Thập Niên 70 Nam Ngu Hiếu Trọng Sinh Rồi


"Không còn nữa.

” Dương Kế Tây khoanh tay, không hiểu sao lòng bàn tay phải lại nóng ran, nhưng lại không đỏ không sưng, miệng thì nói, "Chỉ là lúc nóng lúc lạnh thôi, không sao đâu ạ.

"

"Vợ con đâu?"

Dù sao ông Dương cũng là cha chồng, không nhìn vào trong phòng.


"Vài ngày nay con ốm, cô ấy vẫn luôn túc trực bên cạnh con, không ngủ được mấy, cũng không ăn được mấy, con bảo cô ấy ngủ một lát, đừng để người ngoài thấy cô dâu mới vừa về nhà đã mệt mỏi đến mức mắt tràn đầy thâm quầng.

"

Lời nói của Dương Kế Tây làm cho ông Dương có chút không được tự nhiên, dù sao thì mấy ngày anh bị ốm, đúng là Tôn Quế Phương chăm sóc, ông và bạn già cũng không vào phòng thằng ba lần nào.


"Đều nên nghỉ ngơi một chút, sau khi bệnh của con khá hơn một chút, lúc nào thì định đi lại mặt?" Ông Dương đổi chủ đề.


"Má nói với Quế Phương chuyện về nhà lại mặt không vội, bây giờ trong đội bận cày bừa mùa xuân, đợi sau cày bừa mùa xuân chúng con lại về.


" Dương Kế Tây nhìn ông Dương trước mặt, bình tĩnh nói.


"Mẹ con nói?"

"Không phải, để phân biệt hai bên, con gọi má theo Quế Phương.

"

Ông Dương há hốc mồm, luôn cảm thấy thằng ba đã thay đổi, nhưng nhìn kỹ thì vẫn là người đó, chẳng lẽ là vì mấy ngày ốm này, biết họ không đến thăm nên không vui?

Ông hiếm khi cảm thấy hơi áy náy, hắng giọng một tiếng, "Được rồi, vậy hai đứa nghỉ ngơi đi.

"

Nói xong, ông rít một hơi thuốc rồi quay người ngồi trước cửa nhà, Đại Hoa nghe xong cuộc trò chuyện của bọn họ, lại chạy vào nhà, tiếp tục ăn cơm.


Ăn cơm xong, Đại Hoa và Hà Minh Tú cùng nhau dọn bát đũa, hôm nay đến lượt Hà Minh Tú rửa bát, trong bếp chỉ có hai người họ.


Hà Minh Tú hỏi Đại Hoa vừa rồi nói gì với cha mình ở trong sân, biết được hành động của vợ chồng chú ba, trong lòng cô ta rất không vui.



Trứng trong nhà đều do mẹ chồng quản chặt, đừng nói đến người lớn, trẻ con cũng rất ít khi được ăn.


"Thím ba cho con nhiều lắm, ăn ngon lắm ạ.

"

Lại nghe Đại Hoa nói vậy, tâm trạng của Hà Minh Tú lập tức tốt hơn, cô ta nhỏ giọng hỏi: "Cẩu Đản và em trai nhỏ có ăn không?"

"Anh Cẩu Đản đi chơi không ở nhà, em trai nhỏ thì bị bà nội bế đi, còn bị bà nội đánh nữa.

"

Trí nhớ của Đại Hoa rất tốt.


Hà Minh Tú gật đầu như có điều suy nghĩ, chẳng trách sắc mặt của chị dâu cả và mẹ chồng đều không tốt.


"Lúc nãy nghe thấy gì vậy?"

Đại Hoa nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, bắt chước lại cuộc đối thoại giữa Dương Kế Tây và ông Dương cho Hà Minh Tú nghe, sau khi nghe xong, Hà Minh Tú xoa đầu Đại Hoa, không nói gì.


Đợi đến khi mẹ con Hà Minh Tú dọn dẹp phòng bếp xong đi ra thì trong sân chỉ còn bà Dương và đứa cháu trai út đang chơi đất bùn, những người khác đều đã đi làm rồi.


"Đại Hoa, rau dại kia ăn rất ngon, chiều nay con lại theo đám Xuân Hoa hái một chút đi.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận