Mẫn Nhi Em Đừng Hòng Chạy Thoát!

Cả hai đang nói chuyện thì Vương Thiên An và Vương Mẫn An cũng chạy ra cổng. Vương Mẫn An nắm lấy vạt áo của Long Ngạo Thiên nói với giọng có chút buồn: “Chú đẹp trai, mẹ cháu đâu rồi?”

Long Ngạo Thiên nghe hỏi như vậy thì im lặng, anh không thể nào nói ngay cả bản thân anh cũng không rõ sống chết của A Mẫn. Nhưng Long Ngạo Thiên chắc chắn rằng A Mần vẫn còn sống.

“Có lẽ mẹ lại trốn rồi nên chú ấy không biết đâu.” Thấy Long Ngạo Thiên im lặng thì Vương Thiên An lại gần lên tiếng. Sau đó lại quay qua nhìn Long Ngạo Thiên, “Vài ngày nữa mẹ bọn cháu sẽ đến đón bọn cháu phải không?”

Long Ngạo Thiên nhìn Vương Thiên An, con bé đúng thật là rất hiểu chuyện. Anh xoa đầu hai đứa trẻ sau đó an ủi: “Yên tâm! Mẹ hai đứa sẽ an toàn trở về. Vậy nên thời gian này cứ ở lại đây đi.”

“Chú, lúc nãy dì Đại Lan và Tiểu Lan rất ngầu. Cháu muốn học võ, cháu muốn bảo vệ mẹ.” Vương Mẫn An hào hứng nói, dường như rất thích thú.

“Được chứ! Nhưng trước đó cháu phải giữ sức khỏe, cháu mới hồi phục đấy.” Long Ngạo Thiên xoa đầu Vương Mẫn An, sau đó nhìn Kiều Vy và Kill nói: “Hai người ở lại đi, dù sao thì sở thích và một số thứ hai người vẫn hiểu rõ hơn Đại Lan và Tiểu Lan.”

Kill và Kiều Vy nhìn nhau sau đó gật đầu, Kiều Vy nhìn Long Ngạo Thiên nói: “Vậy tạm thời tôi với Kill sẽ ở lại. Anh lo chuyện của A Mẫn đi, hai đứa nhóc này cứ để chúng tôi.”


Long Ngạo Thiên gật đầu, có thêm người ở lại cũng tốt. Dù sao Long Gia hiện tại cũng chỉ có Đại Lan và Tiểu Lan, chỉ sợ không thể lúc nào cũng bảo vệ an toàn cho con của A Mẫn. Vụ việc lần này cũng cho thấy rõ, đối phương là nhắm đến mẹ con A Mẫn, cũng có khi là cả Long Gia.

Long Ngạo Thiên ra hiệu cho Đại Lan và Tiểu Lan dẫn Vương Thiên An và Vương Mẫn An về phòng nghỉ ngơi. Trước khi về phòng Vương Thiên An đã nhìn Long Ngạo Thiên rất lâu, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Kiều Vy lúc này mới nhìn Kill có vẻ chần chừ như muốn nói gì đó. Kill hiểu ý thì gật đầu, Kiều Vy mới nhìn Long Ngạo Thiên lên tiếng: “Chuyện là… Sau khi Mẫn An bị dị ứng và trúng độc thì tôi đã nhận được tin nhắn nặc danh, cũng không rõ nội dung trong tin nhắn là thật hay giả.”

“Kiều Vy có đưa tôi xem qua, nhưng vì không chắc chắn nên chúng tôi không nói cho cậu biết.” Kill lên tiếng giải thích, bởi vì cậu biết nếu không nói trước thì Long Ngạo Thiên lại làm lớn chuyện lên.

Long Ngạo Thiên nhìn Kill và Kiều Vy nhíu mày, chuyện ngày hôm đó Triệu Tuấn Kỳ cũng đã xử lý và cảnh cáo rồi. Mặc dù anh biết đó chỉ là con cờ chết thay thôi nhưng không nghĩ sẽ đi đến nước này.

“Đoạn tin nhắn đó nói gì?” Long Ngạo Thiên nhìn Kiều Vy hỏi, ánh mắt có chút dịu lại, không sát khí như lúc đầu.

Kiểu Vy nhìn Kill sau đó thì đưa điện thoại của mình và mở tin nhắn lên cho Long Ngạo Thiên xem. Sau khi thấy được tên của kẻ chủ mưu thì Long Ngạo Thiên tức giận nhưng vẫn có giữ bình tĩnh. Anh nhìn Kill sau đó nói: “Giúp tôi một việc!”

“Cậu nói xem!” Kill không từ chối, vì dù sao chuyện này Kill và Kiều Vy cũng cảm thấy có lỗi với A Mẫn khi không trông chừng kỹ Mẫn An để con bé bị người ta hại.

Long Ngạo Thiên nghĩ ngợi một chút sau đó đưa một con dấu có hình con rồng màu đen cho Kill. Kill có chút bất ngờ định không nhận nhưng Long Ngạo Thiên đã đặt lên tay Kill, “Giữ lấy! Tìm đầy đủ bằng chứng, nếu cần hỗ trợ thì trực tiếp dùng người của Hắc Long Bang. Những ai cản trở cậu, chính là cản trở tôi. Tôi cho cậu toàn quyền xử lý.”

“Long Ngạo Thiên! Cậu hơi tin người rồi đấy. Không sợ tôi lợi dụng chuyện này lật đổ cậu sao?” Kill nhếch môi cười, tay cầm con dấu có vẻ như khiêu khích Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên vẫn điềm đạm, không hề dùng ánh mắt tức giận hay sát khí mà đáp trả Kill. Ngược lại chỉ nói: “Tôi tin vào mắt nhìn người của mẹ tôi và Mẫn Nhi.”


Kiều Vy nghe Long Ngạo Thiên nói vậy thì đánh vai Kill một cái trách yêu: “Nghe chưa? Lúc này mà còn đùa! Lo mà làm nhiệm vụ của anh đi, nếu còn chậm trễ thì A Mẫn sẽ gặp phiền phức nữa đấy.”

“Rồi rồi, anh sẽ làm ngay mà. Thời gian này em cũng đừng ra ngoài nhiều quá.” Kill xoa đầu Kiều Vy cười trấn an, thật khó khăn lắm cậu với Kiều Vy mới được ở bên nhau, cho nên không muốn vì chuyện này mà khiến Kiều Vy gặp nguy hiểm.

Kiều Vy rất hiểu chuyện, từ tiểu thư gia thế đến khi từ bỏ quyền thừa kế và trở thành người bình thường Kiều Vy vẫn không hối hận với lựa chọn của mình. Và Kiều Vy cũng cảm thấy thật may mắn khi quen biết được với A Mẫn. Nhờ A Mẫn mà Kiều Vy học được rất nhiều thứ.

Kiều Vy nhìn Kill và Long Ngạo Thiên sau đó cười nói: “Em biết rồi! Anh với Long Ngạo Thiên cứ nói chuyện đi, em vào trong nấu chút cháo cho hai đứa nhỏ.”

Kiều Vy chào hai người một cái rồi rời đi, Kill và Long Ngạo Thiên gật đầu chào lại đáp trả. Kill nhìn theo bóng dáng của Kiều Vy mà thở phào nhẹ nhõm. Để Kiều Vy ở bên cạnh cậu đúng là thiệt thòi cho cô ấy rồi, nhưng Kiều Vy lại chưa hề than thở hay oán trách một lời nào.

Sau khi Kiều Vy đi thì Kill mới vỗ nhẹ vai Long Ngạo Thiên tò mò: “Nếu có đầy đủ bằng chứng thì cậu định làm gì? Cũng không thể nào san bằng người ta được, càng không thể nào dọn sạch hết những kẻ đã gây hại cho A Mẫn.”

“Mẫn Nhi chịu một, thì bọn họ phải chịu gấp mười lần.” Long Ngạo Thiên thẳng thắn đáp lại lời Kill, giọng điệu vừa kiêu ngạo vừa có chút gì đó như muốn đòi lại công bằng cho A Mẫn.

Kill gật đầu, “Đó là lẽ đương nhiên, nhưng A Mẫn không thích người khác xen vào chuyện của mình đâu. Theo tính của A Mẫn, chắc chắn là sẽ tự mình giải quyết.”


“Cô ấy có thể sao? Nếu có, thì chính là rước thêm kẻ thù.” Long Ngạo Thiên điềm nhiên nhìn Kill nói.

Kill cũng đồng tình với lời của Long Ngạo Thiên, năm năm qua không những giảm bớt kẻ thù mà lại khiến cho danh sách những kẻ ghét cô dài thêm vài trang giấy. Kill cười cười, lời nói nửa đùa nửa thật trêu: “Kẻ thù nhiều, mà người theo đuổi cô ấy cũng tăng lên. Nếu cậu không nhanh thì A Mẫn sẽ bị cướp mất đấy.”

“Ý gì đây?” Long Ngạo Thiên nhíu mày, anh biết A Mẫn sẽ không dễ dàng đồng ý bất kỳ điều gì với người khác, càng không bao giờ ép buộc bản thân ở bên cạnh một người mình không yêu.

Kill nhún vai vô tội, “Ai biết đâu! Cáp Lai Nhĩ khó đối phó đấy, hình như còn A Tam của Zero nữa. Long Ngạo Thiên, cậu chắc sẽ không để A Mẫn bị người ta cướp đâu nhỉ?!”

“Có phải muốn khiêu chiến không? Tôi không ngại đấu với cậu ở đây đâu.” Long Ngạo Thiên lườm Kill một cái lạnh lùng. Kill cũng nghiêm túc trở lại mà nhắc nhở: “Tôi có lòng tốt nhắc nhở đấy! Dù sao thì không phải không có khả năng đâu.”

“Lòng tốt xin nhận! Lo làm việc của cậu đi, sẵn tiện giúp tôi điều tra thêm manh mối về vụ hỏa hoạn ở cô nhi viện đi.” Long Ngạo Thiên nhìn Kill, anh là muốn xem liệu có khi nào là cùng một người làm hay không.

Kill hiểu ý liền gật đầu, cả hai người cũng kết thúc cuộc trò chuyện và đi về phòng. Bình minh cũng đã dần ló dạng, sự việc A Mẫn bị tập kích thế này chắc chắn thế giới ngầm sẽ có tin đồn. Long Ngạo Thiên không ngăn lại, bởi anh muốn biết xem bọn họ sẽ đồn như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận