đến cách thay đổi xưng hô của Hina, Evan phóng mắt về bóng người nhỏ bé phía cuối ngõ hẹp, hai chân tự động bước tới.
- Mà thôi, có nghe ngươi thanh minh cũng vô ích. Hành động của ngươi, đừng tưởng rằng sẽ lọt khỏi tầm mắt của ta.
Cậu quỳ xuống trước mặt Mia, vươn tay nhấc cô lên, để cô nằm trên hai cánh tay của mình. Cậu chỉ đơn giản để lại cho Hina một câu, sau đó thì nhún chân, trong phút chốc liền biến mất.
- Cảnh báo ngươi lần cuối, "con gái rượu" của tử tước Ruffendore, người mà ngươi vẫn đang cố gắng trêu chọc, chính là người cuối cùng ngươi sẽ muốn dây vào nếu như vẫn hi vọng giữ được cái đầu đó trên cổ ngươi lâu hơn một chút. Đừng để cho ta lần tiếp theo thấy ngươi, ngươi lại biến thành một cỗ thi thể.
Hina đứng như trời trồng, hai mắt nhìn vô định về khoảng không ở phía trước.
Như vậy, thân phận của Mia Griffinter, thậm chí còn có bí mật ở đằng sau sao?
Chợt nhớ đến ánh mắt như lưỡi hái tử thần của Evan, Hina hít vào một ngụm lãnh khí.
************
Chỉ trong chốc lát, Evan đã đưa Mia về đến nhà.
Ở trong phòng của cô, Evan giữ lấy mặt cô đối diện với cậu. Trong đôi mắt màu xanh thẳm lúc này lại ẩn hiện một chút thị huyết, có thể trong một giây nào đó sẽ bộc phát ra ngoài, cặp lam mâu sẽ hoá thành màu hồng ngọc.
Evan có thể cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào đang lưu động bên trong Mia như một con thác đang đổ xuống ầm ầm. Nguồn năng lượng đó bất ổn định, hai luồng nhiệt nóng lạnh cứ luân phiên nhau thay đổi khiến cho sắc mặt của Mia càng lúc càng tái nhợt.
Nếu như không vuốt thẳng năng lượng của cô, không chừng nó sẽ phá hư khối thân thể này mất.
- ...Đ-đau...quá...
Tới tận bây giờ, Mia mới lấy lại một chút ý thức. Cô cảm thấy lồng ngực như bị bóp nghẹn lại, ngạt thở. Đầu thì đau như búa bổ, trước mắt hoa cả lên. Cổ họng khô ráp, dù có cố gắng tiết ra thật nhiều nước bọt cũng không thể đỡ hơn. Mia thấy mình như muốn nứt vỡ ra vậy. Ở bên trong cơ thể cô giống như có tồn tại một cơn lốc xoáy cuồn cuộn.
- Chịu đựng một chút nữa thôi...!
Evan xoay lưng cô về phía cậu. Ngón tay cậu đưa lên, kéo xuống dây khoá kéo đằng sau lưng áo, để lộ ra lớp da trắng ngần của Mia. Evan dùng ngón trỏ vẽ lên giữa lưng cô một biểu tượng, hệt như một trận pháp nhỏ. Từng nét được vẽ ra đều phát sáng lên một màu đỏ đậm.
Sau khi trận pháp được thiết lập, Evan kết ngón tay lại thành một ấn ký phức tạp. Một vầng hào quang đột nhiên xuất hiện, bọc lấy hai người ở bên trong nó. Trên người Mia được bao quanh bởi một lớp ánh sáng mạnh mẽ, liên tục lưu động. Đó chính là nguồn năng lượng của cô đang chậm rãi phóng thích ra ngoài.
Evan cố gắng giữ cho hô hấp của mình đều đặn. Năng lượng của Mia quá cường đại, có thể khiến cho nội lực của Evan rung chuyển thế này thì chắc chắn không thể là thứ gì tầm thường.
Nhưng tại sao sức mạnh của cô lại được giải phóng ngay lúc này cơ chứ? Chẳng lẽ là vì cô gặp đe doạ, bản thân bị kích thích mà đột phá đấy chứ?
Nhưng nếu như nội lực của Mia quay trở lại, nó sẽ sớm bị vampire khác phát hiện ra, cũng như là đám thợ săn và thiên giới cũng sẽ dễ dàng truy ra được vết tích của cô.
Cô không thể bị phát hiện ra được. Cậu không thể để cho cô bị phát hiện được.
Mia chưa thể kiểm soát được sức mạnh của mình. Cô sẽ không biết cách ẩn giấu khí tức. Uy áp của cô chính là lớn nhất, nếu như liên tục phóng thích ra, e rằng các vampire khác sẽ không thể sống nổi.
Mà ma giới trước giờ vẫn đang thiếu mất dòng dõi hoàng tộc. Nếu như bây giờ bỗng đột ngột xuất hiện vampire cấp S duy nhất, không chừng thế giới này sẽ không kịp trở tay.
Mà khoan tính đến chuyện sau này. Bây giờ thứ Evan cần tập trung chính là chú tâm kiểm soát được năng lượng ở bên trong Mia, sau đó cậu sẽ phải tìm cách ẩn bớt nó.
Dù sao, kẻ địch cũng đang nằm trong lãnh thổ của cậu. Chúng tuyệt đối không được biết Mia thật sự đang ở đâu.
Nếu như không thể đem tặng cho chúng một món lễ vật nho nhỏ, thì quả thật là quá hổ thẹn với cái danh Công tước Wistalia này rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...