Anh Sẽ Là Đôi Mắt

Một ngày mùa hè ở Matxcơva, nước Nga. Không phải đi ám sát, Yoseob lần đầu tiên xin nghỉ phép.
Vận áo ba lỗ trắng cùng chiếc quần hộp màu ghi đầy những túi trông đến bụi bặm, chàng trai khoác độc 1túi du lịch đậm chất Tây ba lô, một mình lái xe về hướng Tula cách Matxcơva tầm 50km.
Xe đỗ xịch lại trên lối đường đất bằng phẳng dài tít tắp chạy xuyên qua rừng bạch dương. Phải, Yoseob muốn đến ngắm rừng bạch dương - loài cây tượng trưng cho quốc thụ của Nga, nữ thần của tuần lễ xanh tháng 6.
Một tác gia của Việt Nam đã từng ca ngợi:
"Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan,
Đường bạch dương sương trắng nắng tràn"
Dù đây không phải Ba Lan nhưng cánh rừng bạch dương bạt ngàn trước mặt quả thật sáng rực rỡ dưới ánh nắng mùa hè.
Cậu nhớ từng đọc ở đâu đó rằng người Nga cổ yêu bạch dương vì nó là loài cây tượng trưng cho sự may mắn, giúp con người tìm sự yên ổn trong tâm linh. Có lẽ "bình yên" là thứ thôi thúc cậu đến nơi này.

Yoseob xuống xe, giẫm lên lớp cỏ già xen đám cây dại con con trên nền đất rừng toàn cát thô, nghe tiếng răng rắc thật khẽ của mấy cành khô rơi rụng dưới chân.
Gió thổi từ trên cao xuống, rừng bạch dương chao mình trong nắng, những chiếc lá xanh sẫm nhỏ đều và tròn trịa như triệu triệu đồng xu lủng lẳng, xào xạc reo vui như đón chào.
Mát rượi và trong lành.
Chàng trai tóc đỏ khẽ ngẩng đầu nheo mắt nhìn lên. Nắng tắm trên ngọn cây tít tắp tầm 30mét, len qua tán bạch dương non cao nhất, trườn dọc cành cây đen xám, mảnh dài đang rối lên vì gió, nương theo khe hở giữa những tàn lá, lỗ chỗ chiếu xuống người cậu, lốm đốm in trên mặt đất.
Những chiếc lá đồng xu sáng lấp lánh trong nắng, dát bạc lên vẻ đẹp của rừng bạch dương tháng tư.
Yoseob lững thững bước đi vô định, thấy tâm hồn bỗng chốc nhẹ tênh với việc ngao du nhàn nhã này.
Thân bạch dương tương đối mảnh dẻ, màu trắng chen lẫn những đốt đen sạm của thân cây. Bạch dương mọc rất đều, mỗi cây mọc cách nhau 1khoảng đều đặn và nhất nhất đứng thẳng mình.
Chạm nhẹ vào thân cây thô ráp, cảm nhận từng đường vân xơ vằn vẽ, cậu mỉm cười. Mình hình như rất giống loài cây này, thân cứng cáp nhưng lá cành mềm mại như liễu. Trong cứng ngoài mềm, tồn tại ngay cả trong mùa đông khốc liệt âm mấy mươi độ của nước Nga.
Có lần ngẩn ngơ ngắm bức "Rừng bạch dương" của Levitan, cậu đã biết mình nhất định thích nơi này, chẳng ngờ lại tìm thấy chút tự hoạ về bản thân trong ấy.
Nước Nga với "Mùa thu vàng" kinh điển, cậu chọn đến đây vào ngày đầu hè tháng tư. Vì hình như mùa thu quá buồn và ảm đạm, Yoseob sợ cái lãng mạng sẽ giết chết cậu trong sự cô đơn. Vẻ khoáng đạt của mùa hè mới vực dậy tâm hồn đang dần tàn lụi trong hận thù của cậu.
Một bài tùy bút trên mạng có viết về tín ngưỡng kì lạ của các cô gái Nga. Họ thường lén vào rừng, hái 1cành dương xanh ném xuống sông để bói tình duyên, nếu cành cây chìm hoặc trôi vào bờ nghĩa là chuyện chồng con chưa đứng, nếu cành cây trôi nổi trên dòng nước đem theo lời tâm sự thầm kín có nghĩa cô sắp được nên duyên với người mình mơ ước.
Cậu mỉm cười.
"Có nên viết 1điều ước bạch dương tháng 4 không nhỉ?"
Vươn tay ngắt 1cành bạch dương ngang tầm với, chàng trai chậm rãi tựa lưng vào gốc cây, nắng hắt nhẹ trên mặt những chấm vàng rung rinh lay động vội vàng. Cậu lẩm nhẩm:

"Không ước"
Khép hờ mi, chàng trai khẽ cất giọng hát...
.
.
.
Cớ gì ở nước Nga bạch dương xào xạc?
Cớ gì những thân trắng kia thấu hiểu lòng người?
Đứng bên đường tựa vào gió lả lơi,
Và trút lá xuống sao mà buồn bã?
(Lời bài hát nổi tiếng của nhóm Liube)

.
.
.
Rừng bạch dương tháng tư, gió lộng trong cái bạt ngàn của thiên nhiên mùa hè Matxcơva. Ẩn ẩn hiện hiện người ta thấy như có 1thiếu niên tựa hờ dưới gốc bạch dương, cánh tay gác trên đùi đung đưa cành bạch dương nhỏ, tóc cậu rối lên vì gió và khuôn mặt sáng bừng bởi nắng.
Có khi nào ta nghe thấy tiếng hát du dương âm trong bức vẽ "Rừng bạch dương" của Levitan?
Và có khi nào ta nhìn thấy chàng thiếu niên với mái tóc đỏ ngả màu đang thiêu ngủ dưới tán bạch dương ấy?
Yên bình như thể phải khổ công tìm kiếm rất lâu mới thấy, tìm thấy rồi vẫn chỉ là 1thoáng ngắn ngủi thiếu bóng anh...
[A/N: Bức "Rừng bạch dương" tuy vẽ về mùa xuân nhưng khi ngắm bức tranh Cỏ lại có cảm hứng về cái khoáng đạt mát mẻ của mùa hè, sự yên bình trong tâm trạng của Yoseob, đó là khoảng lặng mà cô gái này cảm nhận được từ bức tranh. Hi vọng các bạn cũng phần nào yêu thích bức "Rừng bạch dương". Đây chưa phải là tất cả, chờ xem bức tranh chính được treo trong phòng của Junhyung nhé (: ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận