“Điều tra xem ai là kẻ đứng sau, chuyện này tao nhất định không bỏ qua.” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói, ngữ khí dường như rất tức giận.
Cả bốn người bạn của Long Ngạo Thiên đều hiểu rõ sự việc lần này nhắm đến ai, nhưng lại không muốn nói. Cuối cùng Triệu Tuấn Kỳ mới lên tiếng nói ra những gì mình suy đoán: “Dù chưa rõ kẻ đứng sau là ai, nhưng liên tục truy sát A Mẫn thì chứng tỏ phải hận thù A Mẫn lắm.”
Nghe Triệu Tuấn Kỳ nói vậy thì Hoắc Gia Dĩnh cũng đoán mò: “Liệu có khi nào liên quan đến vụ hỏa hoạn cô nhi viện mà A Mẫn ở năm xưa không?”
Long Ngạo Thiên nhìn những người bạn của mình, lời bọn họ nói không phải không có lý. Hơn nữa thân phận của A Mẫn là gì thì Long Ngạo Thiên cũng đã biết. Anh đang cho rằng, việc gia đình A Mẫn bị sát hại có liên quan đến vụ hỏa hoạn của cô nhi viện.
Nhưng để tránh đánh rắn động cỏ, Long Ngạo Thiên tạm thời không muốn nói ra, cũng không muốn tìm hiểu sâu. Bởi vì anh biết, người rõ nhất vẫn là A Mẫn. Long Ngạo Thiên nhìn bạn mình, “Không rõ! Tạm thời tìm Mẫn Nhi trước đi, sau đó hỏi đến chuyện này cũng không muộn.”
Triệu Tuấn Kỳ vỗ nhẹ vai Long Ngạo Thiên an ủi: “Tao nghĩ A Mẫn sẽ ổn thôi, mày đừng lo quá.”
Long Ngạo Thiên không nói gì mà chỉ gật đầu, sau đó lái xe rời đi trong màn đêm. Lúc này Triệu Tuấn Kỳ mới lên tiếng: “Rút thôi! Tao sẽ cử người đến xử lý chỗ này.”
Triệu Tuấn Kỳ nói xong thì ba người còn lại cũng gật đầu rời đi. Cả bốn người đều lái xe trở về theo hai hướng khác nhau. Trên xe Triệu Tuấn Kỳ luôn suy nghĩ điều gì đó rất tập trung, khiến cho Lam Bắc Phong tò mò: “Mày biết A Mẫn ở đâu phải không?”
“Không hẳn! Chỉ là giống thôi, nhưng A Mẫn đã được cứu rồi.” Triệu Tuấn Kỳ dựa lưng vào ghế nói, ánh mắt vẫn nhìn ở phía ngoài cửa sổ.
Lam Bắc Phong tuy lái xe nhưng vẫn cảm thấy giọng nói của Triệu Tuấn Kỳ có chút gì đó khó xử. Có lẽ liên quan đến Long Ngạo Thiên, Lam Bắc Phong mới hỏi: “Nếu vậy thì coi như cũng yên tâm phần nào. Nhưng sao lúc nãy mày không nói với thằng Thiên?”
“Nói có ích gì! Nó biết rồi cũng có tìm được đâu. Người cứu A Mẫn tuy không rõ tướng mạo nhưng chắc chắn là tên nào đó cùng nghề.” Triệu Tuấn Kỳ nhìn Lam Bắc Phong, nếu nói được, cậu sẽ nói ra rồi.
Điều mà Triệu Tuấn Kỳ không chắc chính là kẻ đã cứu A Mẫn có thế lực như thế nào. Với bản tính của Long Ngạo Thiên, nếu biết được chắc chắn sẽ lật tung nước Z này lên. Làm vậy chỉ gây thêm động tĩnh mà thôi.
“Mày biết tên đó sao?” Lam Bắc Phong nghiêng đầu khó hiểu.
“Không hẳn! Nhưng tao có cảm giác hắn ta cũng không phải dạng vừa. Mà những người như vậy, chỉ có A Mẫn mới quen được thôi.” Triệu Tuấn Kỳ cười cười, quả thật A Mẫn toàn quen biết những người có thế lực.
Lam Bắc Phong gật đầu đồng ý với lời Triệu Tuấn Kỳ nói. Nếu đã là người A Mẫn quen biết thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Nhưng hiện tại còn cần A Mẫn chủ động liên lạc lại, nếu không thì bọn họ có muốn tìm cũng khó mà tìm ra được nơi hiện tại của A Mẫn.
Cả hai cứ thế rời đi, bình yên năm năm khiến bọn họ quên mất kẻ thù vẫn luôn âm thầm chờ ngày có cơ hội ra tay. Kỳ lạ thay, cứ mỗi lần A Mẫn xuất hiện hay đi cạnh Long Ngạo Thiên thì mọi sự cố đều liên tiếp diễn ra. Điều này khiến Triệu Tuấn Kỳ nghi ngờ một người, nhưng vì chưa có chứng cứ nên cậu vẫn chưa nói ra.
Long Ngạo Thiên lái xe về đến Long Gia thì gặp Kill đang đợi ở cổng cùng với tên tài xế. Lúc tên tài xế thấy Long Ngạo Thiên liền vội vàng van xin: “Long lão đại! Xin cậu, xin cậu hãy tha cho tôi. Tôi cũng chỉ là…”
Tên tài xế nói đến đây thì lấp lửng, ánh mắt dường như có chút phân vân và lo lắng. Long Ngạo Thiên vẫn im lặng không nói gì, dường như cũng chẳng để tâm đến lời nói của tên tài xế kia.
Kill ngồi xuống cạnh tên tài xế sau đó cười lạnh: “Lúc nãy muốn cho Long Gia nổ tung, bây giờ thì lại van xin. Ông không cảm thấy mình quá đáng thương sao?”
“Tôi… Tôi chỉ là, chỉ là nhận tiền làm việc mà thôi. Nếu tôi không làm… gia đình tôi sẽ có chuyện.” Tên tài xế nắm lấy cánh tay Kill nói với giọng lo lắng.
Kill hất tay ông ta ra sau đó đứng lên nhìn Long Ngạo Thiên: “Tôi muốn đem ông ta về nghiên cứu loại thuốc mới. Cậu thấy sao?”
“Thoải mái!” Long Ngạo Thiên giọng vẫn điềm đạm, dường như chẳng nghe lọt tai lời nào của tên tài xế.
Tên tài xế quỳ lạy van xin Long Ngạo Thiên hết lời nhưng anh không hề nhìn lấy một lần. Kill nhíu mày nhìn tên tài xế thì ông ta cúi gập đầu xuống đất, nhưng miệng vẫn lẩm bẩm: “Họ sẽ giết gia đình tôi, họ sẽ giết gia đình tôi.”
“Nếu ông nói ra kẻ đứng sau, gia đình ông sẽ an toàn.” Kill nhìn tên tài xế, cậu đã gợi ý như vậy rồi, nếu ông ta còn không biết điều thì tự chịu hậu quả.
Tên tài xế chần chừ, dường như đang suy tính điều gì đó ở trong lòng. Kill nhếch môi cười, ngay cả lúc này mà vẫn chần chừ chứng tỏ gia đình đối với ông ta cũng chả quan trọng mấy. Kill đứng lên cười lạnh nhìn tên tài xế: “Không cần lựa chọn nữa đâu! Sự chần chừ của ông đã cho tôi biết ông muốn chọn gì rồi.”
“Đừng mà… Hãy bảo vệ gia đình tôi, tôi sẽ nói mà.” Tên tài xế ôm chân của Kill lại nài nỉ. Kill cũng chỉ nói cho có: “Nói đi!”
“Là, là… Là một chàng trai! Cậu ta nói nếu tôi không làm, cậu ta sẽ giết hết cả nhà tôi.” Tên tài xế sợ hãi khai, nhưng lời nói của ông ta nghe chẳng đáng tin chút nào.
“Pằng!”
Long Ngạo Thiên rút súng ra bắn một phát xuyên thái dương tên tài xế khiến hắn chết mà không biết lý do. Kill có chút khó hiểu nhìn Long Ngạo Thiên nhưng Long Ngạo Thiên vẫn thản nhiên: “Giữ lại không đáng!”
Kill hiểu ý trong lời nói của Long Ngạo Thiên, cậu nhìn Long Ngạo Thiên hỏi: “Vậy còn gia đình của ông ta?”
“Sắp xếp một chút! Tốt nhất là đừng bao giờ ở nước Z nữa.” Long Ngạo Thiên nhìn Kill. Kill gật đầu sau đó nói: “Loại thuốc nổ tôi tìm được giống với loại lúc trước ở đảo Phù Hoa. Nhưng lần này có vẻ rắc rối hơn.”
Về cơ bản thì giống hoàn toàn, nhưng loại ở đảo Phù Hoa vẫn không bằng so với ở Long Gia. Cho nên Kill muốn tìm hiểu thêm một chút về loại thuốc nổ này.
Long Ngạo Thiên im lặng một chút thì nhìn Kill nói: “Lần trước có thời gian mặc định, nếu vô tình chạm phải sẽ kích hoạt trong 5 phút. Bán kính khoảng 200m, uy lực cũng không mạnh lắm.”
“Loại thuốc nổ này thường dùng thời gian để làm chuẩn. Lần này tuy có công tắc nhưng vẫn để thời gian.” Kill lấy điện thoại ra đưa tấm ảnh cho Long Ngạo Thiên xem.
Lúc nãy trước khi vô hiệu hóa quả bom thì Kill đã chụp lại màn hình thời gian hiển thị. Long Ngạo Thiên nhìn tấm ảnh thì có chút cau mày, nhưng vẫn không biểu lộ cảm xúc gì. Lát sau anh mới lên tiếng: “Có thể là thành viên của Zero.”
Kill gật đầu, đồng tình với suy đoán của Long Ngạo Thiên. Bởi vì ở nước Z chưa ai có đủ khả năng để tạo ra loại thuốc nổ như thế này. Có thể kẻ thù của Long Ngạo Thiên hoặc A Mẫn đã mua loại thuốc nổ này để sử dụng. Nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán, chưa có bằng chứng nào cụ thể cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...