Yêu Em Từ Thời Còn Niên Thiếu


" Ngô Thiên, nay con bị sao vậy?"
Mẹ của Ngô Thiên thấy anh từ khi về đến giờ cứ tủm tỉm cười nên mới gặng hỏi.
" Con không sao đâu mẹ, thôi con lên soạn bài mai đi học ạ "
Ngô Thiên thấy mẹ mình hỏi vậy nên nhanh chóng thu lại vẻ mặt khi nãy, cười cười rồi tạm biệt mẹ để về phòng
" Mình sao vậy nhỉ.

Sao cứ mãi nghĩ đến lớp trưởng vậy?"
[...!]
Sáng hôm sau khi Diệp Diệp và Ngô Thiên đang thảo luận về kế hoạch học tập cho lớp thì trường phát thông báo mời lớp trưởng các lớp lên phòng hội trường để họp
" Vì trường chúng ta có một số câu lạc bộ và năm nay còn thiếu khá nhiều thành viên nên giờ thầy gửi phiếu về, các bạn thích câu lạc bộ nào thì đánh dấu.

Các em thông báo lại cho lớp và phát phiếu cho các bạn, sáng mai các em thu lại và nộp cho thầy "
Thầy tổng phụ trách đứng trên bục phát biểu.

Năm nay có khá nhiều câu lạc bộ khác nhau về nhiều mảng do các anh chị khóa trước thành lập nên.

Các học sinh không cần phải gò bó trong những câu lạc bộ truyền thống mà các bạn bắt đầu có những câu lạc bộ phù hợp với khả năng và sở thích.
" Cuộc hợp đến đây là kết thúc, các em về lại lớp để tiếp tục học"

" DẠ!! "
Sau câu nói của thầy, các bạn bắt đầu ùa ra, nhanh chóng về lại lớp của mình.

Về lớp, Diệp Diệp thông báo cho các bạn rồi nhờ Ngô Thiên và Mẫn Mẫn phát phiếu để có thể nhanh vào tiết học.
[...!]
Sau khi tan trường, Mẫn Mẫn và Diệp Diệp đi đến nhà sách gần trường vì hôm nay có chương trình khuyến mãi khá lớn để mừng ngày tựu trường.

Đang đi thì cả hai bắt gặp Ngô Thiên đang thong dong một mình trên đường.
" Hi, Ngô Thiên cậu đi đây vậy? "
Diệp Diệp thấy anh nên chạy tới để chào.

Ngô Thiên thấy cô dáng vẻ hớt ha hớt hải vừa chạy đến vừa chào làm anh bỗng thấy tâm trạng tốt lên mấy phần.
" Tôi đi dạo quanh đây thôi, còn cậu? "
" Tôi đi nhà sách với Mẫn Mẫn, hay cậu cũng đi chung cho vui nha "
" Cậu đã mời thì tôi đi, chỉ sợ phiền hai cậu thôi "
" Không sao đây, cậu cứ đi chung tôi không thấy phiền hà gì đâu "
Mẫn Mẫn nghĩ Ngô Thiên có thể hơi ngại mình nên mới lên tiếng để không khí bớt ngượng nghịu và cũng muốn khẳng định cô không thấy phiền khi anh đi chung.
" Vậy mình đi thôi"
Diệp Diệp một bên nắm tay Mẫn Mẫn, bên còn lại thì kéo tay Ngô Thiên cùng đi.

[...!]
Chiều hôm sau, khi kết thúc buổi học, thầy tổng phụ trách phát thông báo các bạn tập hợp về câu lạc bộ mà mình đã chọn.

Vì Mẫn Mẫn và và Diệp Diệp không chung một câu lạc bộ nên Mẫn Mẫn đã tạm biệt cô rồi đi trước.
Diệp Diệp một mình đi đến câu lạc bộ Văn thì thấy Ngô Thiên cũng ở đó.

Hai người tròn mắt nhìn nhau vì không nghĩ đến ngay cả việc này mà còn có thể trùng hợp được.
" Diệp Diệp, cậu cũng tham gia câu lạc bộ này sao"
" Ừm tôi cũng khá thích văn nên mới tham gia để có thêm kinh nghiệm cho bản thân.

Mà không lẽ cậu cũng vậy sao? "
Diệp Diệp ngạc nhiên hỏi Ngô Thiên khi thấy anh cũng ở đây.
" Đúng rồi, vì tôi có mẹ là giáo viên dạy văn nên từ nhỏ đã rất thích môn này.

À mà Mẫn Mẫn không đi chung với cậu à?"
Ngô Thiên cũng thắc mắc việc này từ nãy giờ.

Vì từ lúc biết cô đến nay, anh đều thấy cô và Mẫn Mẫn lúc nào cũng đi chung với nhau như hình với bóng.

Mà giờ thì lại chỉ thấy mỗi mình Diệp Diệp ở đây.
" Không có, cậu ấy thích vận động thể thao hơn là việc động não nên đã chọn câu lạc bộ Karate rồi.

Với lại khó lắm Mẫn Mẫn và bạn trai cậu ấy mới có thể học cùng một trường nên cậu ấy cũng muốn tham gia cùng câu lạc bộ với bạn trai của mình "
Diệp Diệp nói tới đoạn này thì có chút hơi ganh tỵ vì Mẫn Mẫn cũng đã có cho riêng mình một chàng người yêu và cả hơi đã bên nhau hơn cả năm nay rồi mà cô thì vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai nào..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận