Dưới Tán Cây Sồi

Max chôn mặt vào vai chàng, chờ đợi cảm giác mãnh liệt qua đi. Hông nàng run rẩy, và một dòng ấm áp chảy xuôi giữa hai chân nàng.

"Shh, giỏi lắm. Nàng học rất tốt." Chàng rầm rì với nàng, như đang dỗ dành.

Nàng tê dại trên giường, không thể thoát khỏi sự bồng bềnh hiện tại. Chàng nhanh chóng lột bỏ quần áo của chính mình và đứng lên. Đó không phải lần đầu tiên nàng nhìn thấy, nhưng khoảnh khắc nàng chiêm ngưỡng thân hình chàng trong tranh sáng tranh tối thật gợi cảm thế này, lồng ngực nàng vẫn hơi hẫng nhẹ.

Vẻ đẹp của chàng đã trực tiếp đánh vào trái tim nàng.

"Ôm ta nào."

Chàng nhanh chóng quay lại và áp thân mình lên nàng. Thứ gì đó bắt đầu quệt lên đùi non của nàng, gần tới những cánh hoa. Hai cánh tay nàng quấn lên cổ chàng, thân thể nóng bỏng dồn dập nặng nề áp lên nàng. Một cảm giác kỳ lạ lan tỏa.

Có phải giờ cũng giống trước đây không? Nàng nghĩ. Vật dài cứng ấm áp dần đi vào nàng vẫn hơi khó chịu, nhưng không đau như nàng nhớ.


"Thêm chút nữa..." Chàng vuốt lưng nàng, rì rầm với nàng.

Ánh sáng lập lòe bên kia đổ bóng lên mắt chàng, nơi những giọt mồ hôi lăn từ trán xuống má rồi đến cằm trông như những viên ngọc trai. Chuỗi nước hơi lấp lánh trên làn da màu đồng mượt mà của chàng thật thanh tao. Nàng vô thức đưa tay chạm vào, và người đàn ông run lên.

"Khốn kiếp!"

Chàng trầm mình rất dễ dàng, tiếng hai thân thể đáp lấy nhau thật rõ ràng khiến Max bất ngờ. Ngộp thở bởi sức mạnh của chàng, nàng vặn vẹo thắt chặt lấy chàng.

Một tiếng rên rỉ đau đơn bật ra. "Đừng... thắt chặt như thế."

"Em, em xin lỗi..." Nàng rơm rớm nhìn chàng.

Như thể một khối bột bị chàng nhào nặn, áp theo hình dạng chàng muốn, nàng vặn người dưới thân chàng. Thân mật với người khác như thế này được sao? Hơi thở thô nặng của họ, nhịp tim mạnh mẽ, nhiệt độ nóng bỏng trên làn da ẩm... không biết đâu là của ai.

Cảm giác duy nhất của Max lúc ấy, là hai người đã hòa làm một.

"Ta sung sướng quá..." Riftan rên rỉ khi chàng ấn sâu hơn, chạm vào vách tường ướt át bên trong, mồ hôi từ vai chàng lăn xuống ngực và nhỏ lên nàng.

Max run mắt nhìn khuôn mặt cứng ngắc đáng sợ của chàng. Đôi mày chàng xoắn chặt khiến nàng tự hỏi, chàng thật sự thỏa mái sao?

"Sung sướng?"

Khi câu hỏi bật ra, môi chàng cong thành nụ cười.


"Nàng nghĩ vì cái gì ta lại níu giữ chặt nàng làm chuyện này?"

Chàng ôm lấy hông nàng, tách rộng chân nàng ra và mạnh mẽ tiến vào. Khi cảm giác một cây thịt nóng bỏng rung động trượt vào bên trong, nàng mở to miệng thốt ra một tiếng đau đớn. Khi chàng rút ra, nàng cố hít thở, và khi chàng lại đẩy vào, nàng cố gắng bình tĩnh.

Riftan rầm rì căng thẳng, thở ra một hơi ngắn.

"Ta thật điên rồ... Ta không định thế này. Ta chỉ muốn để nàng nghỉ ngơi. Nhưng ngắm nàng trong nội y đó... Ôi!"

Cơ bụng nặng nề của chàng ấn lên nàng, khi hai cơ thể thân mật hòa vào nhau. Da áp da, thịt chạm thịt. Móng tay Max sớm đã cào xước lưng chàng trong vô thức để kìm hãm khoái cảm trong thân thể.

"Ta, ta đã, ta đã cố kìm chế... Ta đã..." Chàng có nói gì nàng cũng không nghe rõ nữa.

Cảm giác của cơ thể đã lấn át nàng. Những cử động của chàng, những cơn sóng thô bạo càng mạnh mẽ, lấn át hơn, đẩy nàng dập dềnh trên nó.

Nàng không biết giờ nên thả lỏng hay căng người đón nhận. Cơ thể nàng căng cứng vì không theo kịp những chuyển động tàn ác của chàng. Chàng tăng tốc, dẫn dắt nàng đến nơi không thể quay đầu, và đôi chân Max run rẩy.


"Maxi..." Chàng rên trong cổ họng, đôi mắt nàng trừng to.

Khi bàn tay chàng vuốt ve má nàng, nàng chỉ nghĩ, sao chàng lại gọi mình như thế? Trái tim hẫng một nhịp khi nàng nhìn vẻ trang nghiêm của chàng.

Chàng ấy giống như tri kỷ vậy. Người đàn ông ôm lấy mặt nàng và điên cuồng hôn nàng khi cơ thể họ hòa làm một. Thân thể cao to của chàng chuyển động như một con tuấn mã cứng rắn. Dù đã sung sướng đến thế, chàng vẫn đòi hỏi thêm nữa.

Khi chàng đến đỉnh, chàng mạnh mẽ giữ chặt chân nàng và những cú thúc càng ác liệt hơn, dòng ấm áp ngon lành lấp đầy bên dưới nàng.

Cơ thể nàng râm ran–đã hai lần trải qua nhưng nàng vẫn không quen được với nó. Chìm đắm trong khoái lạc, nắm tay nàng lỏng ra, ôm lấy tấm lưng đẫm mồ hôi của chàng khi chàng cúi xuống với hơi thở gấp gáp. Trái tim chàng cũng đang chạy đua trong lồng ngực như nàng vậy.

"Ta đã cố nhẹ nhàng hết sức..."

Chàng ôm chặt nàng rì rầm, nhưng nàng chẳng còn sức mà nâng mắt nhìn chàng nữa. Đôi mắt đen sáng lên như dã thú trong bóng tối khi chàng rải trận mưa hôn lên vai, lên cổ nàng. Chàng vẫn lưu luyến không rút ra khỏi nàng, không muốn tách rời hai thân thể đã hòa làm một của họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận