Tác giả: Vainy
Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, Kiếm Hiệp
Nguồn: Wattpad.com
Trạng thái: Full
Số chương: 29
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: đam mỹ, cổ trang giang hồ.
Warning: thể loại nam x nam, bạn đã được cảnh báo!
Tình trạng bản gốc: 29 chương.
Người thực hiện: Kail Sahara (a.k.a Xuân Vũ)
Tuyết rơi lắc rắc, chưa tới nửa canh giờ đã cao quá nửa người. Nam nhân rốt cuộc đã tỉnh lại, gắng gượng cử động thể. Nội lực tạm thời chưa quay về, hắn lảo đảo thân người đứng lên, vất vả tới bên một gốc đại thụ gần nhất.
Có chỗ dựa lưng liền chậm rãi ngồi xuống, nhắm mắt điều tức.
Dễ dàng nhận thấy vết thương nặng hơn hắn tưởng.Tuy rằng còn xa mới đạt tới thương tổn chí mạng, thế nhưng cũng thật lâu rồi hắn không có cảm giác đau đớn như vậy, đau đớn, nhức buốt chầm chậm thấm vào cơ thể từng chút một.
Hắn biết từng giọt, từng giọt máu đang rời bỏ cơ thể mình nhưng cũng chẳng thể đưa tay ấn chặt cầm máu, bị trúng độc khiến toàn thân hắn bắt đầu cứng ngắc.
Không rõ đã trải qua bao nhiêu lâu, ngay lúc hắn sắp mất đi tri giác thì nhờ sự cảnh giác qua nhiều năm rèn luyện, hắn nghe thấy tiếng chân người bước trong tuyết. Miễn cưỡng giữ cho thần trí tỉnh táo, trong ánh mắt mông lung, hắn thấy một thiếu niên ngồi xổm xuống, lo lắng nhìn mình. Lúc đó hắn yên tâm hôn mê bất tỉnh.
Lần thứ hai tỉnh lại, trên người đắp một tấm thảm lông cừu, vết thương cũng được xử lý qua một cách cẩn thận, không còn chảy máu. Độc chỉ còn phân nửa, nội lực cũng trở về trong thân thể. Hắn thử động toàn thân, phát sinh âm thanh kinh động đến người ở bên ngoài. Thiếu niên vén mành chui vào, thấy hắn đã tỉnh lại, thở phào nhẹ nhõm, lộ ra vẻ tươi cười trong sáng, ôn nhu, nói với hắn:”Cảm giác thế nào?”
Tác giả : Vainy
Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, Kiếm Hiệp
Nguồn: Wattpad.com
Trạng thái: Full
Số chương: 29
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: đam mỹ, cổ trang giang hồ.
Warning: thể loại nam x nam, bạn đã được cảnh báo!
Tình trạng bản gốc: 29 chương.
Người thực hiện: Kail Sahara (a.k.a Xuân Vũ)
Tuyết rơi lắc rắc, chưa tới nửa canh giờ đã cao quá nửa người. Nam nhân rốt cuộc đã tỉnh lại, gắng gượng cử động... thân thể. Nội lực tạm thời chưa quay về, hắn lảo đảo thân người đứng lên, vất vả tới bên một gốc đại thụ gần nhất.
Có chỗ dựa lưng liền chậm rãi ngồi xuống, nhắm mắt điều tức.
Dễ dàng nhận thấy vết thương nặng hơn hắn tưởng.Tuy rằng còn xa mới đạt tới thương tổn chí mạng, thế nhưng cũng thật lâu rồi hắn không có cảm giác đau đớn như vậy, đau đớn, nhức buốt chầm chậm thấm vào cơ thể từng chút một.
Hắn biết từng giọt, từng giọt máu đang rời bỏ cơ thể mình nhưng cũng chẳng thể đưa tay ấn chặt cầm máu, bị trúng độc khiến toàn thân hắn bắt đầu cứng ngắc.
Không rõ đã trải qua bao nhiêu lâu, ngay lúc hắn sắp mất đi tri giác thì nhờ sự cảnh giác qua nhiều năm rèn luyện, hắn nghe thấy tiếng chân người bước trong tuyết. Miễn cưỡng giữ cho thần trí tỉnh táo, trong ánh mắt mông lung, hắn thấy một thiếu niên ngồi xổm xuống, lo lắng nhìn mình. Lúc đó hắn yên tâm hôn mê bất tỉnh.
Lần thứ hai tỉnh lại, trên người đắp một tấm thảm lông cừu, vết thương cũng được xử lý qua một cách cẩn thận, không còn chảy máu. Độc chỉ còn phân nửa, nội lực cũng trở về trong thân thể. Hắn thử động toàn thân, phát sinh âm thanh kinh động đến người ở bên ngoài. Thiếu niên vén mành chui vào, thấy hắn đã tỉnh lại, thở phào nhẹ nhõm, lộ ra vẻ tươi cười trong sáng, ôn nhu, nói với hắn:”Cảm giác thế nào?”