Tác giả: Quỳnh Dao
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 18
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Đọc truyện bạn không thể thoát khỏi được nỗi canh cánh về cuộc sống này, là chút xao lòng của cô gái mới lớn bước vào cuộc sống, đời đã đến lúc phải bươn chải
"Đứa con gái không bao giờ lớn!!” Mẹ vẫn thường bảo thế và thường hỏi tôi:
- Ức My, đến bao giờ con mới hết là đứa con nít. Đến bao giờ con mới biết chuyện như người lớn, không còn là đứa bé tối ngày lẩn quẩn quanh chân mẹ hở con?
Đứa con nít!!Tôi chỉ thích làm đứa con nít, để được suốt ngày nằm vùi trong lòng mẹ. Bất cứ một việc nhỏ nhặt đến đâu cũng đều có mẹ lo, suốt ngày tôi chỉ ăn, ngủ, học bài rồi đùa giỡn, không phải bận tâm điều gì cả. Nhưng nay, mẹ đã đi rồi, những chuỗi ngày không còn tiếng cười đã đến, tôi bỗng cảm thấy mình biến thành người lớn, bắt buộc phải đối diện với mọi sự thật ở đời. Bên ngoài khung cửa, bóng tối âm thầm đến, cánh đồng hoang vu đã bắt đầu lập lòe ánh lửa. Bánh xe vẫn quay, vượt qua đồng bằng, phố thị, thôn xóm để mang cuộc đời tôi vào nơi vô định.
Rồi sẽ đi về đâu, có hay không một mảng đen trắng loang lổ phía trước, cũng chưa biết là gì, chỉ biết một điều rằng, sau cơn mưa trời sẽ lại sáng, nhưng chỉ là sau trận mưa ban ngày, nhưng dù có là ngày hay đêm thì mọi thứ sẽ được gột rửa tinh khôi.
Tác giả : Quỳnh Dao
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 18
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Đọc truyện bạn không thể thoát khỏi được nỗi canh cánh về cuộc sống này, là chút xao lòng của cô gái mới lớn bước vào cuộc sống, đời đã đến lúc phải bươn chải
"Đứa con gái không bao giờ lớn!!” Mẹ vẫn thường bảo thế và thường hỏi tôi:
-... Này Ức My, đến bao giờ con mới hết là đứa con nít. Đến bao giờ con mới biết chuyện như người lớn, không còn là đứa bé tối ngày lẩn quẩn quanh chân mẹ hở con?
Đứa con nít!!Tôi chỉ thích làm đứa con nít, để được suốt ngày nằm vùi trong lòng mẹ. Bất cứ một việc nhỏ nhặt đến đâu cũng đều có mẹ lo, suốt ngày tôi chỉ ăn, ngủ, học bài rồi đùa giỡn, không phải bận tâm điều gì cả. Nhưng nay, mẹ đã đi rồi, những chuỗi ngày không còn tiếng cười đã đến, tôi bỗng cảm thấy mình biến thành người lớn, bắt buộc phải đối diện với mọi sự thật ở đời. Bên ngoài khung cửa, bóng tối âm thầm đến, cánh đồng hoang vu đã bắt đầu lập lòe ánh lửa. Bánh xe vẫn quay, vượt qua đồng bằng, phố thị, thôn xóm để mang cuộc đời tôi vào nơi vô định.
Rồi sẽ đi về đâu, có hay không một mảng đen trắng loang lổ phía trước, cũng chưa biết là gì, chỉ biết một điều rằng, sau cơn mưa trời sẽ lại sáng, nhưng chỉ là sau trận mưa ban ngày, nhưng dù có là ngày hay đêm thì mọi thứ sẽ được gột rửa tinh khôi.