Tác giả: Tống Gia Đào Hoa
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 102
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--Mở đầu:
-Trong thành phố.
Trời tháng 3, mang theo một ít tiết xuân, vẫn là có chút lạnh.
Ôn Nhuyễn ngồi ở sau xe, ngoài trời đang mưa, không tính là lớn, nhưng ngẫu nhiên vẫn sẽ có vài giọt nước mưa chảy qua cửa sổ xe, chia làm nhiều dòng nước, tỉ đó là loại nghệ thuật đẹp nói không nên lời.
Cô không ngẩng đầu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ màn hình, đôi mày lá liễu không tự chủ được mà nhăn lại.
Màn hình di động dừng lại ở khung thoại WeChat.
Ghi chú tên là "lão công", cuối cùng một cái tin nhắn lúc 6 giờ sáng, cô gửi đi 【 Thanh Hàn, em rời giường, hôm nay đi viện điều dưỡng xem ông nội, nhìn dự báo thời tiết, mấy ngày nay nước Pháp thời tiết không tốt lắm, anh phải chú ý thân thể, đừng bị cảm. 】
Mười giờ trôi qua.
Còn không có trả lời.
Lão Lý từ kính chiếu hậu nhìn qua thấy ấn đường của phu nhân nhíu lại tưởng chính mình chạy quá nhanh, vội vàng hỏi: “Phu nhân, là muốn chậm một chút sao?”
“A?”
Ôn Nhuyễn sửng sốt, lấy lại tinh thần, cười một cái: “Không cần, tốc độ như vậy là ổn rồi.”
Lão Lý yên tâm, tiếp tục lấy tốc độ hiện tại hướng thẳng đến Lâm gia.
Ông ở Lâm gia cũng được mười mấy năm, trước kia chính là tài xế của Lâm lão gia, cũng coi như là nhìn Ôn Nhuyễn lớn lên, đối với cô rất thích tính tình cô lại ôn hòa.
Liền cùng cô trò chuyện: “Phu nhân là Lâm tiên sinh phải không?”
sstruyen mời các bạn đọc tiếp..
Tác giả : Tống Gia Đào Hoa
Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 102
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
--Mở đầu:
-Trong thành phố.
Trời tháng 3, mang theo một ít tiết xuân, vẫn là có chút lạnh.
Ôn Nhuyễn ngồi ở sau xe, ngoài trời đang mưa, không tính là lớn, nhưng ngẫu nhiên vẫn sẽ có vài giọt nước mưa chảy qua cửa sổ xe, chia làm nhiều dòng nước, tỉ... mỉ, đó là loại nghệ thuật đẹp nói không nên lời.
Cô không ngẩng đầu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ màn hình, đôi mày lá liễu không tự chủ được mà nhăn lại.
Màn hình di động dừng lại ở khung thoại WeChat.
Ghi chú tên là "lão công", cuối cùng một cái tin nhắn lúc 6 giờ sáng, cô gửi đi 【 Thanh Hàn, em rời giường, hôm nay đi viện điều dưỡng xem ông nội, nhìn dự báo thời tiết, mấy ngày nay nước Pháp thời tiết không tốt lắm, anh phải chú ý thân thể, đừng bị cảm. 】
Mười giờ trôi qua.
Còn không có trả lời.
Lão Lý từ kính chiếu hậu nhìn qua thấy ấn đường của phu nhân nhíu lại tưởng chính mình chạy quá nhanh, vội vàng hỏi: “Phu nhân, là muốn chậm một chút sao?”
“A?”
Ôn Nhuyễn sửng sốt, lấy lại tinh thần, cười một cái: “Không cần, tốc độ như vậy là ổn rồi.”
Lão Lý yên tâm, tiếp tục lấy tốc độ hiện tại hướng thẳng đến Lâm gia.
Ông ở Lâm gia cũng được mười mấy năm, trước kia chính là tài xế của Lâm lão gia, cũng coi như là nhìn Ôn Nhuyễn lớn lên, đối với cô rất thích tính tình cô lại ôn hòa.
Liền cùng cô trò chuyện: “Phu nhân là Lâm tiên sinh phải không?”
sstruyen mời các bạn đọc tiếp..