Đường Mật Thịnh Sủng


"Chuyện gì?" Giang Tĩnh Vũ lạnh nhạt hỏi."Cô Giang, là thế này, hôm qua cô gọi điện thoại báo cho chúng tôi ở Khách sạn Ánh Trăng có người bán dâm, nhưng lúc chúng tôi đến thì liền thấy bọn họ một nam một nữ đang đánh nhau đến long trời lở đất.


Mặc dù vẫn còn lại dấu vết nhưng người nam kia khai với chúng tôi cô Giang đây là bạn gái của anh ta, cho nên không biết cô có thể bớt chút thời gian đến đồn cảnh sát bảo lãnh cho anh ta không? À, còn có một người phụ nữ..."Cô cảnh sát này vẫn luôn nói chuyện với Giang Tĩnh Vũ luôn rất khách khí, cô có chút bất ngờ, nhưng chẳng qua hồi năm cuối đại học cô có giúp đỡ một vị học muội làm cái gì mà dự án máy nhận dạng gương mặt tội phạm, quy mô có chút lớn, cho nên những thành viên trong dự án đều có thể gọi là miễn cưỡng nổi tiếng.Mặc dù không biết cô Giang có nhớ bản thân đã từng được mình chỉ đường hai năm trước hay không, nhưng rõ ràng cô cảnh sát này rất vui vẻ khi gặp cô.Đầu dây kia rơi vào im lặng."Xin lỗi, tôi bận." Giang Tĩnh Vũ lạnh nhạt buông xuống một câu, cô cảnh sát ở đầu dây bên kia vội vàng nói:"Không sao đâu cô Giang, tôi sẽ chờ cô đến buổi tối, tên đàn ông xấu xa như vậy nhốt thêm mấy ngày nữa cũng không oan ức, cô yên tâm, chỉ cần có người muốn bảo lãnh anh ta ra, tôi sẽ lập tức tống họ vào khu tạm giam, chờ cô hết giận rồi, tôi sẽ thả bọn họ ra."Giang Tĩnh Vũ: "....".

.

.Đảo mắt đã là ngày hôm sau.Thời gian này cô chủ động sắp xếp lại chút ký ức kiếp trước, lật lại những mối quan hệ cũ, dựa vào mạng lưới thông tin hai nhà Khâu Nghiêm Vũ Hy và Nghiêm Phương cung cấp cho liên tục tìm kiếm người đàn ông tên Tây Thành Luân trong giấc mơ kia.Vốn dĩ cô đã biết mỗi khi mơ thấy anh cảnh tượng đều rất nhạt nhòa, đến cả cái tên vô thức nói ra cũng phải dày công cẩn thận ghi âm lại, không ngờ thông tin về anh lại ít như vậy.Đúng hơn so với ít thì chính là không có, hai nhà Khâu Nghiêm vốn dĩ đã tính là hào môn tại thành phố S, nếu có người mà hai nhà họ không tra ra được, thì một là người kia vốn dĩ không tồn tại, hai là thân phận của họ cao ngang tầm tứ đại gia tộc, thậm chí hơn.Nhưng Giang Tĩnh Vũ dù sao cũng là người nhà họ Giang thuộc hàng tứ đại gia tộc, cô vốn dĩ không quen biết thể loại tứ đại gia tộc nào mang họ Tây cả.Cho dù cô có bị bố đuổi cổ khỏi nhà thì vẫn mang trong mình dòng máu Giang gia của mẹ cô Giang Linh Lam để lại, các bô lão trong tộc nên là vẫn có chút lưu tình.Kiếp trước Giang Tĩnh Vũ chỉ là một diễn viên hạng bét cũng không nên thân, ngày ngày bị chửi là bình hoa di động, tài nguyên quảng cáo của cô ở RH- Giang thị sau khi cô kết hôn với Nguyễn Thế Hải thì đều được chuyển nhượng hết cho Tô Oánh Nhiễm.Nghĩ lại một chút, chẳng phải phương án "nhường nhịn tài nguyên" này do chính Nguyễn Thế Hải đề xuất hay sao?Nực cười! Tôi không ra uy, các người lại tưởng rừng xanh không chủ à?Nguyễn Thế Hải, không phải anh kiếp trước lợi dụng tôi hành hạ tôi hay sao?Vậy thì nhìn một chút....Lần này rốt cuộc mới là ai con chó phủ phục dưới chân người còn lại!.


.


.Khi Giang Tĩnh Vũ đến đồn cảnh sát, cô thấy một màn cảnh rất thú vị.Dường như đúng với lời cô cảnh sát kia nói với cô, Tô Oánh Nhiễm ba ngày trước đến đây như thế nào, hôm nay vẫn nguyên như thế ấy, chỉ khác là trên người còn khoác một cái chăn mỏng, hình như quần cũng không có mà mặc.Còn Nguyễn Thế Hải bị hai viên cảnh sát ghim chặt hai tay đưa ra đằng sau, ngay cả chân cũng mang còng số tám, khuôn mặt chính nhân quân tử bị hành hạ đến bầm tím.Haizz...!Sức mạnh của mối quan hệ thật không tầm thường, cô còn chưa nói gì mà đã thành ra như thế này.Nguyễn Thế Hải, bây giờ trong phạm vi của cái đồn cảnh sát này, tôi chính là quyền thế ngút trời, bóp chết anh còn dễ hơn so với bóp chết một con kiến, thứ mà tôi đã muốn, tuyệt đối không có gì là không thể được, bao gồm cả việc anh có thể đi tù vì tội lõa thể chạy ra đường*.*Lõa thể chạy ra đường: Là không mặc gì chạy giông ngoài đường í :)).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận