Đồng Nhân Phong Khởi Thương Lam

Thấy hắn thành thật mà nghe lời , sư phụ hắn cũng mềm lòng : " Được rồi , con đứng dậy đi . Còn nam nhân này ... phàm nhân bị một nhát kiếm của con có lẽ hồn quy địa phủ rồi , có lẽ y chưa tận số . Với lại muốn chữa bệnh cho y phải dùng Hồi Thiên Đan của Mộc trưởng lão chủ Tọa dược các mới được .  Hồi Thiên Đan là linh dược cao cấp nhất được luyện được bởi Tam Giới Luyện Đan Sư , Nhất Đan Nan Cầu .  Luyện Đan Sư ở Lam Uyên đại lục này được xem như của quý hiếm có , có thể luyện ra Hồi Thiên Đan là Thượng Tân rất được coi trọng . Cho dù là sư phụ , cũng phải nể hắn ba phân . "

Nghe sư phụ nãy giờ nói , hắn liền ra quyết định : " Để đổi lấy tiên dược, dù có như thế nào , đệ tử cũng cam chịu. "

Sư phụ của hắn liền nhíu mày hỏi : " Cho dù là đi Bách Sát Cốc săn giết Cửu Liêu Thôn Thiên Khuyển sao ? "

" Bách Sát Cốc yêu thú hoàng sinh , Cửu Liêu Thôn Thiên Khuyển tương đương với Trúc cơ hậu kì tu sĩ . Với thực lực của con mà đến đó thì chết không toàn thay . Con nghĩ kĩ chưa ? "

Hắn liền không do dự mà đáp ngay : " Đệ tử nghĩ kĩ rồi ạ ! "

Sư phụ hắn nghe thế thì lạnh nhạt quay lưng đi , để lại một lời nhắn : " Đem nội đan của Cửu Liêu Thôn Thiên Khuyển để đổi lấy một viên Hồi Thiên Đan , con tự mà xử lý . "

" Vâng " .

-------------------------------

Bên đây Tiểu Vãn hét um trời khi nằm mơ thấy tên ' Hàn sư huynh ' biến thành rắn quấn lấy mình và ca ca . Làm Tử Hạ đang ngủ say trên giường cũng tỉnh .

Tử Hạ mờ mịt nhìn Tiểu Vãn : " Tiểu Vãn có chuyện gì vậy ? Đây là đâu ? "

Tiểu Vãn thấy ca ca tỉnh thì mừng vô cùng và kể lại từ đầu đến cuối cho Tử Hạ nghe .

Tử Hạ sau khi nghe xong liền gật đầu với Tiểu Vãn : " Ừ ! Mà đây là bản đồ mới , muội kiểm tra thông tin chưa ? "

Tiểu Vãn liền cười cười : " Từ khi huynh ngất , muội vẫn chưa có thời gian để kiểm tra nữa ... "

Tử Hạ liền thở dài pó tay : " Được rồi để huynh kiểm tra. "

Sau đó , Tử Hạ liền vẫy tay hiện ra một cái bảng , Tiểu Vãn cũng vậy  , cả hai đều chụm đầu vào xem .


" Á Á ... "

Nghe tiếng hét thê lương của Tiểu Vãn , Tử Hạ giật mình lo lắng : " Có chuyện gì... ?"

Tiểu Vãn liền mặt buồn hiu như cọng bún nói : " Ca , muội bị tuột cấp , thành cấp 1 rồi , mặt nạ cũng không sài được , thần thú cũng bị mất , đẳng cấp bị tuột đáng kể luôn. "

Tử Hạ an ủi : " Muội đừng buồn , xem thử của ca ca đi."

Tiểu Vãn đành phải buông tha chuyện đó và tập trung xem bảng thông tin của Tử Hạ .

" Thuộc tính nhân vật :

Tên : Huyền Tử Hạ

Chủng tộc : ??? [ Phàm nhân ]

Đẳng cấp : 1

Huyết khí : 100 / 100

Chân nguyên : 0/0

Công kích : 5

Phòng ngự : 5

Danh vọng : 0

Kinh nghiệm : 0 / 0 "

Tiểu Vãn thấy vậy liền thở dài : " Huynh cũng vậy a ."

Tử Hạ mặt hờ hững không đổi : " Để huynh thử nghiệm một chút ."

Vẫy tay một cái , trang bị hơn 1000 ô với vật phẩm chật kín vẫn còn .

" Túy Âm. "

Sau đó trên tay liền xuất hiện cây đàn tranh tử sắc quen thuộc .

" Tuyết Lang ."

" Chủ nhân ."

Sau khi thu hồi Túy Âm , Tử Hạ liền gọi con thú của mình , có vẻ nó cũng không bị ảnh hưởng gì mấy vẫn còn nguyên vẹn . Rồi lại kêu nó vào dưỡng sức .

Tiểu Vãn liền kích động : " Woa ! Ca triệu hồi được luôn , đổi lại muội không có sài được gì hết a TvT "

Tử Hạ liền thở dài với cô em bán manh này , lấy một pháp bảo ra : " Được rồi , trong trang bị của huynh có một pháp bảo tên là Chư Tốc , nó có thể giúp muội chạy xa 500 m mỗi khi kẻ địch tới gần nhưng muội chỉ có thể sử dụng ba lần ."


Tiểu Vãn hai mắt liền lóe sáng : " Oa ! Cám ơn ca ca ! "

" Không có gì ! À mà muội còn Dương Cam Lộ không cho huynh mượn , huynh lâu rồi không luyện nên không có . "

Tiểu Vãn mỉm cười liền vẫy tay móc ra đưa cho cậu : " Đây ! Chút chuyện nhỏ này muội làm được . "

Tử Hạ nháy mắt liền nhu hòa : " Cám ơn muội . "

Tiểu Vãn như nhớ ra được gì đó liền nói với Tử Hạ : " Ca , huynh khỏe rồi muốn đi ra ngoài không ? "

Tử Hạ sửng sốt đôi chút nhưng vẫn đáp ứng : " Cũng được . "

Sau đó Tiểu Vãn liền vui vẻ dắt Tử Hạ đi ra . Tử Hạ vừa mới bước ra cửa , đập  vào mắt là hàng cây xanh tươi mát trong lành , tiếng suối chảy từ vách núi ' rì rào ' , tiếng hạc kêu vang tạo nên một khung cảnh yên bình . Đứng đó một nam tử có gương mặt ôn hòa dịu dàng , mái tóc bạch sắc mượt mà dài đến gót chân , mặc trên người một bộ bạch y thanh thoát có viền những hoa văn màu xanh .

Như phát hiện hai bọn họ , nam tử liền mở đôi mắt màu bạc đầy ôn nhu nhìn bọn họ hỏi : " Hai người tỉnh rồi à ? "

Chưa để Tử Hạ trả lời , Tiểu Vãn liền nhanh tay nhanh chân chạy đến ôm ngay nam tử . Tử Hạ thở dài ngao ngán , sao cậu lại quên Tiểu Vãn là một người cuồng lông chứ .

Tiểu Vãn ôm người ta cười thỏa mãn : ' Lông trên người NPC này dễ thương quá à '

" A ... Mùi hương này ... "

Tiểu Vãn chưa nói hết là đã bị Tử Hạ nhẹ nhàng tách ra , lạnh nhạt xin lỗi , vì ngoài Tiểu Vãn cậu chưa ôn nhu với ai bao giờ : " Thật xin lỗi , muội ấy là người cuồng lông nên mới có hành động như vậy . "

Tiểu Vãn bị đẩy ra liền bất mãn : " Ca , muội chưa vuốt đã mà ~ "

Tử Hạ khó có lần nghiêm mặt , ánh mắt liền khác lúc nãy , nửa ôn nhu nửa nghiêm khắc : " Muội không nghe lời huynh , sau này sẽ không chiều muội nữa . "

Nam tử thấy cảnh đó thì hơi sửng sốt một chút nhưng sau đó lại mỉm cười .

Tiểu Vãn nghe thế thì thay đổi 180 ° : " A , ca ca yêu dấu , muội sẽ nghe huynh mà , huynh tha cho muội nga ~ "

Tử Hạ nghe thế liền vui vẻ mỉm cười , hắc sắc song đồng liền thành một vòng cung : " Được rồi ! Tha cho muội đó ."

Nam tử thấy Tử Hạ cười thì ngẩn người một chút . Thân một tử y hoa văn mĩ lệ , dáng người cao gầy , mái tóc màu đen dài như thác nước trải dài hơn thắt lưng để xõa . Đôi mắt màu đen hờ hững nhưng khi nhìn Tiểu Vãn lại tràn đầy ôn nhu độc quyền . Cặp lông mi thật dày và cong vút như nữ nhân . Mắt phượng có một vành màu đen kéo dài từ mí mắt đầy ma mị . Trên trán là một đóa hoa màu đen nở rộ tinh xảo . Quả là một sắc đẹp không thuộc phàm nhân mà lại như một loại mị hoặc của hồ ly .


Sau đó nam tử nhanh chóng lấy lại tinh thần , nở nụ cười , hỏi : " Hai người là huynh muội với nhau à ? "

Tử Hạ liền nhanh chóng quay lại vẻ mặt hờ hững trả lời : " Không phải ! Là thanh mai trúc mã , ta lớn tuổi hơn nên làm ca ca còn muội ấy làm muội muội . "

Nam tử vẫn cười hỏi : " Tình cảm hai người có vẻ tốt ? "

Lần này là Tiểu Vãn trả lời , nở một nụ cười thật  tươi : " Đúng vậy ! Chúng ta thân với nhau khi mới 3 tuổi lận , huynh ấy rất tốt với ta . "

Nam tử có vẻ gì đó kì lạ rồi hạ giọng : " Vậy à?  "

Tử Hạ thấy không ổn liền mở lời từ biệt : " Bọn tôi phải đi tham quan xung quanh một lát . Cáo từ , có duyên sẽ gặp lại . "

Sau đó , cậu dẫn Tiểu Vãn đi ra đại môn .

Chỉ còn mình nam tử đứng đó , nhẹ mở miệng nỉ non : " Có duyên sẽ gặp lại à ...?"

" Hảo ."

----------------------------------
Hết chương 10

Chương này tặng bạn Mikazuki_Munechika nha , vì bạn đã ủng hộ mình .

E hèm !! Thấy truyện mới đăng được vài ngày mà có rất nhiều người ủng hộ làm ta rất vui . Có thể nói đây là lần viết truyện thành công nhất của ta .

Cám ơn nhiều lắm ~

Beta 12/1/2019
Dia_Death


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận