Đồng Nhân Phong Khởi Thương Lam

[ Huyền Tịch Tông là tông môn tu tiên đệ nhất của Lam Uyên đại lục này . Vì 500 năm trước Tịnh Ninh Chân Nhân mai danh ẩn tích . Bắt đầu suy thoái , không còn hưng thịnh như trước nữa . ]

Tại một ngọn núi cao chót vót , có những căn nhà ngói cổ điển nằm trên vách đá . Những đám sương mù dày đặc bao quanh càng tăng thêm vẻ tiên khí.

" A , là Hàn sư huynh !
!" Một sư đệ ngạc nhiên hô lớn .

" Hàn sư huynh mới 18 tuổi mà đã đạt được Trúc cơ nhị tầng rồi , mấy vị trưởng lão năm xưa cũng không lợi hại như vậy !"

" Hắn là người không bình thường mà , tức nhiên phải hơn chúng ta rồi ! "

" Hàn sư huynh bảnh thật ~ Ngươi lấy gì so sánh với sư huynh ! " Một nữ đệ tử là fan lớn của ' Hàn sư huynh ' cho biết .

Nhưng cả đám đột nhiên nhăn mặt lại khi thấy ' sư huynh ' của họ : ' Nhưng mà bất kể lúc nào , Hàn sư huynh cũng chỉ thể hiện ra bản chất lạnh lùng  nhưng hôm nay lại cùng một cô gái khác bế một ... một
' cô gái ' mình đầy máu me về . Cô ta là ai hả ? '

Tiểu Vãn đang đi kế bên để xem ca ca được tên tử y làm bị thương bế về thì thấy gương mặt đầy sát của bọn họ thì mình đổ đầy mồ hôi hột .

Còn nhân vật chính Tử Hạ mỹ nhân của chúng ta lại không hề biết , chỉ vì hình ảnh nhân vật gầy yếu mà nhìn như nữ nhân khiến đám quần chúng kia ghen tị .

" Trời ơi ,nhất định là ảo giác rồi , Hàn sư huynh lại bế một ' cô gái ' về ư ? "

" Hàn sư huynh không gần nữ sắc bao giờ , ngay cả Sầm Sư tỷ tỷ ưu tú cũng không thèm ngó tới mà nay lại đi bế một ' cô gái ' mỹ nhân và còn con nhóc đi cạnh sư huynh nữa là sao ? "


" Có chuyện gì vậy ?!  Thật không thể tin được ! "

" Hai cô gái đó có quan hệ gì với sư huynh vậy ? "

"..."

Mặc kệ xung quanh xì xào bàn tán nhưng nam tử tử y được gọi là ' Hàn sư huynh ' lại không mảy may để ý tới và đi thẳng vào tông môn .

Tiểu Vãn đi đằng sau , mặt thì tái mét nhưng trong bụng thì cười như con điên trốn trại . Thử nghĩ xem , một Huyền Tử Hạ đệ nhất bảng sở hữu sắc đẹp tuyệt mĩ không phân biệt được nam nữ , nhưng vẫn có một khí thế của nam nhân , vậy mà bây giờ lại lầm tưởng là một nữ nhân mỹ mạo yếu đuối , không chết vì cười mới lạ .

Nhưng vẫn biết điều mà đi theo cái tên đáng ghét đã làm bị thương ca ca , Tiểu Vãn cũng không muốn bị đám fan cuồng đó làm cho chết sớm đâu .

Đám sư đệ nhìn thấy cảnh này thì như núi lửa bùng nổ mà thầm nghĩ : ' Không thể tha thứ. '

-------------------------------

Tại một nơi thật sâu trong Huyền Tịch Tông .

Nam tử tử y được gọi là ' Hàn sư huynh ' khi nãy đã vào nơi đây quỳ một gối , chấp tay nhận tội : " Đệ tử vô dụng , không thể đem Túc sư đệ về , mong sư phụ trách tội . "

Người được gọi là sư phụ của hắn cất tiếng : " Trọng nhi , đây là lần đầu tiên con không hoàn thành nhiệm vụ , có nguyên nhân gì ? "

Nghe câu hỏi trên , hắn liền im lặng không trả lời .

Sư phụ của hắn thấy hắn im lặng không trả lời thì đành thở dài : " 'Cô nương 'mà ngươi bế khi nãy , ta có xem qua , thương thế cực nặng !!
"

Hắn liền sửng sốt  : " Thưa sư phụ , y không phải ' nữ nhân ' mà là ' nam nhân ' a ."

Sư phụ hắn nghe thế liền có chút mất mặt : " Hả ... Khụ , thôi được rồi , y có gương mặt rất đẹp nên ta có chút nhầm lẫn. "

Hắn thấy thế cũng không bắt bẻ gì mà cầu xin : " Vâng , thưa sư phụ ! Vì nhiệm vụ mà đệ tử hại người vô tội , đệ tử cam nguyện chịu phạt , mong sư phụ cứu y ."

Sư phụ của hắn , Từ Ninh Chân Nhân , liền tỏ vẻ thất vọng : " Sinh mệnh người phàm đối với chúng ta chỉ là một cây kim . Nay không phải vì kém cỏi mà con không hoàn thành nhiệm vụ . Mà con lại vì một người phàm mà lại tha cho  một nghiệt đồ . Ta thật thất vọng , Trọng nhi. "

Hắn lên tiếng phản bác : " Đệ tử biết tội , nhưng ... "

" Đại đạo vô tình , con lại quá yếu đuối ,từ bi . Chẳng lẽ con quên ước nguyện ban đầu của con rồi sao ? "

Hắn nghe đến đây thì thoáng sựng lại , nhớ đến sự tình hôm trước .


---------------- Nhớ lại -----------------

Nơi khu rừng vắng lặng , hắn liền đặt tay lên trán Tử Hạ thăm dò . Khoảng khắc nhìn thấy gương mặt yêu nghiệt cộng thêm đóa hoa màu đen diễm lệ trên trán y , suýt chút đã thêm một đao chém chết y rồi . Bởi vì dung mạo quá đẹp đẽ làm hắn tưởng đây là một yêu quái .

Nhưng mà  " Không có linh lực ! Chỉ là một người phàm ..."

Tiểu Vãn ở kế bên vẫn khóc bù lu bù loa : " Ô ô ô... , Ca ca mau tỉnh lại đi a ,  Đáng ghét các ngươi làm bị thương ca ca ! "

Nam tử tóc đỏ ngồi ở trên cây nhìn gương mặt mĩ lệ lại bị đau mà nhăn mày , khóe môi chảy máu thì mở lời khiêu khích hắn : " Huynh đả thương người vô tội rồi , huynh tính sao đây ? "

Rồi lại nhìn Tiểu Vãn đang vì Tử Hạ bị thương mà trợn mắt giận dữ nhìn bọn họ : " Này nha đầu , mỹ nhân ca ca này của ngươi thật sự là ' ca ca ' của ngươi ? Sao ta nhìn không giống chút nào."

Tiểu Vãn mặc dù tức giận , mắt đỏ hoe cả lên nhưng vẫn trả lời : " Tất nhiên là không giống rồi ! Huynh ấy là bạn thanh mai trúc mã của ta , vì anh ấy rất ôn nhu và chiều ta nên ta mới gọi huynh ấy là ca ca !"

Vẫn tiếp tục tò mò , nam tử tóc đỏ hỏi : " Nhưng sao ta thấy hắn có dung mạo đẹp quá . Không phải là yêu quái đấy chứ ? "

Tiểu Vãn nghe đến đây thì lòng như núi lửa phun trào : " Ngươi mới là yêu quái ! Cả nhà ngươi đều là yêu quái ! "

Nam tử tóc đỏ thấy Tiểu Vãn tức giận liền bĩu môi quay đầu nói với hắn mặt lạnh đứng đó : " Đệ không có làm gì hết nha . Là huynh làm bị thương y nha ~ . Sẵn nhắc nhở huynh luôn , nếu không chữa kịp cho y là y sẽ mất mạng đấy . Dù sao thì người phàm cũng đâu chịu nổi một nhát chém của huynh . "

Ngừng một chút xem vẻ mặt của hắn biến đổi , nam tử liền vui vẻ nói tiếp : " Trừ phi huynh mang y về tông môn cứu chữa . Huynh nghĩ xem , bắt giữ ' phản đồ ' quan trọng hơn hay cứu mạng y quan trọng hơn ? Huynh chọn đi  . "

Nghe đến đây , Tiểu Vãn liền mặt câm thù chỉ vào tên nam tử tóc đỏ : " Ngươi thật ác độc,đợi khi ca ca ta tỉnh dậy , huynh ấy sẽ cho ngươi biết tay . !"

Nam tử tóc đỏ chỉ cười trừ : " Chờ y tỉnh dậy đi rồi tính , sợ là y không nhìn thấy được ngày mai cũng không chừng . Ha ha ..."

" Ngươi ! "


Lúc này cuộc chiến đã được dừng lại bởi hắn ngăn chặn : " Đủ rồi !
Lần sao gặp mặt , ta tuyệt đối sẽ không tha cho đệ ! "

Nam tử tóc đỏ nghe hắn nói thế thì liền cười nhạo : " Hô hô ! Bây giờ huynh mang huynh đệ bọn họ về tông môn sẽ bị phạt đấy ! Rõ ràng trong mắt tu chân giả , phàm nhân chỉ là cỏ rác . Lựa chọn của huynh thật nực cười ..."

" Nhưng mà thôi , lần sau gặp mặt ta sẽ giết chết huynh đấy , sư huynh à ... "

" Tạm biệt nha đầu và tạm biệt ... mỹ nhân ."

Sau đó , nam tử tóc đỏ liền biến mất .

-------------- Kết thúc ---------------

Hắn gục đầu xuống, nghe sư phụ hắn nói : " Nếu con không chấm dứt chấp niệm này , tu tiên chi đạo khó mà đạt thành . "

---------------------------------
Hết  chương 9

Chap này tặng bạn miukenly nha , vì bạn đã ủng hộ truyện của ta .

Beta 12/1/2019
Dia_Death


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận