Tác giả: Quảng Duyên
Thể loại: Cổ Đại, Đoản Văn, Truyện Khác, Kiếm Hiệp
Nguồn: dtruyen.com
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 14
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 7 tháng trước
Cập nhật: 7 tháng trước
Tác giả Quảng Duyên
*Trích: Phần thưởng có người đoạt được rồi, ai nấy đều vui mừng, duy chỉ người treo thưởng thì cảm xúc hơi lạ chút xíu.
Lão phú hộ mập mặt mày méo xẹo, cằm sắp rớt xuống đất, cả thân hình chảy xệ bám lấy thành ghế liên tục mồ hôi.
Ai biết ở cái nơi khỉ ho cò gáy này lại ngọa hổ tàng long chứ, cho dù là long hổ thật cũng sẽ không vì một con cá mà đến.
Lão vốn dĩ ngồi xem trò vui vừa uống trà vừa đếm đếm, chín mươi chín người rơi xuống thì xuất hiện người thứ một trăm, vẻ ngoài xán lạn khác thường thôi cũng đành đi, thế mà từng bước từng bước lại leo lên đến đỉnh, hắn còn không biết mỗi bước hẳn đi tim lão lại thót một cái, giày vò đến mức nào đâu.
Cũng không cần nói, lúc hắn loạng choạng rơi xuống tim lão như nhảy ra ngoài, lão đương nhiên không muốn mất phần thưởng, mặt khác cũng không mong hẳn sẩy chân, người trẻ tuổi xinh xắn nho nhã thế kia ai lại muốn hắn bị thương chứ.
Lúc đó lão nhắm tịt mắt không dám nhìn thẳng, mãi một lúc sau mới hé mắt nhìn ra vừa kịp trông thấy một người bế một người đang khanh khanh ta ta, lão dùng hết sức lực cả đời thở hắt ra một hơi dài, hoan hỷ đến nhà hoan hỷ đến nhà, lão há miệng cười ha ha, may quá may quá, người không sao cá cũng không sao.
Thế nhưng đời vốn không như lão mơ, cái gã áo xanh kia, cái gã áo xanh anh tuấn từ đâu đến kia, bế được người rồi còn không mau ôm về đi, cớ gì lại động tâm với con cá của lão, cái phong thái leo sào đó, loại phong thái hoa sen đạp nước đó người thường có thể có sao.
Lão phú hộ một thân mập mạp xụi lơ, mặt ngó lên trời, nhân sinh của lão chưa bao giờ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc như hôm nay.
SSTruyen Mời các bạn tiếp tục đọc!
Tác giả : Quảng Duyên
Thể loại: Cổ Đại, Đoản Văn, Truyện Khác, Kiếm Hiệp
Nguồn: dtruyen.com
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 14
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 7 tháng trước
Cập nhật: 7 tháng trước
Tác giả Quảng Duyên
*Trích: Phần thưởng có người đoạt được rồi, ai nấy đều vui mừng, duy chỉ người treo thưởng thì cảm xúc hơi lạ chút xíu.
Lão phú hộ mập mặt mày méo xẹo, cằm sắp rớt xuống đất, cả thân hình chảy xệ bám lấy thành ghế liên tục... lau mồ hôi.
Ai biết ở cái nơi khỉ ho cò gáy này lại ngọa hổ tàng long chứ, cho dù là long hổ thật cũng sẽ không vì một con cá mà đến.
Lão vốn dĩ ngồi xem trò vui vừa uống trà vừa đếm đếm, chín mươi chín người rơi xuống thì xuất hiện người thứ một trăm, vẻ ngoài xán lạn khác thường thôi cũng đành đi, thế mà từng bước từng bước lại leo lên đến đỉnh, hắn còn không biết mỗi bước hẳn đi tim lão lại thót một cái, giày vò đến mức nào đâu.
Cũng không cần nói, lúc hắn loạng choạng rơi xuống tim lão như nhảy ra ngoài, lão đương nhiên không muốn mất phần thưởng, mặt khác cũng không mong hẳn sẩy chân, người trẻ tuổi xinh xắn nho nhã thế kia ai lại muốn hắn bị thương chứ.
Lúc đó lão nhắm tịt mắt không dám nhìn thẳng, mãi một lúc sau mới hé mắt nhìn ra vừa kịp trông thấy một người bế một người đang khanh khanh ta ta, lão dùng hết sức lực cả đời thở hắt ra một hơi dài, hoan hỷ đến nhà hoan hỷ đến nhà, lão há miệng cười ha ha, may quá may quá, người không sao cá cũng không sao.
Thế nhưng đời vốn không như lão mơ, cái gã áo xanh kia, cái gã áo xanh anh tuấn từ đâu đến kia, bế được người rồi còn không mau ôm về đi, cớ gì lại động tâm với con cá của lão, cái phong thái leo sào đó, loại phong thái hoa sen đạp nước đó người thường có thể có sao.
Lão phú hộ một thân mập mạp xụi lơ, mặt ngó lên trời, nhân sinh của lão chưa bao giờ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc như hôm nay.
SSTruyen Mời các bạn tiếp tục đọc!