Phế Vật Khuynh Thiên Địa

Ở lại Hy Kỳ thành ba ngày thì Phong Lăng lên đường đến Đế Đô. Bây giờ là tháng 6, đến tháng 9 thì Học Viện chiêu sinh, thời gian cũng không vội lắm.

"Tỷ, muội chán quá." Tiểu Ly than vãn. Mấy ngày qua nàng lúc nào cũng chỉ toàn đi rồi nghỉ rồi lại đi rồi lại nghỉ, khi còn là yêu thú nàng cũng đâu có làm mấy chuyện rảnh rỗi như này chứ.

"Ừm, cố chịu thêm tí nữa, phía trước là Tiêu Vân thành rồi, đợi đến đó ta giúp muội thay đổi khẩu vị." Phong Lăng nói vậy nhưng nàng thực ra cũng rầu đâu kém, thật muốn tìm gì đó chơi nha.

Tiêu Vân thành là một thành trì khá lớn, được mệnh danh là kinh thành thứ hai của Việt Quốc. Bước vào trong thành liền nhìn thấy con đường rộng lớn, hai bên nhà cửa san sát, người người lui tới, rộn ràng náo nhiệt vô cùng.

"Oa, tỷ tỷ mau nhìn, ta muốn vào đó." Tiểu Ly hưng phấn nhìn đông nhìn tây cuối cùng chỉ vào một lâu thành nho nhỏ sừng sững giữa phố, trên mái có ghi 'Vạn Hoa Các'.

Vạn Hoa Các? Nếu nàng không nhầm thì đây là thương lâu nổi tiếng toàn Phá Thiên Đại Lục? Không nghĩ thế nhưng Tiêu Vân thành lại có một cái, lại nhìn kiến trúc đồ sộ kia, chậc chậc, thật lắm tiền a. Phong Lăng nghĩ nghĩ rồi cũng đi về phía Vạn Hoa Các, đến đây rồi mà còn không vào xem thì thật phí mà.

Bên trong Vạn Hoa các thậm trí còn nhộn nhịp hơn cả bên ngoài. Ở đây bán từ y phục, trang sức cho đến vũ khí, dược liệu, đan dược, thậm trí còn có nguyên một tầng lầu để tổ chức bán đấu giá.

Phong Lăng đến tầng bán đan dược trước tiên.

"Tỷ không phải là Luyện Dược Sư sao, chẳng nhẽ vẫn cần mua đan dược?" Tiểu Ly không hiểu hỏi.

"Chúng ta là đến đổi tiền, ta bây giờ đang rất nghèo a."

"?"

"Không biết nhị vị cô nương muốn mua gì?" chưởng quầy thấy Phong Lăng cùng Tiểu Ly thì nhanh chóng ra mời chào.

"Ta không mua, ta là muốn bán." Phong Lăng nói rành rọt từng từ.

Chưởng quầy sửng sốt một chút, nói "Vậy xin mời nhị vị qua bên này, phòng bán đan dược chúng ta ở bên trong." Tuy rằng hắn cảm thấy nàng tuổi còn nhỏ, không thể nào là Luyện Dược Sư nhưng vẫn tỏ ra rất khách khí, có thể nàng là đồ đệ của cao nhân nào đó.

Vào đến trong phòng, chưởng quầy lại nói "Cô nương, xin mời đặt đan dược cần bán lên bàn."

"Ta nghĩ ta để dưới đất tiện hơn."

Chưởng quầy chưa kịp hiểu ý nghĩa câu nói của Phong Lăng thì mặt đất đã trải đầy lọ to, lọ nhỏ đan dược, hắn nhịn không được đưa ánh mắt lên dò lại xem cô nương trước mắt mình có phải là người không. Đến nửa ngày sau mới hoàn hồn "Số lượng này thật là quá lớn, ta không thể tự quyết định được, xin cô nương chờ một lát."

Một lúc sau, trưởng quầy quay lại, phía sau còn cón một lão nhân trên dưới 50 và một nam tử trạc tuổi Phong Lăng.

"Cô nương muốn bán hết chỗ đan dược này?" nam tử trẻ tuổi lên tiếng.

Gật đầu.


"Đan dược mà cô nương bán số lượng rất lớn, thỉnh chờ một lát để chúng ta kiểm kê."

"Không thành vấn đề."

Nhận được sự đồng ý của Phong Lăng, lão nhân đi theo liền tiến đến kiểm tra đan dược. "Đan dược của cô nương đều là cực phẩm, có 3509 đan dược nhất phẩm ta lấy 300 kim tệ một viên, 2894 đan dược nhị phẩm ta lấy 500 kim tệ, 1713 đan dược tam phẩm ta lấy 1000 kim tệ. Không biết ý cô nương thế nào."

Gật đầu.

"Đây là thẻ tử tinh của cô nương, bên trong là 4212700 kim tệ."

Thẻ tử tinh? Như thẻ ngân hàng ấy hả? Tiện lợi thế sao.

Phong Lăng nhận lấy thẻ đang định rời đi thì nam tử trẻ tuổi bỗng lên tiếng. "Ta là thiếu chủ Vạn Hoa Các, Liễu Phong. Không biết nên xưng hô với cô nương thế nào?"

"Ta họ Diệp."

"Diệp cô nương, chẳng hay sau này chúng ta còn có thể làm ăn với nhau? Nếu cô nương đồng ý bán đan dược độc quyền cho chúng ta, sau này mỗi viên đan dược đều lấy hơn 100 kim tệ, không biết Diệp cô nương nghĩ sao?"

"Có thể."

"Hân hạnh được hợp tác. Đây là thẻ khách quý của Vạn Hoa Các chúng ta, sử dụng nó mọi món đồ cô nương mua trong Vạn Hoa Các sẽ đều giảm 10%."

Đồ tốt nha, tội gì không lấy.

"Còn đây là thiệp mời tham dự hội đấu giá, nếu cô nương có hứng thú nửa tháng sau Vạn Hoa Các sẽ tổ chức. Tất nhiên nếu có món đồ nào cần đấu giá cô nương cũng có thể."

A? Đấu giá sao? "Vậy... ta muốn bán hai thứ này." vừa nói Phong Lăng vừa lấy ra hai lọ đan dược đặt lên bàn, mỗi lọ 3 viên.

Lão nhân kiểm đan khi nãy lập tức mở ra xem. Lọ thứ nhất, kinh hãi tột độ. "Cải Hoàn đan?". Lọ thứ hai... "Diệp cô nương, thứ cho ta mạo phạm, chẳng hay đan dược ở lọ thứ hai này là....?"

Phong Lăng mỉm cười tuyệt mĩ "Tẩy Tùy đan."

"Tẩy... Tẩy Tùy đan?" đan dược này không phải đã thất truyền từ lâu sao? Vậy mà tiểu cô nương này lại có, hơn nữa đến 3 viên?

"Đan dược của ta đủ yêu cầu chăng?"

"Đủ, tất nhiên là đủ." lão nhân lắp bắp.

"Vậy không làm phiền mọi người. Tiểu Ly, chúng ta đi."


"Tỷ tỷ, ta muốn y phục mới."

"Ừ, vậy đi mua y phục."

-------***-------

Tin tức về Cải Hoàn đan và Tẩy Tùy đan nhanh chóng lan rộng khắp nơi, càng gần đến ngày đấu giá lạ càng nhiều người đổ về Tiêu Vân thành, thậm chí có cả người của các quốc gia khác cũng đến.

"Tỷ tỷ thật bưu hãn a. Chỉ hai lọ đan dược mà lại khiến cả lục địa chấn động." từ ghế lô khách quý, Tiểu Ly cảm khái nhìn biển người phía dưới. Vì lượng khách đến đấu giá quá đông mà Vạn Hoa Các đã phải nối hai tầng lầu làm một mới đủ chỗ.

"Ừm." Phong Lăng bâng quơ nhìn phía dưới, liệu Bạch gia và Diệp gia có trong đám người dưới kia chăng? Nàng gây náo loạn cũng vì như vậy thôi nha.

Đến giờ đấu giá, một nữ tử mặc hồng y nhìn khá vừa mắt đi lên sân khấu. "Hoan nghênh tất cả mọi người đến với buổi đấu giá ngày hôm nay! Ắt hẳn mọi người đều rất nóng lòng rồi? Vậy ta không dài dòng gì nữa, buổi đấu giá chính thức bắt đầu."

Lúc này, một nữ tử khác mặc y phục tương tự bê một khay đỏ đi lên, đặt trong khay là một đôi song đao lấp lánh. Nữ tử kia lại nói "Đây chính là cặp song đao 'bá vương' đã tuyệt tích thiên hạ hơn 10 năm nay nhưng không biết vì lý do gì lại tới được tay Vạn Hoa Các. Bá vương được mệnh danh là vua của song đao, không gì là nó không chém được. Song đao này là khí phẩm thượng thẩm. Giá khởi điểm 60 vạn kim tệ."

"70 vạn."

"80 vạn."

....

Cuối cùng song đao được bán với giá 140 vạn kim tệ.

"Vật phẩm tiếp theo là một quả trứng yêu thú, dù đã rất nhiều người kiểm định qua nhưng đều không rõ nó là thú gì. Giá khởi điểm là 100 kim tệ."

"101 kim tệ."

"120 kim tệ."

"Tỷ, mau mua nó, mau mua nó." Tiểu Ly vừa nhìn thấy quả trứng thì hai mắt sáng quắc nói.

"Ân, nên mua, ta cũng cảm thấy quả trứng này có gì đó đặc biệt." Lam Hân cũng bổ sung.

"Đặc biệt gì?" Phong Lăng.

"Không biết." cả hai đồng thanh


"... 500 kim tệ."

500? 500 kim tệ với những người ở đây không tính là nhiều nhưng ai lại bỏ ra 500 kim tệ để mua 1 quả trứng không rõ lai lịch chứ, đó là còn chưa chắc nó đã nở nha. Mọi người cùng dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía người ngồi trong rèm lô ghế màu vàng. Đến cả người hoàng tộc cũng chỉ ở lô ghê màu đỏ nha, ruốt cuộc trong đó là thần thánh phương nào chứ?

"Vị khách ở lô ghế màu vàng trả giá 500 kim tệ. Còn ai ra giá cao hơn không? 500 kim tệ lần thứ nhất. 500 kim tệ lần thứ hai. 500 kim tệ lần thứ ba. Trứng yêu thú thuộc về vị khách ở lô ghế màu vàng."

Nhận quả trứng về nhưng không phát hiện được gì, Phong Lăng quyết định bỏ đi về nghiên cứu sau. Tiếp theo, rất nhiều vật phẩm cũng được đấu giá, có điều khách ở lô khách quý chưa có mấy ai ra giá.
...

"Vật phẩm đấu tiếp theo là khí phẩm của thiên tài luyện khí sư Du Hiên."

Du Hiên? Nghe ở đâu rồi ấy nhỉ.

"Như mọi người đều biết, chúng ta trước nay đều đựng đồ vật trong túi càn khôn. Nhưng chiếc nhẫn bạc trên đây lại khác, nó không những có không gian riêng mà thậm trí còn lớn hơn nhiều lần so với túi càn khôn, điểm đặc biệt nhất chính là sau khi nhỏ máu nhận chủ thì chỉ có người đó mới có thể sử dụng. Giá khởi điểm của chiếc nhẫn này là 100 vạn kim tệ."

"120 vạn."

"130 vạn."

"150 vạn."

"200 vạn."

200 vạn? Mọi người đều nhìn về phía người vừa ra giá, thì gia là đại tiểu thư Thiệu gia, thảo nào một lần liền tăng 50 vạn.

"Vị khách ở lô ghế màu lam ra giá 200, còn ai ra giá cao hơn không?"

"250 vạn. Thứ gì Bích Ngọc ta đã muốn ai có thể tranh."

"Công chúa Bích ngọc, người đã có nhiều bảo vật lắm rồi, hay là nhường ta nhẫn này đi? 270 vạn."

"300 vạn. Nếu nói về bảo vật thì dù là Bích Ngọc công chúa hay Lộ Y công chúa cũng đều hơn Lãng Doanh ta cả, nhẫn này phải về tay ta mới đúng."

"500 vạn." vớ vẩn, nhẫn này là của Diệp Phong Lăng ta. Hôm qua tìm mãi không thấy túi càn khôn nào ưng ý hôm nay lại gặp được thứ này, kẻ nào dám tranh chứ.

Một lúc tăng những 200 vạn? Quả nhiên là khách quý có khác.

"520 vạn." Lãng Doanh lắp bắp.

"1000 vạn."

"Vị khách ở lô ghế màu vàng ra giá 1000 vạn, còn ai ra giá hơn không? 1000 vạn lần thứ nhất, 1000 vạn lần thứ hai, 1000 vạn lần thứ ba. Nhẫn không gian thuộc về vị khách ở lô ghế màu vàng với giá 1000 vạn kim tệ."

"Tiếp theo là vật phẩm đấu giá mà mọi người rất mong chờ, ngũ phẩm đan dược Cải Hoàn đan, hơn nữa còn là Cải Hoàn đan cực phẩm. Chắn chắn ai cũng phải biết Cải Hoàn đan có công dụng gì rồi, cải lão hoàn đồng, một đan dược cực kì được các tỷ muội chúng ta yêu thích. Vì theo yêu cầu của chủ nhân, chúng ta sẽ bán 3 viên cùng một lúc Giá khởi điểm là 500 vạn kim tệ.


"700 vạn."

"750 vạn."

"780 vạn."

"800 vạn."

"1000 vạn." là người của hoàng tộc A La quốc.

"1500 vạn." Việt Quốc.

"2000 vạn." Phong Vân quốc.

"2500 vạn."

...

Sau cùng, Cải Hoàn Đan được bán với giá 8900 vạn kim tệ.

"Bây giờ là vật phẩm đấu giá cuối cùng của ngày hôm nay. Tẩy Tùy đan. Tẩy Tùy đan tuy là dan dược thất truyền thời viễn cổ nhưng Vạn Hoa Các chúng tôi đã cho kiểm định, đây chính xác là Tẩy Tùy đan. Tẩy Tùy đan có công dụng tẩy kinh phạt tủy, nếu là người có thiên phú tốt sẽ trở nên càng cường đại, thậm trí có thể trực tiếp thăng cấp; nếu là người không thể tu luyện, Tẩy Tùy đan hoàn toàn có thể nghịch thiên. 3 viên cực phẩm tẩy tùy đan. Giá khởi điểm 1000 vạn kim tệ."

"1500 vạn."

"2000 vạn."

"2200 vạn."

"5000 vạn."

Lô ghế màu vàng, là người trong môn phái.

"6000 vạn. Tư huynh, Tẩy Tùy đan này, môn phái chúng ta giữa mới là thích hợp nha."

"Tầm bậy, là của Tông Môn chúng ta. 7000 vạn."

"7500 vạn."

...

3 viên Tẩy Tùy đan được bán với giá 2 triệu 4600 vạn kim tệ.

"Diệp cô nương, sau khi đã chiết khấu các phí thủ tục, đây là 3 triệu 3000 vạn kim tệ của cô nương." Liễu Phong tự mình đưa thẻ tử tinh cho Phong Lăng.

Nhận lấy tiền rồi Phong Lăng quay người rời đi, dù sao người nàng muốn tìm cũng không xuất hiện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận