Trì Sương ở giới giải trí lăn lộn mười năm, tự nhiên cũng có vòng bạn bè.
Ở hôn lễ cô cũng mời không ít bạn, trong vòng giải trí này, tất nhiên không thiếu được người ngu ta gạt,nhưng cũng có những người bạn chân chính.
Kinh Vanh đã qua tuổi trẻ khí thịnh, lần này mang vợ và con gái tới dự hôn lễ, lại không nghĩ rằng có kết cục như vậy.
Ông tay lăn lộn ở Bắc Kinh, cha mẹ cũng là tiền bối có địa vị trong giới giải trí, căn bản không sợ hãi Lương Tiềm, dưới sự tức giận ngút trời, rất hiếm khi ông ấy đăng weibo, “Lấn hiếp người quá đáng!”
Weibo của ông ấy vừa đăng lên.
Trước đây Trì Sương ở học viện điện ảnh giao tình với bạn học không cạn, bạn bè cũng đăng weibo hoặc vòng bạn bè.
Tất cả đều là tiêu để: “Lấn hiếp người quá đáng!”
Gần đây trên weibo nhiệt độ tìm kiếm vô cùng nhàm chán, người qua đường đánh hơi được ùi vị, từng người từng người hóa thân thành Sherlock Holmes, trải qua sự bóc kén, có người ẩn danh chia sẻ quả dưa lớn này----
Đạo diễn Kinh Vanh thật ra đang vì học sinh của mình mà bất bình giùm.
Chuyện này quả thực khó hiểu, vì một diễn viên đã lâu không có tác phẩm mới gần đây chuẩn bị hôn lễ, cô vẫn chưa xóa weibo cùng tiểu hồng thư, mọi người có thể đi nhìn một chút.
Đằng trai là phú nhị đại, thời gian bọn họ yêu đường rất dài, tôi điều tra, mấy năm trước bị chụp hình lại, nếu như tu thành chính quả cũng là một chuyện tình đẹp.
Ai cũng không nghĩ tới, đằng trai ở hôn lễ chạy....
Nghe nói đằng trai có người thứ ba, một mực lừa gạt, cái này khó có thể bình luận.
Ps: đây chuyện rất nghiêm túc, không được phép đùa giỡn.
Khu bình luận, tự nhiên cũng có người hả hê cười nhạo.
Nhưng mà nhiều hơn là lời bất bình giùm.
Xã hội ngày hôm không giống như trước kia, người trên mạng đặt mình vào hoàn cảnh của người khác vì người trong cuộc lo nghĩ ngày càng nhiều, dùng một lời của người trên mạng nói là, “Chuyện cười của ai? Tôi chỉ biết là thế nào cũng không thể cười hạo cô dâu được, ngược lại tôi thấy người chạy trốn khỏi hôn lễ mới không phải là người tốt, đặt mình vào vị trí của cô dâu xem, tôi đều thấy khó thở.”
Thử đoạn của chị Chung tự nhiên không phải so sánh với nhóm quan hệ công chúng của Lương thj kia.
Dưới sự hướng dẫn vô tình hay hữu ý, tập đoàn Lương thị một lần nữa đối mặt với dư luận, thậm chí ngay cả chuyện của Lưu Hoành Dương đều có người xem trọng, bất luận như thế nào, điều này đối với hình tượng của Lương thị mà nói đều là một lần hao tổn.
Bộ phận PR bất lực.
Bởi vì đây không phải là tin vịt, đây là sự thật, không có bất kỳ người nào thêm dầu thêm mỡ.
Các nhân viên cả đêm làm thêm giờ, tự nhiên oán khí ngập trời.
Đã có rất nhiều cuộc thảo luận riêng tư, các nữ nhân viên vốn đối với Lương Tiềm anh tuấn đẹp trai còn ôm filter cũng không ít lời mắng chửi hắn.
Chẳng qua là những âm thanh này Lương Tiềm không nghe được mà thôi.
Cùng lúc đó trên mạng không có ít người đục nước béo cò, định moi ra “tiểu ta” là ai, có người ngăn lại, “Không nên vạch trần làm gì đây là do người đàn ông kia không có nhân phẩm, liên quan gì đến người phụ nữ ấy.”
Lập tức có người phản bác----
[cười chết mất, tiểu tam không liên quan gì? Vậy thì làm sao? Chẳng lẽ tôi không phải đàn bà à?] (đoạn này mình không hiểu lắm, mọi người thông cảm nha)
[Đừng vào lúc này cùng tôi nói đạo lý, một bạt tay không thể vang có hiểu không? Tôi không tin tiểu tam kia không biết người đàn ông này đã có vị hôn thê sắp kết hôn rồi, tôi phản đối tên khốn này nhưng cũng không ủng hộ người có đạo đức thấp kém vẫn bình an vô sự ở vở kịch này.
Từ đầu đến cuối, người vô tội chỉ có một, hiểu không?’’
Thời đại internet, dường như cũng không có bí mật có thể che dấu.
Trong cuộc phong ba này cũng ảnh hưởng rất nhiều người.
Trên người Hứa Thư Ninh.
không giống như cách xử lý lạnh lùng của Lương Tiềm, cô ta căn bản không thể nào che giấu âm thanh kia,
Tiểu tam, lừa dối, cặn bã, hôn lễ, đây vốn là những từ khóa thu hút ở bất kỳ nền tảng nào, cho dù người trong cuộc không phải là minh tinh, chỉ cần có người tung tin nhất định sẽ rước lấy nhiều nghị luận.
Thân thích đã lâu không liên lạc cũng gọi điện thoại tới, nói xa nói gần hỏi thăm, cô ta tự nhiên không muốn trở về ứng phó, đối phương cũng phiền, nói rõ ý đồ, “Anh họ của cô sắp kết hôn rồi, thiếu chút tiền nữa, mượn cho chúng tôi một ít, dù sau bây giờ cô cũng tìm được bạn tra có tiền nha, không quan tâm chút tiền nhỏ này đúng chứ?”
Hứa Thư Ninh tức đến phát rung, “Không có, đừng hồng mơ tưởng.”
Cô ta cự tuyệt thẳng thừng, thân thích cũng thẹn quá hóa giận, lầm bầm, “Làm tiểu tam cho người khác còn nói không có tiền, lừa gạt ai đó!”
Những người này ác ý suy đoán, cô ta có thể khuyên bản thân không nên để trong lòng, nhưng nhìn tin nhắn trên wechat của Phùng Giai, cô ta khó chịu đến cực điểm.
Phùng Giai: [Ninh Ninh, hắn có thể đối xử với vị hôn thê của mình như vậy, chẳng lẽ sau này sẽ không đối xử như vậy với cậu sao? Hắn sẽ đối với cậu, so sánh với cô ấy sẽ tàn nhẫn hơn!]
Hứa Thư Ninh chỉ có thể làm như không thấy tin nhắn này.
Cô ta không muốn cãi vã,
Cô ta muốn nói, hắn làm sao biết chứ.
Hắn cũng từ hôn lễ rời đi tìm cô ta.
Cô ta biết mình không đúng, ở lúc phát hiện hắn có vị hôn thê, cô ta phải tránh xa hắn ra, nhưng cô ta không thể không thế được mình.
Chẳng qua là, cô ta cũng không nghĩ tới, chuyện này sẽ lấy phương thức như này công khai, cô tan vô hình tâm hoảng ý loạn, khẩn cấp muốn có được cam kết của hắn, vội vàng lên lầu vào phòng của hắn, anh ta đang cùng người khá nói chuyện công việc, dường như cũng lâm vào cảnh khó, khắp phòng toàn mùi thuốc lá, xông vào mắt cô ta đau nhức.
Gần đây số lần anh ta hút thuốc càng nhiều, cô ta quét dọn vệ sinh phòng cũng nhìn thấy thư phòng đầy tàn thuốc.
Rất nhanh, hắn cúp điện thoại, mới chú ý tới cô ở cửa.
Hắn hút điếu thuốc, hơi nghiêng đầu, khạc ra vòng khói, “Sao vậy?”
“Không sao.” Hứa Thư Ninh rất muốn nói ra khốn cảnh của mình, nhưng lại đau lòng thấy quầng thâm mắt của hắn, chỉ có thể đem ủy khuất nuốt vào, hướng hắn cười một cái, “ANh có đói bụng hay không?”
Lương Tiềm lắc đầu, “Anh còn có việc.”
Thấy cô ta cúi đầu, hắn lại nói, “Sáng mai muốn ăn cháo gà mà em nấu, cảm giác đã lâu chưa ăn rồi.”
“Được!”
Hứa Thư Ninh vui vẻ đồng ý.
làm cháo gà rất hao tổn, trời còn chưa sáng cô ta đã thức dậy, hầm cháo gà hai giờ, mùi thơm tản ra, cô ta cảm thấy hạnh phúc, cho dù đây là thành phố cô ta không quen biết, ngôi nhà cô ta không quen, nhưng chỉ cần có hắn ở đây, cô ta luôn cảm thấy, đây chính là thế giới ở Ngọc Châu.
Yên bình và thoải mái lại ấm áp, cho dù sẽ nghe được hồ ngôn loạn ngữ, nhưng dưới mắt hạnh phúc, dừng như cũng không sao cả.
Lương Tiềm có nhiều chuyện phiền phức dây dưa.
Sau khi hắn rời giường thì phải vội vàng đi đến công ty, căn bản không có thời gian ăn sáng.
Hứa Thư Ninh không thể làm gì khác hơn là dùng bình giữ nhiệt đựng cháo gà, đưa hắn tới cửa, đưa cho hắn, “Em hầm rất lâu, dạ dày của anh gần đây không phát không tốt sao, nhất định phải nhớ ăn sáng nha.”
Lương Tiềm nhận lấy.
Đưa mắt nhìn cô ta, ánh mắt phức tạp khó hiểu, nhưng lại thỏa mãn.
Chẳng qua là chuyện của hắn quá nhiều, ngoài miệng đáp ứng nhưng lúc xuống xe liền quên.
Hai ngày sau lúc ăn ta lên xe ngửi thấy mùi kỳ quái, tài xế mới nói cho hắn biết, hộp giữ nhiệt vẫn còn ở....!nhưng mà cháo gà nhất định đã ôi thiu.
Thật ra tài xế đã nhắc nhớ hắn mấy lần, hắn đều nói để đó.
Để đó rồi hoàn toàn quên mất.
Lương Tiềm sửng sốt một chút, nhưng mùi này làm hắn không chịu đựng nổi, liền nói, “Ném cả bình này đi, xe cũng mang ra tiệm rửa đi.”
Tài xế,” Được, sếp Lương.”
Cháo gà ngon đến mấy nhưng chỉ cần chỉ là đồ ăn thì có hạn sử dụng.
Quá hạn thì sẽ hư mất.
Ai có thể nuốt được cháo gà bị ôi thiu chứ?
-
Bất kỳ tin tức nào đều có thời gian giảm nhiệt.
Trì Sương liên tiếp mấy ngày không nhìn weibo,tần số điện thoại di động reo cũng dần dần thấp xuống.
Cô tin tưởng, không cần mười ngày rất nhanh sẽ không có nhiều người để ý chuyện này nữa, cô không quan tam trên mạng dư luận lên men như thế nào, càng không quan tâm ai bị khói lửa dính líu---- cùng cô có quan hệ gì chứ?
Có chết cô cũng sẽ không đi dâng nén hương.
Buồn cười là, trong điện thoại di động còn lưu mấy tin nhắn của Lương Tiềm gửi trong đêm khuya, cô đều không mở ra nhìn, đem hết thảy phương thức liên lạc của hắn kéo đen.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...