Tác giả: Hương Tô Lật
Thể loại: Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 18
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- Văn án:
- “Đùng đùng đoàng!”
“Đùng đùng đoàng đoàng!”
Từng tiếng sấm liên tục rền vang bên tai.
Mưa lớn như trút nước, dội xuống nóc nhà rung động đùng đùng. Ngoài phòng đổ mưa to, mà lúc này trong phòng rỉ mưa nhỏ, tiếng tí tách không ngừng vang lên. Từng hạt tụ lại thành dòng nước nhỏ, chảy xuôi đến ống quần cô gái trẻ đang ôm gối ngồi yên trên đầu giường sưởi. Hơi nước lành lạnh dính lên mắt cá, gió lạnh thổi vù vù thấm vào xương cốt.
Đúng lúc này, Khương Điềm Điềm chợt chớp đôi mắt to, lấy lại tinh thần.
Tỉnh dậy từ lúc trời tờ mờ sáng là cô đã biết bản thân xuyên không rồi. Nhưng ngồi cả một ngày trời, từ sáng sớm đến tận chiều hôm mà cũng không chờ được kịch bản thường thấy trong tiểu thuyết xuyên không. Không hề xuất hiện bất cứ người nào có thể giải thích cho cô chuyện gì đang diễn ra. Trong đầu cũng thế, chẳng có ký ức nào liên quan đến chủ nhân cơ thể này tự nhiên xuất hiện cả.
Hoàn-toàn-không-có!
Từ sáng đến tối, một xíu cũng không có.
“Ọc ọc ọc ọc.” Bụng Khương Điềm Điềm không ngừng réo gọi, bụng cô cũng đã kêu được một ngày rồi. Nhưng mà cô sợ nếu mình nhúc nhích là sẽ bỏ lỡ khả năng trí nhớ “truyền” về, nên chẳng dám cựa quậy chút nào.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..
Tác giả : Hương Tô Lật
Thể loại: Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: Internet
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 18
Tần suất cập nhật: 2 ngày/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- Văn án:
- “Đùng đùng đoàng!”
“Đùng đùng đoàng đoàng!”
Từng tiếng sấm liên tục rền vang bên tai.
Mưa lớn như trút nước, dội xuống nóc nhà rung động đùng đùng. Ngoài phòng đổ mưa to, mà lúc này trong phòng rỉ mưa nhỏ, tiếng tí tách không ngừng vang lên. Từng hạt... mưa tụ lại thành dòng nước nhỏ, chảy xuôi đến ống quần cô gái trẻ đang ôm gối ngồi yên trên đầu giường sưởi. Hơi nước lành lạnh dính lên mắt cá, gió lạnh thổi vù vù thấm vào xương cốt.
Đúng lúc này, Khương Điềm Điềm chợt chớp đôi mắt to, lấy lại tinh thần.
Tỉnh dậy từ lúc trời tờ mờ sáng là cô đã biết bản thân xuyên không rồi. Nhưng ngồi cả một ngày trời, từ sáng sớm đến tận chiều hôm mà cũng không chờ được kịch bản thường thấy trong tiểu thuyết xuyên không. Không hề xuất hiện bất cứ người nào có thể giải thích cho cô chuyện gì đang diễn ra. Trong đầu cũng thế, chẳng có ký ức nào liên quan đến chủ nhân cơ thể này tự nhiên xuất hiện cả.
Hoàn-toàn-không-có!
Từ sáng đến tối, một xíu cũng không có.
“Ọc ọc ọc ọc.” Bụng Khương Điềm Điềm không ngừng réo gọi, bụng cô cũng đã kêu được một ngày rồi. Nhưng mà cô sợ nếu mình nhúc nhích là sẽ bỏ lỡ khả năng trí nhớ “truyền” về, nên chẳng dám cựa quậy chút nào.
sstruyen mời các bạn xem tiếp..