Không Yêu Có Được Không?

Suốt một đêm hôm đó An An không tài nào ngủ được, trong đầu cứ nhớ lại chuyện hồi tối, hành động của Võ Thành thì cô cũng không bất ngờ gì, từ lần đầu gặp nhau tính cách của anh ta đã như vậy rồi, thích làm theo ý mình muốn kéo tay thì kéo muốn coi thẻ sinh viên thì coi, đi đâu cũng gặp anh ta, nhất là lần đi tập huấn lần trước hể thấy cô ngồi nghỉ ngơi một chút là đi tới bắt chuyện mà toàn hỏi chuyện của Doãn Chí Cường, cô hỏi anh hình như có hứng thú với Doãn Chí Cường thì liền ngay bị sặc nước.
Nhưng còn hành động của Doãn Chí Cường mới làm cho cô khó hiểu, thực ra chỉ mới quen biết nhau không lâu nhưng cô có thể nhìn sơ qua anh là người rất lịch sự với con gái, rất hay quan tâm cũng như giúp đỡ các bạn nữ trong đội, đây cũng là điều cô không thích lắm, quan tâm thì cũng chút ít thôi làm như vậy người ta sẽ hiểu lầm mất, cũng có thể do Doãn Chí Cường thấy Võ Thành làm cô khó xử nên lúc đó tiên tay tiện miệng nói giúp để giải vây cho cô chứ không còn ý gì khác.
Nhưng tại sao lúc Doãn Chí Cường kéo tay cô tim cô lại đập liên hồi, đầu óc trống rỗng.

Không phải là từ trước tới nay An An chưa từng thích ai mà ngược lại An An cũng từng thích vài người nhưng chỉ là đơn phương, tự thích họ tự làm những điều ngu ngốc rồi tự nhận lấy những cơn đau nhói lòng khi tình cảm không được đáp lại.
Trãi qua nhiều lần như vậy An An bắt đầu nhận ra dường như trái tim này của cô đã tự khóa cửa lại tự nhốt mình trong không gian chỉ có một mình mình cô đơn trơ trọi cùng những vết sẹo.
Tính tình An An vẫn như vậy, vui vẻ hoạt bát như thường ngày nhưng chỉ mình cô biết từ nay về sao muốn tiếp nhận một người nào đó sẽ rất khó trừ phi là có người tới gõ cửa trái tim cô nếu không thì phải chờ cho tới khi nào cánh cửa tự mở vậy.
Bất giác cô giật mình như phát hiện ra điều gì đó, không lẽ không lẽ trái tim này đã tự mở cửa rồi sao, rung động trước nụ cười của anh-Doãn Chí Cường, cảm kích trước những hành động quan tâm của anh, say mê giọng nói của anh, hạnh phúc khi được đi cạnh anh cùng nói những vấn đề trong lớp, cùng nói những chuyện trên trời dưới biển.
An An cũng bất giác phát hiện ra từ lúc gặp Doãn Chí Cường tới nay, cô luôn tìm mọi lý do mà cô cho là họp lý nhất để gặp anh, mọi cuộc họp ban cán sự cô đều tìm anh để ngồi chung, rồi trước khi ra khỏi nhà cô còn soi gương thêm mấy lần, chọn quần áo cho đẹp, lúc trước cô đâu có như vậy.

Cũng chính nhờ những lần như vậy, cô dường như được hiểu thêm về anh, lúc trước cô lúc nào cũng chăm chú lắng nghe trong các cuộc họp ban cán sự nhưng từ khi ngồi cạnh anh thì cả hai chỉ toàn nói chuyện, nói tới nổi mà người ngồi kế bên phải yêu cầu cô và Doãn Chí Cường giữ trật tự.
Từ đó cô bắt đầu có những kỉ niệm với anh như cùng mua trà sữa túi lọc trước trường, cùng đổi phiếu tích điểm, cô đưa cho Doãn Chí Cường phiếu tích điểm của cô vì cô có tới hai phiếu của 2 cửa hàng để anh tích điểm dùm khi nào tích được tới ly miễn phí thì gọi cô ra uống.
Mỗi lần gặp Doãn Chí Cường cô rất vui, tâm trạng bất chợt phấn chấn hẳn ra, môi lúc nào cũng miểm cười, vô giác lúc nào cũng đi theo anh. Thực ra bề ngoài thấy cô nói chuyện hài hước nhưng thực ra cô rất ít nói, điều này do Doãn Chí Cường phát hiện và nói với cô, cho nên cô nói với Doãn Chí Cường rằng sau này có kiếm người yêu thì chắc chắn sẽ kiếm người nói nhiều hơn mình một chút giống anh vậy.
Nhìn bề ngoài Doãn Chí Cường trong cứ như là người điềm tĩnh vậy chứ thật ra anh nói rất nhiều, rất nhiều nha, đi cùng cô, anh và cô lúc nào cũng nói chuyện không nói chuyện này cũng nói chuyện khác dường như đề tài không bao giờ hết.

Tình cảm này từ từ nảy nở lúc nào cô không hay, không biết nó đã cắm rể hay chưa nhưng cô thực sự rất sợ cái cảm giác thích đơn phương một lần nữa, cô không cần biết kết quả của tình đơn phương là gì nhưng cuối cùng người đau khổ nhất vẫn là An An cô.
Cho nên An An quyết định chôn chặt tình cảm này tuyệt đối không cho ai biết, cửa trái tim tự mở thì chính tay cô sẽ đóng nó lại, trừ phi Doãn Chí Cường có tình cảm với cô nếu không thì cô coi như cả hai chỉ là bạn bè bình thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận