Anh Sẽ Là Đôi Mắt

Yoseob nóng ruột kéo mạnh ga, tiếng gió sàn sạt chà quất trên kính cửa xe, âm thanh bỏng rát như cơn lửa đang thiêu cháy tâm can cậu lúc này.
Liếc nhanh qua gương chiếu hậu, Yoseob thấy những rối bời, những đợt sóng hỗn loạn đang bùng lên dữ dội nơi đáy mắt mình.
Enel đang hoang mang, hoang mang tột độ bởi mọi toan tính đối phó Kim HyunUk, kế hoạch khơi gợi lại kí ức cũ của Junhyung và trò chơi sống còn cùng Goo Haneul... Toàn bộ ván bài cậu dày công thiết kế tinh vi đều bị phá hỏng hết bởi sự thật Yomin - con trai cậu còn sống.
Không những thế thằng bé còn đột nhiên bị bắt cóc, cục diện vốn sẵn hỗn loạn nay đã hoàn toàn biến thành 1mớ bòng bong, bung bít trong ngàn vạn nút thắt mà đến bản thân người gút nó cũng không biết phải tháo gỡ từ đâu.
***
Junhyung siết vô lăng, tay kia đưa điếu thuốc lên rít mạnh một hơi rồi ném nhanh qua cửa sổ. Đầu mẩu gặp gió, rực lên đỏ hỏm, gió quất tàn lửa li ti bắn tung toé trong không trung.
.
.
.
Có quá nhiều thứ phải suy nghĩ, về Enel. Mặc dù đã ngăn mình không được nghĩ về cậu nhưng đôi mắt màu xanh thẫm đặc biệt trống rỗng đến vô cảm ấy và những việc cậu làm... gieo vào tâm trí hắn nỗi ám ảnh kinh hoàng.

Từ chối hắn, xa lánh hắn, giết người, rồi lại tiếp cận hắn. Cậu bí ẩn, như 1loại virus trùng trùng những con số ma mị, ăn mòn từng tế bào cảm xúc của người khác.
Dù biết Enel suýt giết chết Haneul, trái tim Junhyung cũng chưa 1lần ghê tởm cậu, chưa từng nghĩ sẽ tố giác cậu. Nhưng hôm nay cậu bắt cóc Yomin để uy hiếp hắn. Tất cả tất cả những thứ cậu làm khiến hắn điên đảo.
Enel sẽ hại Yomin? Nếu vậy hắn sẽ không do dự giết chết cậu, giết chết thứ rượu đang làm mình quằn quại trong cơn say.
.
.
.
Cứ uống tiếp đi! Và thác loạn. Xem ai sẽ ngã gục trước!
***
11:30 PM.
Phía Nam ngoại thành Seoul có 1nhà máy gang thép đã bỏ hoang từ lâu, chính phủ đang lên dự án cho xây dựng khu nghỉ mát ở nơi này.
Khu quy hoạch từ từ trở nên hoang phế và cái tên Dokmun dần dần bị quên lãng, người dân ở đây quen gọi nơi này với cái tên "Hắc Tử Điền" - cánh đồng chết màu đen.
Một nhà máy rộng lớn nằm chơ vơ giữa đống gang thép khổng lồ, người dân nội thành cứ hễ dỡ nhà, bứng cột hay tu sửa gì đấy là lại thuê xe máy cẩu xúc xà bần, khung thép gỉ,... đến đây đổ. Lâu dần người ta mặc niệm nó là bãi phế thải rắn khổng lồ.
Mới năm trước có vài vụ giết người, hiếp dâm xảy ra nên nơi đây bắt đầu hiếm muộn người lui tới. Những lời đồn bí ẩn bắt đầu manh nha, rằng những linh hồn mắc kẹt ở Hắc Tử Điền luôn phẫn nộ, chúng khiến "cánh đồng" nóng như thiêu đốt vào ban ngày và lạnh thấu xương khi đêm xuống bởi sự cô đơn u uẫn.
Đêm nay, ở đây lại bí mật nhộn nhịp hơn trong cái hoang vu quạnh quẽ. Có tiếng bầy quạ gọi nhau bay qua nóc nhà, màu cánh đen in trên nền trời mờ mịt mây xám, như khói vần vũ cũng như tàn tro nổ đầy trời...
***
Yoseob đứng một mình trên buồng ngoài chiếc xe cẩu khổng lồ, cần cẩu đưa cậu lên không trung, rất cao. Bên dưới là bể nước rộng, sâu tầm vài mét, có lẽ đây là bể nhúng sau khi gang thép ra lò, lạ ở chỗ dù bị bỏ hoang thì chúng vẫn đầy ắp nước.
Junhyung chưa đến, xung quanh có rất nhiều "chó săn" của Kim HyunUk đang chĩa súng về phía này. Yoseob biết nếu mình diễn không khéo, Junhyung sẽ chết, Yomin chết, cả cậu cũng sẽ bị giết chết!

Đứa bé đang ngủ trên tay cậu... sao mỏng manh, sao yếu ớt quá giữa vô vàn những thâm sâu quỷ kế.
.
.
.
Rèm mi non run rẩy, giấc ngủ đau hay con đang đau?
Sao mẹ không nhận ra mối liên hệ vô hình ấy? Giữa hai chúng ta!
Sao mẹ không nhận ra con là con của mẹ? Khi con kể về giấc mơ kì lạ trong cánh rừng, khi mẹ lập đàn tế lễ vong linh.
Sao mẹ không nhận ra nụ cười thơ dại buổi đầu trông thấy nhau là quen thuộc đến vậy...
.
.
.
RẦM!!!

Tiếng kim loại loét xoét cạ vào nhau khiến Yoseob rớt khỏi dòng suy tưởng mê mông.
Cửa khu trung tâm mở ra, Junhyung xuất hiện.
Nam nhân ngang nhiên đi vào không mảy may sợ hãi. Máy phát điện công suất nhỏ không đủ thắp sáng hết gian phòng rộng.
Trong ánh đèn nê-ông hơi mờ, Junhyung nhìn thấy mái tóc đỏ màu quen thuộc rực trên tầng cao. Enel đang ôm Yomin trên tay.
"Anh đến rồi" cậu vọng xuống, cố nén cơn căng thẳng.
"Tao đã giữ lời hứa" hắn rít: "Bọn mày dám làm gì thằng bé?"
"Nó chỉ ngủ thôi! Giao hồ sơ, bản thảo hợp đồng, bản mô phỏng Canh Bạc Đỏ ra đây!"
"..."
"Quỷ tha ma bắt anh đi Yong Junhyung, sao không thấy mang theo phong bì, túi đựng gì cả?" Yoseob nghĩ thầm, đúng hơn là gào thét.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận