Thần Cấp Triệu Hoán Sư
6.3/10
28.070

Tác giả:

Thể loại: Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không

Nguồn: Truyện CV

Trạng thái: Đang ra

Số chương: 146

Tần suất cập nhật: 48 phút/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

-- Văn ÁN :
P/S: Vì mới viết lúc đầu nên văn phong có chút giống Trung tí. Nhưng lúc sau đã sửa hết, mong mn thông cảm.


" Khục khục, khó thở vãi nồi, nơi đây đã quá lâu không người dọn dẹp rồi."

Triệu Thiên Dương ho khan vài cái, nghĩ thầm. không phải hắn nói bừa mà cái nhà kho cũ này thật sự quá bẩn thỉu, mạng nhện chăng khắp nơi, mặt đất cùng kệ sách đều phủ đầy tro xám của thời gian. Từ lâu rồi không ai bước chân vào.


Bản thân nó chưa đầy những hồi ức cùng kỉ niệm xa xưa của hắn. Vui có, buồn có, nhưng từ khi ông mất, Thiên Dương cùng người nhà rất ít khi qua lại nơi đây.


Triệu Thiên Dương một tay cầm chổi, mặt đeo khẩu trang, phất qua phất lại từng góc khuất, mỗi xó xỉnh, quét từng cái mạng nhện một cách chăm chú.


“ Ông à, cháu đã 16 tuổi rồi, không còn là thằng nhỏ chưa hiểu chuyện ngày nào nữa”


Vừa quét, hắn vừa lầm bầm, thỉnh thoảng nghĩ đến ánh mắt mong đợi của ông khi còn bé, chợt cảm thấy lòng đau nhói.

sstruyen mời các bạn đọc tiếp...

6.3/10
28.070
Thần Cấp Triệu Hoán Sư

Tác giả :

Thể loại: Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không

Nguồn: Truyện CV

Trạng thái: Đang ra

Số chương: 146

Tần suất cập nhật: 48 phút/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

-- Văn ÁN :
P/S: Vì mới viết lúc đầu nên văn phong có chút giống Trung tí. Nhưng lúc sau đã sửa hết, mong mn thông cảm.


" Khục khục, khó thở vãi nồi, nơi đây đã quá lâu không người dọn dẹp rồi."

Triệu Thiên Dương ho khan vài cái, nghĩ thầm.... Cũng không phải hắn nói bừa mà cái nhà kho cũ này thật sự quá bẩn thỉu, mạng nhện chăng khắp nơi, mặt đất cùng kệ sách đều phủ đầy tro xám của thời gian. Từ lâu rồi không ai bước chân vào.


Bản thân nó chưa đầy những hồi ức cùng kỉ niệm xa xưa của hắn. Vui có, buồn có, nhưng từ khi ông mất, Thiên Dương cùng người nhà rất ít khi qua lại nơi đây.


Triệu Thiên Dương một tay cầm chổi, mặt đeo khẩu trang, phất qua phất lại từng góc khuất, mỗi xó xỉnh, quét từng cái mạng nhện một cách chăm chú.


“ Ông à, cháu đã 16 tuổi rồi, không còn là thằng nhỏ chưa hiểu chuyện ngày nào nữa”


Vừa quét, hắn vừa lầm bầm, thỉnh thoảng nghĩ đến ánh mắt mong đợi của ông khi còn bé, chợt cảm thấy lòng đau nhói.

sstruyen mời các bạn đọc tiếp...

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Mở Bình luận truyện