Tất nhiên Cao Phi không biết bây giờ trên đạn mạc đang hiện những bình luận gì.
Cô rất hài lòng với sự cẩn thận lần này của Cố Nam Ngạn, xóa sạch mọi vết tích có thể bại lộ chuyện tối hôm qua không còn một mảnh, để cho mọi người nhìn vào không thể tìm ra bất kỳ dấu vết gì.
Cô chậm rãi ăn xong bữa sáng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Nam Ngạn thu dọn những đồ đạc sẽ mang theo vào ngày hôm nay. Cao Phi vào phòng vệ sinh trang điểm nhẹ.
Lúc cô trang điểm thì thuận tiện lấy điện thoại ra nhìn một chút, chuyển sang giao diện chương trình "Bạn đáng yêu nhất thế giới này".
Đạn mạc:
[Phấn khích! Thật là phấn khích!]
[Nghĩ rằng chúng ta không phát hiện ra sao, hahahahahaha]
[Cố Nam Ngạn thực sự rất ham muốn, như vậy cũng không buông tha Tiểu Phi Phi của chúng tôi. Xấu hổ che mặt.Jpg]
[Huhuhu vợ Phi Phi của tôi lại bị gặm.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Cố Nam Ngạn thực sự không được, cái này mà cũng không kiềm chế được. Lắc đầu.Jpg]
[Khá lắm, em gái ngực khủng gợi cảm ở cùng một phòng với cậu, cậu có thể cầm lòng được không? Tiểu Phi Phi vừa ngọt ngào vừa đáng yêu như vậy ai mà không muốn, hòa thượng còn không cầm lòng được.]
[Bọn họ vẫn còn chưa kết hôn, thật là khó chấp nhận được, haizzz]
[Chưa kết hôn thật sự rất khó chấp nhận +1]
[Khó chấp nhận +1086]
....
Cao Phi nhìn thấy, nụ cười trên mặt dần cứng ngắc.
"...."
A a a a a!
Cao Phi khóc không ra nước mắt, cảm thấy mặt mũi từ sau khi tham gia tiết mục này đều bị mất hết rồi.
Có nên trách Cố Nam Ngạn không? Nhưng mà biểu hiện của Cố Nam Ngạn từ tối hôm qua đến sáng hôm nay đều rất tốt.
Khẳng định là có đánh chết anh cũng không thể nào tưởng tượng được ánh mắt thích ý thỏa mãn lúc sáng nay đã bán đứng anh.
Có người hâm mộ tốt nghiệp FBI sao?!
Cao Phi nhìn thấy bình luận "Vẫn chưa kết hôn thật sự rất khó chấp nhận", hốc mắt rưng rưng, cắn ngón tay.
Trừ bỏ Cố Nam Ngạn ra, cô sợ không gả cho ai được.
Cố Nam Ngạn chờ Cao Phi trang điểm, đợi hơn nửa ngày cũng không thấy cô đi ra.
Vì vậy Cố Nam Ngạn ở bên ngoài gọi: "Cao Phi, Phi Phi."
"Xong chưa?"
Cao Phi ở trong nhà vệ sinh rầu rĩ trả lời "Vâng".
Cô đi ra.
Cố Nam Ngạn phát hiện Cao Phi vẫn trang điểm rất trang nhã, không có gì đặc biệt tinh xảo, dùng thời gian lâu như vậy có chút không thích hợp.
Hơn nữa anh cảm giác, biểu tình trên gương mặt Cao Phi có chút không thoải mái.
Cố Nam Ngạn: "Làm sao vậy?"
Cao Phi liếc nhìn anh một cái, bĩu môi: "Không có gì."
Mọi người đang xem phát sóng trực tiếp cũng nhận thấy vẻ mặt của Cao Phi có chút khác lạ.
Cô đi vào phòng tắm lâu như vậy, trang điểm cũng không được tinh xảo, khẳng định là thừa dịp ở trong nhà vệ sinh xem điện thoại.
Sau đó nhìn thấy bình luận của mọi người trên đạn mạc.
Cô gái nhỏ xấu hổ.
Nhìn thấy Cao Phi xấu hổ như vậy, mọi người cũng hiểu được tâm tư của cô gái, cuối cùng cũng không nói đến cái chuyện giông bão tối hôm qua nữa.
[Được rồi, được rồi, không có chuyện gì cả.]
[Phi Phi không cần xấu hổ.]
[Xem chương trình, xem chương trình, trong đầu không cần có mấy loại suy nghĩ như vậy.]
[Đường ban ngày đập vào còn chưa đủ sao?! Cứ nhìn chằm chằm buổi tối người ta làm gì vậy?]
[Vợ Phi Phi, cố lên! Nếu sau này Cố Nam Ngạn vứt bỏ em, anh sẽ cưới em!]
[Tôi cũng muốn cưới Tiểu Phi Phi!]
[Hahahahaha nhìn thấy Cố Nam Ngạn đang đi trên một con đường đầy đao] ...
Cố Nam Ngạn đang đi trên con đường đầy đao hôm nay dắt tay Cao Phi cùng nhau đi chơi một ngày.
Cao Phi đi ra ngoài, nhìn thấy mặt cỏ ẩm ướt sau cơn mưa, những con cừu nhỏ đang ngoan ngoãn gặm cỏ, cuối cùng cũng ngừng suy nghĩ về những bình luận quái đản trên đạn mạc đó.
Chuyến đi kéo dài hai ngày, hai người cùng nhau đi dạo, cưỡi ngựa và cho cừu con ăn.
Cố Nam Ngạn mang theo một chiếc máy ảnh kỹ thuật số. Anh thực sự rất thích chụp ảnh cho Cao Phi.
Trong điện thoại của anh toàn là ảnh của Cao Phi, chụp thế nào cũng thấy đẹp, ngay cả dáng vẻ Cao Phi đang ngủ gật chảy nước miếng cũng rất dễ thương.
Cao Phi không ngờ Cố Nam Ngạn thích chụp ảnh cô như vậy, điên cuồng đến mức ngay cả lúc cô ngủ chảy nước miếng cũng chụp, vì vậy cô vội vàng giương nanh múa vuốt lao đến Cố Nam Ngạn muốn xóa bức ảnh kia đi.
Cố Nam Ngạn cười nhẹ, cảnh hai người ầm ĩ được lan truyền trên mạng.
Ngọt chết người.
Hai ngày sau, Cao Phi và Cố Nam Ngạn kết thúc chuyến du lịch thảo nguyên, quay trở về địa điểm quay chính của chương trình, căn nhà nhỏ của họ ở thôn nhỏ.
Lại ghi hình ở đó thêm bốn ngày, buổi ghi hình chương trình kéo dài hai tuần cuối cùng cũng kết thúc.
Chương trình rất ăn khách, CP vợ chồng Đế Muội từ CP xu thế trực tiếp trở thành CP quốc dân.
Siêu thoại của hai người trở thành nơi phát rải đường. Sau đó mỗi ngày đều có người chạy vào Weibo của Cố Nam Ngạn và Cao Phi thúc giục kết hôn.
Cao Phi và Cố Nam Ngạn thông qua chương trình này cũng thu hoạch được nhiều thứ.
Đây là chương trình thực tế thường trú đầu tiên mà Cố Nam Ngạn tham gia. Nam thần cuối cùng cũng bước xuống từ trên thần đàn. Mọi người cuối cùng cũng phát hiện Cố Nam Ngạn thoạt nhìn cao ngạo lạnh lùng, nhưng thực chất anh rất dễ ở chung, hơn nữa còn là người đàn ông cực kỳ sủng bạn gái.
Mục tiêu của Phương Kính đã đạt được. Xây dựng hình tượng cá nhân của Cố Nam Ngạn cuối cùng có lực tương tác hơn, kéo gần khoảng cách với khán giả cả nước, quốc dân độ cũng ngày một tăng lên.
Trước trước đến nay, bố mẹ ông bà trong nhà nhìn thấy Cố Nam Ngạn trên TV, luôn nói chàng trai này thật đẹp trai nhưng nhìn thôi là chưa đủ. Bây giờ, khi ông bà bố mẹ vừa nhìn thấy Cố Nam Ngạn thì nheo mắt lại nói thằng nhóc này không tệ.
Ban đầu Cao Phi vốn chỉ nghe lời đề nghị của Phương Kính tham gia chương trình với Cố Nam Ngạn, để giúp cho độ nổi tiếng của anh. Cô không nghĩ đến việc thu hút người hâm mộ thông qua chương trình này, nghĩ không bị mắng là may mắn lắm rồi. Sau khi chương trình kết thúc, phía dưới Weibo của cô đều có người hâm mộ đến hét lên "Huhuhu vợ cho anh hôn một cái", "Tiểu Phi Phi đến véo véo mặt".
Kết quả là mỗi ngày Cao Phi đều nằm mơ nhìn thấy có một bà thím kỳ lạ đang đưa bàn tay nhỏ tội lỗi ra nhéo bóp mặt cô, khiến cô sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Cô kể cho Cố Nam Ngạn nghe về giấc mơ này, ngược lại thay vì an ủi cô, người đàn ông này còn không chút kiêng nể gì vừa hôn vừa véo má cô.
Má của Cao Phi đều bị sưng lên mấy ngày.
Sau khi tham gia chương trình, nhờ tính cách đáng yêu của cô và kéo không ít người hâm mộ, mức độ nổi tiếng cũng ngày càng cao.
Người hâm mộ nhiều, mức độ nổi tiếng tăng, đồng nghĩa với cơ hội tìm đến cửa ngày càng nhiều.
Cao Phi nhận được một vài kịch bản của cả phim truyền hình lẫn phim điện ảnh.
Bộ phim tiếp theo của Cố Nam Ngạn đã quyết định rồi. Độ siêu nổi tiếng của anh đổi lấy một bộ phim tưởng niệm cuộc kháng chiến chống phát xít Nhật có tầm ảnh hưởng sâu rộng, anh sẽ tiến vào đoàn phim sau một thời gian nữa.
Cao Phi cũng bận rộn lựa chọn kịch bản cho mình.
Hiện tại cô chỉ có một bộ phim “Câu chuyện nhỏ của Hạ Thiên”, nếu đã quyết định phải gây dựng sự nghiệp thật tốt thì cô phải quay một bộ phim hay.
Cao Phi chọn lấy chọn để, thấy phim điện ảnh không được, đa phần đều là vai nữ chính hoặc vai bình hoa, nhưng có hai bộ phim truyền hình không tệ.
Một bộ là nữ chính phim tiên hiệp cổ trang rất dễ hút fan.
Bộ còn lại là một bộ phim công sở hiện đại, nói về người phụ nữ miệt mài làm việc, còn phải đấu dũng đấu trí tại nơi làm việc.
Cao Phi nhìn hai lựa chọn này có chút đau đầu.
Nếu nói bùng nổ hút fan, đương nhiên nữ chính của bộ tiên hiệp cổ trang kia sẽ dễ dàng hơn.
Nhưng mà cô rất thích kịch bản bộ phim công sở hiện đại kia, đội ngũ và công ty sản xuất đều cực kỳ đáng tin cậy. Bộ phim trước đây do công ty này sản xuất được đánh giá trên douban ít nhất là bảy hoặc tám điểm, vì vậy cô có chút háo hức muốn thử.
"Anh nói em nên chọn cái nào."
Trong thư phòng, Cao Phi đưa hai kịch bản đến trước mặt Cố Nam Ngạn, vẻ mặt hờn dỗi.
Trước đó Cố Nam Ngạn đã đọc hai kịch bản này của Cao Phi, anh chọn kịch bản nữ chính của bộ phim tiên hiệp cổ trang nói: "Cái này."
Nhưng Cao Phi lại nhìn chằm chằm vào kịch bản công sở hiện đại: "Nhưng mà đội ngũ và công ty sản xuất của kịch bản này thật sự rất tốt, em không nỡ buông tha."
Cố Nam Ngạn không thể làm gì khác là chỉ vào kịch bản công sở hiện đại kia: "Em thích kịch bản này, vậy thì kịch bản này."
Cao Phi lại nhìn kịch bản tiên hiệp cổ trang: "Nhưng mà hiện tại phim tiên hiệp cổ trang rất dễ bạo, haizzz."
Cố Nam Ngạn: "..."
Cao Phi chống cằm nhìn hai kịch bản. Một lúc sau đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó: "Đúng rồi!"
Cố Nam Ngạn đang đọc sách ngẩng đầu lên: "Hả?"
Cao Phi đứng lên: "Anh chờ em một chút."
Cao Phi bịch bịch bỏ chạy, một lát sau lại lộp cộp quay lại.
Đó là tiếng giày cao gót giẫm lên sàn nhà.
Cố Nam Ngạn không ngờ vậy mà Cao Phi chạy đi thay quần áo.
Tây trang, áo khoác, váy ngắn bó sát mông, trang phục chuẩn công sở.
Cô mua nó khi nào?
Cao Phi chỉnh lại mái tóc dài của mình, xoay một vòng trước mặt Cố Nam Ngạn: "Anh thấy em mặc như thế nào?"
"Nếu như không hợp, vậy em đành nhận kịch bản làm mỹ nữ cổ đại xinh đẹp."
Cố Nam Ngạn nhìn từ đầu đến chân, thấy cô mang một đôi tất lụa mỏng trong suốt ở chân.
Anh nhìn Cao Phi hết lần này đến lần khác, cuối cùng nói: "Em có muốn anh nói sự thật không?"
Cao Phi: "Ừ."
Cố Nam Ngạn lắc đầu.
Cao Phi nhìn thấy Cố Nam Ngạn lắc đầu, cúi đầu nhìn chính mình: “Không xinh sao?”, cô vậy mà cũng có lúc nhục nhã như vậy?
Cố Nam Ngạn thở dài: "Không phải là xấu."
Thật ra, rất xinh đẹp.
Đánh giá từ kịch bản mẫu mà anh đã xem, tính cách của nữ chính phải độc lập, mạnh mẽ và chăm chỉ, mang theo sự kiêu ngạo không chịu thua cuộc, thậm chí còn có chút tính cách của con trai, là một người phụ nữ không muốn bị đàn ông đánh bại trong công việc.
Mà Cao Phi mặc bộ trang phục này quá đẹp, quá quyến rũ, nhìn không ra bộ dạng của một người phụ chuyên nghiệp, ngược lại giống như đang diễn cosplay.
Ngay cả khi buộc phải đưa bộ dạng này của cô vào nơi làm việc, nhìn từ vẻ bề ngoài, nó thực sự không hề có sức thuyết phục khiến cho người ta tin tưởng rằng người phụ nữ này dựa vào chính năng lực của bản thân để đi lên.
Ngược lại, có vẻ như đi lên bằng quy tắc ngầm.
Đôi khi ngoại hình cũng là một trong những điều kiện quan trọng quyết định diễn viên. Ví dụ như có vai diễn tuyệt thế mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành, không thể tìm một người có ngoại hình bình thường để đảm nhiệm được. Vai diễn yêu cầu vóc dáng đẹp mà tìm một nữ diễn viên có thân hình to, ngoại hình không phù hợp, thì không thể diễn, cho dù diễn xuất có tốt đến đâu cũng không dùng được.
Cố Nam Ngạn nhớ lại vai diễn trước đây của Cao Phi.
Nhân vật Tiểu Chức này thực sự không phù hợp với vóc người của Cao Phi. Nhưng cảm giác non nớt của Cao Phi giúp đỡ rất nhiều cho vai diễn. Vai diễn thứ hai, cô gái Hạ Thiên ở tuổi dậy thì trong “Câu chuyện nhỏ của Hạ Thiên”, lúc Cao Phi hóa trang xong khiến cho mọi người cảm thấy buồn cười và vui vẻ, trắng trẻo xinh đẹp, phù hợp đến mức khiến cho đạo diễn quyết định ngay từ buổi thử vai.
Hiện tại Cao Phi, mặc dù nói lẽ nào nữ nhân viên công sở không được xinh đẹp, nhưng cô vẫn chưa đủ khả năng để có thể thể hiện khí chất của một vai diễn nữ nhân viên công sở từng trải.
Đây đều là những vai diễn cần tích lũy. Có đôi khi tuổi diễn của diễn viên lớn hơn cả tuổi của vai diễn một chút mới tốt, vì vậy, rất hiển nhiên, Cao Phi chưa có đủ tích lũy này.
Cố Nam Ngạn kiên nhẫn giải thích suy nghĩ của mình cho Cao Phi.
Tất nhiên, không thể trực tiếp nói thẳng em nhìn giống như kiểu phụ nữ đi đường tắt. Anh nói tương đối uyển chuyển: "Ừm, em trông giống như kiểu người không cần phải nỗ lực cố gắng nhiều, mà dựa vào ngoại hình để thăng tiến."
Cao Phi cũng nhìn vào diện mạo hiện tại của mình thông qua sự phản chiếu trên kính tủ sách.
Mặc dù Cố Nam Ngạn không trực tiếp nói ra, nhưng cô vẫn có thể hiểu được ý của anh.
Không nói thì không cảm nhận được, vừa nói ra, cô càng nhìn càng cảm thấy mình giống cái loại phụ nữ đê tiện dùng quy tắc ngầm với cấp trên để đi lên.
Cao Phi: "..."
Cố Nam Ngạn nắm lấy tay Cao Phi, ôm cô ngồi lên đùi anh: "Cho nên, thích hợp mới là quan trọng nhất."
Nữ chính bộ phim tiên hiệp cổ trang, không cần nghĩ cũng biết bộ dạng của Cao Phi sẽ đẹp như thế nào.
Cao Phi gật đầu, cuối cùng cũng từ bỏ vai diễn không phù hợp với mình.
Cố Nam Ngạn cầm lấy tay cô, chơi đùa với lòng bàn tay của cô.
Hai người trò chuyện.
Cao Phi: "Ngày kia em sẽ đi thăm bố, anh có muốn đi cùng không? Em nghe y tá nói bố em đã xem chương trình của chúng ta! Em rất xấu hổ."
Cố Nam Ngạn: "Tất nhiên là anh đi."
Điều duy nhất mà Cao Phi cảm thấy may mắn là bố cô đã được xem bản cắt nối sau khi được chiếu trên TV, không thấy được mấy bình luận mắc cỡ trên đạn mạc.
Cô còn nói: "Em mới mua hai chiếc váy. Haizz, em đã mua rất nhiều váy rồi. Nhưng em vẫn không khống chế được tay của mình!"
Cố Nam Ngạn: “Mua nhiều hay mua ít không quan trọng.” Anh thích nhìn cô mặc đủ loại váy.
Cao Phi: "Quẹt thẻ của anh thì sao?"
Cố Nam Ngạn: "Người đều là của anh, lại còn sợ quẹt thẻ của anh?"
Cao Phi đột nhiên cảm thấy xấu hổ vì được người có tiền bao nuôi: "Hehe."
Có đôi khi cô hơi lắm lời.
Bầu không khí yên tĩnh và nhẹ nhàng.
Một lúc sau, Cố Nam Ngạn nắm lấy ngón tay áp út mảnh mai của Cao Phi, nghe cô nói luyên thuyên trong lòng anh, đột nhiên mở miệng: "Năm sau chúng ta kết hôn đi."
“Ừ, hả?” Cao Phi đang nói về món lẩu nào ngon, suy nghĩ của cô đột nhiên bị lời nói của Cố Nam Ngạn cắt ngang, cô ngây người quay đầu lại.
Hả, lúc nãy Cố Nam Ngạn vừa mới nói cái gì?
Hình như Cố Nam Ngạn nói với cô kết hôn??
Gương mặt của Cao Phi mờ mịt, không thể tin được.
Vì vậy, Cố Nam Ngạn lại nói một lần nữa: "Anh nói là năm sau chúng ta kết hôn nhé."
Bây giờ là cuối năm, sang năm tầm tháng 5 tháng 6, thời tiết đẹp, cũng đúng lúc kết thúc công việc quay phim của hai người.
Lần này Cao Phi nghe rõ.
Cố Nam Ngạn nói với cô việc kết hôn!
Cặp đôi tưởng chừng như khó kết thúc, cuối cùng cũng đến lúc kết thúc sao!
Cô lập tức đỏ mặt, nghe người đàn ông nói đến chuyện kết hôn, cho dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng cô vẫn là căng thẳng muốn chết.
Cao Phi khi căng thẳng thì sẽ nói lắp lắp: "Anh, anh, đây có được tính là cầu hôn không?"
"Cái gì cũng, cũng không có. Em sẽ không đồng ý."
Hoa của cô đâu? Nhẫn đâu? Quỳ một chân xuống đâu?
Cố Nam Ngạn mỉm cười, ôm chặt lấy vòng eo mảnh mai của cô: "Không phải là cầu hôn chính thức, chỉ là muốn bàn bạc với em mà thôi."
"Dù sao cũng cần phải chuẩn bị hôn lễ, còn phải đi gặp người lớn."
"A". Cao Phi gật đầu. Lúc cô căng thẳng thì cô sẽ không tìm được lời nói, hỏi: "Vậy thì khi nào anh cầu hôn?"
Cao Phi vừa hỏi xong đã cực kỳ hối hận, muốn rút lại những gì cô vừa nói.
Hoặc cô hy vọng lúc nãy Cố Nam Ngạn tạm thời bị điếc.
Cầu hôn là một điều mang lại cảm giác bất ngờ, cô lại chạy đi hỏi Cố Nam Ngạn khi nào cầu hôn? Cô bị ngốc đúng không?
Cao Phi cảm nhận được Cố Nam Ngạn cười rất vui vẻ, lồng ngực rung rung khiến cho cô thấy rất luống cuống.
Tức chết cô, tức chết cô.
Cố Nam Ngạn nghiêm túc hỏi: "Hay là em đoán đi?"
Cao Phi "Ậm ừ" một tiếng, kiêu ngạo quay đầu đi.
Mới không thèm đoán.
Cố Nam Ngạn ngừng cười, lại hỏi người trong ngực: "Sau khi kết hôn, em muốn lúc nào sẽ sinh con?"
Sau một buổi chiều thoải mái, cả hai đang nghiêm túc nói về chuyện cuộc sống.
Cao Phi trầm mặc một lát mới nói: "Em không biết."
Mục tiêu nhỏ trước đây của cô là có thể sánh vai với Cố Nam Ngạn, để hai người có thể quang minh chính đại ở bên nhau mà không cần phải cố kỵ gì. Nhưng bây giờ xem ra cô không cần sánh vai Cố Nam Ngạn, mọi người cũng đều rất ủng hộ.
Nhưng mà cô không muốn dễ dàng từ bỏ mục tiêu nhỏ của mình như vậy.
Tất nhiên, tiêu chuẩn sánh vai không đến mức làm được như Cố Nam Ngạn. Cao Phi nghĩ là phải giành được giải thưởng chính thống được giới chuyên môn công nhận, giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất hoặc là nữ phụ xuất sắc nhất.
Trong tương lai, sẽ có cô vợ nhỏ của Cố Nam Ngạn, và...Ông chồng nhỏ của Cao Phi?
Cao Phi bị ba chữ "Ông chồng nhỏ" chọc cười, ngẩng đầu lên, nhìn Cố Nam Ngạn, nói: "Chờ một khoảng thời gian nữa, có được không?"
"Trước lúc anh ba mươi lăm tuổi?"
Cao Phi nói xong, lại cảm thấy ba mươi lăm là quá xa. Cố Nam Ngạn sắp già rồi mà vẫn chưa được làm bố, vì vậy đổi giọng: "Trước ba mươi hai tuổi, có thể chứ?"
Vẫn còn gần năm năm nữa.
Cô nhất định sẽ cố gắng!
Cố Nam Ngạn nghe xong gật đầu, đối diện với ánh mắt của Cao Phi.
Chuyện sinh con, cho dù anh có muốn, thì cũng nên để cho Cao Phi quyết định.
Cố Nam Ngạn đồng ý: "Được."
Cao Phi ôm eo Cố Nam Ngạn: "Hihi."
Cố Nam Ngạn đưa tay lên vuốt ve gương mặt của Cao Phi. Hai người ôm nhau một lúc, sau đó dần dần, lòng bàn tay của Cố Nam Ngạn từ từ trượt xuống, rơi xuống đùi cô.
Váy của Cao Phi lúc đứng đã ngắn trên đầu gối, bây giờ đang ngồi, chiếc váy bị kéo lên trên đùi.
Đầu ngón tay của Cố Nam Ngạn chạm đến mép váy, lướt qua làn da mịn màng được bọc trong đôi tất chân của Cao Phi.
Cảm giác rất nhẹ, nhưng Cao Phi vẫn không nhịn được run rẩy.
Cô nắm lấy cẳng tay của Cố Nam Ngạn.
Cố Nam Ngạn dịu dàng hôn lên cái tai hồng phấn của cô. Vành tai và tóc mai chạm vào nhau.
Cao Phi lập tức hiểu được người đàn ông muốn làm gì lúc này. Cô liếc nhìn sắc trời còn sáng sủa bên ngoài cửa sổ, cảm thấy thực sự không được tốt lắm.
Hơn nữa, đêm qua không phải không...
Tại sao người đàn ông này ăn mấy cũng không thấy no!
Vì vậy, Cao Phi đẩy cánh tay của Cố Nam Ngạn đang ôm eo cô ra, cố gắng đứng dậy thoát khỏi vòng tay anh.
Nhưng mà có thể là do ngồi uốn éo trong một thời gian dài, lại bị trêu chọc như vậy, Cao Phi vừa đứng lên đã cảm thấy hai chân như nhũn ra.
Cô còn mang một đôi giày cao gót gót nhọn bảy phân ở dưới chân nữa.
Cao Phi mới đi được hai bước nhỏ đã không thể giữ được thăng bằng. Sau đó thân thể mềm nhũn, ngã về phía sau, rơi thẳng vào vòng tay của Cố Nam Ngạn.
Bàn tay to lớn của Cố Nam Ngạn đỡ thắt lưng, vững vàng tiếp được cô.
Cao Phi váng đầu như nhìn thấy sao trước mắt. Lúc phục hồi lại tinh thần, thì nhìn thấy gương mặt của Cố Nam Ngạn viết lên dòng chữ "Không tệ, em hiện tại còn biết cách từ chối rồi hoanh nghênh nữa."
Cao Phi xấu hổ không còn mặt mũi nào nữa, che mặt.
Cố Nam Ngạn khẽ cười, quét sạch kịch bản và đồ vật trên bàn sang một bên, nhẹ nhàng đặt Cao Phi lên đó.
Anh lại bấm vào điện thoại.
Cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn có chế độ chống nhìn trộm tự động, có thể truyền ánh sáng vào, người từ bên trong có thể nhìn ra bên ngoài, nhưng người từ bên ngoài không thể nhìn thấy gì ở bên trong.
Cao Phi cảm thấy từng chiếc cúc áo sơ mi trên ngực đều bị cởi ra, da thịt tiếp xúc với không khí mát lạnh.
Đột nhiên cô nhớ lại những lời vừa nói lúc nãy. Cho dù cô có ăn mặc đứng đắn như thế nào đi nữa thì cũng không nhìn ra được, mà thoạt nhìn giống như là dựa vào quy tắc ngầm để đi lên.
Cao Phi bỏ hai bàn tay đang che mặt ra, nhìn Cố Nam Ngạn đang từ từ cởi cúc áo của cô giống như anh đang mở một món quà.
Cô nhìn thấy anh thậm chí còn mò lấy mắt kính gọng vàng đeo vào, che giấu tất cả dục vọng dã thú trong đôi mắt anh.
Dưới tình cảnh này, cuối cùng Cao Phi cũng phát hiện Cố Nam Ngạn muốn nhân cơ hội này chơi cái gì.
Anh đang muốn chơi trò chơi công sở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...