Cuộc Sống Của Tôi

Cao quá! Gói snack mà cô thích nhất lại ở tít trên kia trong khi chiều cao của cô lại quá khiêm tốn(1m58 hà). Cố gắng với mãi nhưng không tới, cô đành bỏ cuộc. Lúc cô tuyệt vọng ngồi xuống vs gương mặt phụng phịu thì có một bàn tay lấy xuống giùm cô:
"Đây hả?" Anh nhìn cô nhàn nhạt hỏi. Không ngờ rằng anh vào siêu thị tìm cô liền thấy cảnh này rồi. Cô thực đáng yêu mà.
" A.. Thế Huân! Chào anh" Cô bất ngờ đứng dậy. Ước gì bây giờ có cái hố cho cô chui xuống cho rồi. Tại sao lại gặp nhau trong hoàn cảnh này chứ.
" Ừ. Mua xong chưa. Chúng ta cùng về"
" Dạ xong rồi ạ nhưng mà anh .. chờ em hả" Cô ngây ngốc hỏi
" Xong rồi thì về" Anh lảng tránh câu hỏi của cô.

" Vâng"
Dọc đường, không ai nói với ai câu nào. Chỉ có mỗi tiếng còi xe cộ inh ỏi bên ngoài. Cô cũng khá khó chịu nên liền mở miệng:
" Trước đây em và anh có thân nhau không?"
Anh thoáng bất ngờ vs câu hỏi của cô nhưng không đáp lại. Bây giờ anh đang rất khó chịu. Tại sao cô hỏi anh như vậy. Chẳng lẽ cô bị mất trí nhớ sao! Hay cô cố tình hỏi vậy
" Đến kí túc xá rồi. Cảm ơn anh đã đưa em về" Thấy thái độ của anh đã lạnh rồi nay còn lạnh hơn sau khi cô hỏi nên cô chỉ muốn xuống xe nhanh một chút. Nhưng mở mãi không ra vì cửa xe đang khóa mà!
" À! Phiền anh mở khóa xe giùm em..." Những lời nói sau của cô bị anh nuốt trọn bằng một nụ hôn nồng nàn. Vì diễn ra quá nhanh nên cô không kịp phản ứng. Chỉ biết rằng sau đó cô cứ ôm ngực mà thở

"Anh làm gì vậy hả" Cô đẩy mạnh anh ra bước xuống xe.
"Quan hệ trước đây của chúng ta là vậy đó"
" Đồ.. biến thái"
Nghe vậy anh chỉ nhếch mép cười xong phóng xe đi.
***
Trong căn biệt thự bậc nhất của thành phố, anh lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế salon mà hút thuốc. Phía trước anh là một người toàn thân màu đen đang đứng trang nghiêm cúi đầu trước anh. "Hãy điều tra cho tôi biết ba năm trước đã có chuyện gì xảy ra với cô Hạ Băng Di. Mà nếu có chuyện gì thì hãy điều tra ai đã gây nên chuyện đó"
"Vâng. Tôi đã rõ"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận