Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền huyễn
Nguồn: timtruyen
Trạng thái: Full
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 6 tháng trước
Cập nhật: 6 tháng trước
Edit: AHĐ's Team
Văn án
Tới giờ ta mới chấp nhận được sự thật rằng mình đã xuyên không vào tiểu thuyết cẩu huyết huyền huyễn này.
Mà nguyên nhân cũng máu chó không kém, bởi vì ta đã bực tức chấm n điểm âm cho tiểu thuyết, chẳng hiểu ra sao tới nơi quỷ quái này
"Sư muội, sư muội!" Bàn sư huynh thở hổn hển, đưa túi bánh hoa mai xách trong tay cho ta: "Đây, hôm nay xuống núi huynh mua cho muội đấy." Dứt lời hắn đưa tay lau mồ hôi trên trán: "Nóng thật đấy."
Tiếp đó hắn đặt mông ngồi xuống: "Lần này xuống núi cũng thật vất vả, những người chính đạo kia quá bảo thủ, không phải chỉ là học cổ thôi ư, sao lại thành ma đạo rồi, hại chúng ta phải dọn đến nơi này…" Lẩm bẩm hết nửa ngày, hắn thấy ta vẫn ngẩn người nên bèn xích lại gần ta, hỏi: "Sư muội, muội bị làm sao vậy?"
Ta thở dài, rầu rĩ nhìn lên trời, đã trải qua ba ngày rồi, ta nên làm sao đây?
"Sư muội!" Bàn sư huynh ngồi bên cạnh ta, chớp đôi mắt ti hí: "Muội bị làm sao vậy? Mấy ngày nay khẩu vị không tốt… ngay cả đến bánh mai hoa cũng không ăn? Không phải trước đây muội hay cuốn lấy đòi ta mua cho muội hay sao?"
"Sư huynh, muội nghiêm túc nói với huynh việc này." Ta nghiêm nghị nói.
"… Sư muội, muội nói đi." Bàn sư huynh nuốt nước miếng, tự vỗ ngực kêu "Phạch phạch": "Không cần biết muội nói gì, sư huynh đều giúp muội giải quyết."
"Muội muốn làm hại võ lâm."
"… Hả?"
Tác giả : Khuyết Danh
Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền huyễn
Nguồn: timtruyen
Trạng thái: Full
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 6 tháng trước
Cập nhật: 6 tháng trước
Edit: AHĐ's Team
Văn án
Tới giờ ta mới chấp nhận được sự thật rằng mình đã xuyên không vào tiểu thuyết cẩu huyết huyền huyễn này.
Mà nguyên nhân cũng máu chó không kém, bởi vì ta đã bực tức chấm n điểm âm cho tiểu thuyết,... rồi chẳng hiểu ra sao tới nơi quỷ quái này
"Sư muội, sư muội!" Bàn sư huynh thở hổn hển, đưa túi bánh hoa mai xách trong tay cho ta: "Đây, hôm nay xuống núi huynh mua cho muội đấy." Dứt lời hắn đưa tay lau mồ hôi trên trán: "Nóng thật đấy."
Tiếp đó hắn đặt mông ngồi xuống: "Lần này xuống núi cũng thật vất vả, những người chính đạo kia quá bảo thủ, không phải chỉ là học cổ thôi ư, sao lại thành ma đạo rồi, hại chúng ta phải dọn đến nơi này…" Lẩm bẩm hết nửa ngày, hắn thấy ta vẫn ngẩn người nên bèn xích lại gần ta, hỏi: "Sư muội, muội bị làm sao vậy?"
Ta thở dài, rầu rĩ nhìn lên trời, đã trải qua ba ngày rồi, ta nên làm sao đây?
"Sư muội!" Bàn sư huynh ngồi bên cạnh ta, chớp đôi mắt ti hí: "Muội bị làm sao vậy? Mấy ngày nay khẩu vị không tốt… ngay cả đến bánh mai hoa cũng không ăn? Không phải trước đây muội hay cuốn lấy đòi ta mua cho muội hay sao?"
"Sư huynh, muội nghiêm túc nói với huynh việc này." Ta nghiêm nghị nói.
"… Sư muội, muội nói đi." Bàn sư huynh nuốt nước miếng, tự vỗ ngực kêu "Phạch phạch": "Không cần biết muội nói gì, sư huynh đều giúp muội giải quyết."
"Muội muốn làm hại võ lâm."
"… Hả?"