Nữ Phụ Nhà Giàu Muốn Làm Gì Thì Làm Đó


Ngày hôm sau khi xảy ra chuyện, Mạnh Hoài Khiêm từ nước ngoài vội vàng trở về.

Một hai năm qua anh càng bận rộn, có rất nhiều hội nghị quan trọng chờ anh tham gia, hành trình không có cách nào cân đối, ngay cả hôn lễ của Lương Tiềm anh cũng vắng mặt.

Vốn tưởng ràng sau khi từ nước ngoài trở về sẽ gặp được đôi tình nhân, lại không nghĩ rằng mới trở về quán rượu liền nghe được tin tức như vậy, quyết định thật nhanh, rõ ràng vòng vo mấy ngày đã mệt mỏi cực kỳ, những vẫn tạm thời đổi vé máy bay, ngồi chuyến bay bay trở về Bắc Kinh.

Đây là lần đầu tiên trong ba mươi năm cuộc đời Lương Tiềm “tự do phóng khoáng.” như vậy.

Nếu như, đây là là một lời cố ý.

Mạnh Hoài Khiêm càng muốn nói là tàn nhẫn, đáng sợ.

Trình Việt cùng Dung Khôn làm rể phụ, bị sỉ nhục đến ngay cả âu phục cũng không kịp đổi.

Người trong cuộc không biết đi nơi nào, hai người bạn lại vô cùng lo lắng sốt ruột.

“Tình huống gì?” Mạnh Hoài Khiêm tỉnh táo nói,

Dung Khôn chậm rãi lắc đầu một cái, muốn châm một điếu thuốc, động tác cũng không lanh lẹ, “...Điên rồi, đúng là điên rồi.”

Trình Việt trực tiếp phát cáu, hắn mở miệng mắng to, trong mắt đều là tia máu đỏ, “Hắn có phải đem chúng ta những người này làm trò đùa giỡn đúng không? Sáng sớm mình còn cùng hắn chơi nhiều trò chơi, anh cười so với chó còn vui mừng hơn, kết quả, kết quả hắn lại chơi chúng ta.”

“Rất nhiều người cho rằng chúng ta biết trước sự việc.” Dung Khôn nhéo sống mũi một cái, “Ba mẹ mình đã gọi rất nhiều cuộc gọi mắng mình, nói chúng ta thiếu đạo đức.”

Há chỉ là thấy đức sao?

Dung Khôn cũng không dám nhớ lại hôn lễ hỗn loạn ngày hôm qua.

“Cô ấy đâu.” Mạnh Hoài Khiêm thấp giọng hỏi,


Trình Việt lớn tiếng mắng, “Tốt nhất cậu ta nên rơi xuống biển một lần nữa, nên chết luôn đi, vĩnh viễn đừng trở lại!!”

Chưa thấy ai bẫy người như vậy.

“Mk đang hỏi là, “ Mạnh Hoài Khiêm khắc chế dừng lại mấy giây, ngước mắt nhìn về phía Trình Việt, “Trì Sương”

Trình Việt như khinh khí cầu thổi phồng lên, hai chữ Trì Sương kia như một cái kim, trong nháy mắt hắn liền tiêu tan.

Dung Khôn than thở, “Hỏi không tốt, không dám hỏi, cha mẹ cô ấy đều được đưa đến bệnh viện rồi.”

Lập trường bất đồng, ngay cả cha mẹ của bọn họ cũng hoài nghi bọn họ cùng Lương Tiềm rắn chuột một ổ, đừng nói là người ngoài, mặc dù trong đầu có ý muốn đi khuyên giải an ủi, nhưng dùng thân phận gì chứ? Chỉ sợ thấy bọn họ, cô ấy càng tức giận hơn.

Mạnh Hoài Khiêm gật đầu một cái, theo bản năng đi sờ điện thoại di động, nhớ lại cái gì đó, bỗng nhiên anh nắm chặt.

Anh rất không bình tĩnh.

Chẳng qua bây giờ Trình Việt và Dung Khôn cả đêm không ngủ, đầu não choáng váng, rất là khó chịu, tự nhiên không rảnh rỗi đi quan sát vẻ mặt của anh.

Có lẽ ngay cả hay người Trình Việt và Dung Khôn cũng không phát hiện ra, Mạnh Hoài Khiêm sau khi trở lại, giống như định hải thần châm vậy, rốt cuộc bọn họ cũng rảnh rỗi đi vén màn ngọn nguồn.

Dung Khôn do dự mãi, vẫn là đem vấn đề kia hỏi ra miệng, “Các cậu nói xem, hắn là nhất thời xung động sao?”

Trình Việt không lên tiếng, sắc mặt ngưng trọng.

Mạnh Hoài Khiêm sửa sang lại tay áo, lạnh lùng nói, “Hắn không phải là.”

Bốn người từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đối với tình cách của nhau không thể hiểu hơn nữa.

Thật ra thì Dung Khôn cùng Trình Việt cũng có thể cảm giác được, nhưng thật ra tới thời điểm, vẫn là chần chờ.

“Mình phải sớm nhận ra được.” Mạnh Hoài Khiêm nói, “Khi mình không rảnh đến là phù rể, thời điểm đó cậu ta ung dung đáp ứng.”


Là sự mù quáng của anh.là do anh quá chìm đắm vào thế giới của mình.

Lại bỏ quên một chuyện cực kỳ quan trọng, quả thật anh cũng không nghĩ tới việc như vậy.

Lấy tâm tư cầu tình yêu, Lương Tiềm có một ngày sẽ không chịu nổi mà dùng phương thức hèn hạ như vậy dứt bỏ.

Dung Khôn nói, “thật không ngờ.”

Nhưng sao lại ở hiện trường hôn lễ chứ? Trình Việt vẫn không nghĩ ra “Nếu không muốn kết hôn, hắn cần gì phải cưới chứ, nếu di tình biệt luyến thì thoái mái mà nói ra, đừng để lúc đấy mới nói.

Ngày hôm qua cha mẹ bọn mình ngồi ở dưới sân khấu, mặt cũng xanh ngắt, không được sao, quá mất mặt luôn, thật không thể giải thích được!”

Bọn họ được coi là tân khách của đằng trai, á khẩu không trả lời được, thậm trí, bởi vì họ là phù rể, bọn họ là bạn tốt nhiều năm của Lương Tiềm, sau này chuyện này như hình với bóng đi theo sau bọn họ, dẫu sao vật họp theo loài, có lẽ người khác khi nói tới chuyện này cũng sẽ thuận miệng nói một câu, “A, đám công tử kia.”

Nhưng mà, chuyện này có quan hệ gì với bọn họ sao?

Bọn họ hoan hoan hỉ hỉ tham gia hôn lễ của bọn họ, chính là muốn nhìn hắn cùng người yêu kết hôn thành lập gia đình, bọn họ từ đầu đến cuối đều không biết chuyện gì đã xảy ra.

Mạnh Hoài Khiêm hơi nhíu mi.

Người không thuộc về chuyện này đều rất bi phẫn, vậy, người trong cuộc thì sao?

Trình Việt đang hùng hùng hổ hổ, điện thoại di động của Dung Khôn đúng lúc vang lên, hắn phiền não lấy ra nhìn, khó có thể tin được, “ai “ một tiếng, hai người bạn nhìn lại, anh ta khẩn trương nói, “Trì Sương gọi tới.”

Trình Việt vội vàng xít tới, chắc chắn Dung Khôn không đùa, giống như thấy quỷ vậy, thụt lùi mấy bước về sau.

Mạnh Hoài Khiêm giương mắt.

Trên màn hình di động, “Bà chủ Trì giàu có.” năm chữ này làm anh không thích ứng.


“Nghe đi” anh nhắc nhở Dung Khôn, ngay chính anh cũng không phát hiện ra, cổ họng anh trong nháy mắt trầm xuống, giống như là triệu chứng cảm mạo, nuốt nước bọt, đi đôi với nhẹ nhưng cảm giác đau đớn rõ ràng.

Dung Khôn nhấn máy, không dám bật loa ngoài.

Bất kể chuyện gì xảy ra, từ đầu đến cuối hắn cho là hắn cùng Trì Sương có quan hệ bạn bè.

“A lo.” Dung Khôn dè dặt, vô cùng nhẹ nhàng nhận điện thoại, rất sợ nói quá lớn chọc phải Trì Sương.

Đầu giây bên kia giọng Trì Sương vẫn như quá khứ vậy, “Dung Khôn, nhờ anh giúp tôi một việc.”

Dung Khôn không dám đáp ứng, chủ yếu là sợ Trì Sương để hắn phạm tội.

Trì Sương thấy hắn không nói, cười xì một cái, nhanh nhẹn nói, “Được rồi, tôi nói thắng, chủ yếu bây giờ tôi không thể đặt được chỗ tốt, nhà hàng kia của tôi đã sớm có người đặt được vị trí trước, anh giúp tôi xem có nhà hàng nào tổ chức yến khách còn trống không, đúng rồi, tốt nhất là nhà hàng tốt một chút.”

“Cô đây là?” Dung Khôn hỏi, “làm gì vậy?”

“Thân thích nhà tôi, cha mẹ tôi có nhiều bạn bè, người cũng là từ nơi xa đến Bắc Kinh.” Trì Sương nói, “Một bữa cơm đều không để cho người ta ăn thì thích hợp sao? Cho nên tôi muốn tìm địa phương tốt một chút, chiêu đãi bọn họ thất tốt, quan hệ xã giao của anh rộng, nhà lại kinh doanh khách sạn, giúp tôi hỏi một chút?”

Mạnh Hoài Khiêm chú ý tới Dung Khôn nắm chặt điện thoại di động.

Anh cũng có thể cảm giác được tâm trạng của Dung Khôn đang u mê, so với lúc trước còn nồng hơn.

Dung Khôn trịnh trọng đáp ứng.

“Yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ giúp cô làm được, lúc nào dùng?”

“Nhanh lên một chút.” Trì Sương nói, “Ngày mai là tốt nhất.”

Cô biết chuyện này có chút khó xử, dừng một chút, lại bổ sung, “Không làm được thì thôi, chính xác thì có chút vội.”

“Tôi không làm được?” Dung Khôn bật cười, “Còn có Hoài Khiêm và A Việt mà, yên tâm đi, ba người chúng tôi không có chuyện không làm được.”

Trì Sương cười, “Vậy tôi mỏi mắt mong chờ tin tốt.”

Dung Khôn cúp điện thoại, sau lưng là một tầng mồ hôi mỏng, tựa như đã trải qua một trận hành hạ tàn khốc.


“Chuyện gì?”

Lúc hắn cúp điện thoại Mạnh Hoài Khiêm trầm thấp hỏi.

Trình Việt cũng tò mò nhìn lại.

“Để cho mình hỗ trợ tìm một khách sạn tốt một chút.” âm thanh của Dung Khôn dần dần hạ thấp, “Cô ấy nói bằng hữu thân thích nhà cô ấy còn chưa đi, muốn tìm một chỗ chiêu đãi bọn họ, không muốn để người ta đi thật xa đến mà một bữa cơm cũng không có mà ăn.”

Trình Việt không lên tiếng.

không hổ là người lăn lộn qua vòng giải trí.

Hắn nghĩ như vậy, cảm thấy người sau khi gặp biến cố mà tư chất tâm lý vẫn không sợ hãi, xử lý tình huống như vậy, thật khiến người ta thuyết phục mà.

“Để mình đi.” Mạnh Hoài Khiêm dựa vào tường, “ chị mình mở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng còn chưa chính thức khai trương, mình nói với chị ấy một tiếng, lại phái một số đầu bếp tốt đến.”

Trong miệng anh nói là chị, là con gái thứ hai của nhà Thẩm, hai năm trước đã thành lập một liên minh tập đoàn, hôm nay ở Bắc Kinh cũng tính là phong sinh thủy khởi.

“Được.”

Chuyện này rất nhanh xử lý xong.

Cô Thẩm tự nhiên cũng nghe được chuyện này, tự mình gọi điện thoại tới, “Chị đã phân phó, vốn là tháng này thử kinh doanh, tất cả phòng ở đều chuẩn bị xong, suối nước nóng cũng mở rồi, bọn họ có thể ở thôn Độ Gỉa nghỉ ngơi nhiều ngày.”

Cùng là phái nữ với nhau,cô ấy đối với Trì Sương trải qua sự tình này căm giận không thôi, “Lương Tiềm đúng là thật sự đáng kinh tởm mà, chuyện đạp người hỏng bép như vậy mà cũng làm, thứ gì nha?”

Mạnh Hoài Khiêm yên lặng.

Anh không để cho Dung Khôn truyền lời, mà bấm gọi dãy số đã lâu không có nói chuyện.

----

Do chương quá dài lên mình chia thành 2 chương nhỏ nha


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận