Yêu Em Đến Si Mê


Bàng Bối thức dậy rất sớm, cô kéo rèm nhìn xuống tầng dưới, chiếc xe đã biến mất.

Cô biết anh sẽ rời đi.

Đánh răng rửa mặt xong, Bàng Bối kiểm tra điện thoại, trên Wechat hiện lên một đống tin nhắn, đều là nội dung liên quan đến đoàn làm phim “Ti La” của Trung Hoa Dân Quốc, là đoàn phim mà cô sắp tham gia.

Sau khi xác nhận thông tin, Bàng Bối bị kéo vào nhóm, bên trong đều là diễn viên đóng thế và những nhân vật phụ không mấy quan trọng, các diễn viên chính có một nhóm chat khác.

Bàng Bối căn cứ vào thời gian đoàn làm phim yêu cầu, mang theo mấy món quà, ngồi trên xe hơn hai tiếng đồng hồ, đến tòa nhà Truyền hình và Điện ảnh Tiêu Sơn, có người dẫn cô đến phim trường “Ti La” tìm trợ lý đạo diễn.

Cầm trong tay cuốn kịch bả, trợ lý đạo diễn rất bận, cũng không có thời gian để ý đến Bàng Bối, nghe nói là đóng thế của bên Triệu Văn đưa đến, chỉ bừa một cái lều, nói: “Ngày mai đến sớm một chút, cô đến đó chờ xếp hàng làm tạo hình đi, đợi người tạo hình gọi tên, cô biết tên của mình không?”Bàng Bối kéo chặt áo khoác, gật đầu: “Tôi biết.

”Trong vở kịch “Ti La”, Nguyễn Bội đóng vai nữ thứ hai, tên nhân vật của cô ta là Vân La.

Còn cô tên là “đóng thế của Vân La”.

Bàng Bối đi xếp hàng, mấy thế thân nữ chính và nam chính đều đang xếp hàng, chờ đến lượt vào phòng trang điểm tạo hình.

Nhiều người như vậy, chờ đợi rất nhàm chán, mọi người đều đang tán gẫu, đây cũng là cơ hội tốt để trao đổi tài nguyên.

Những người đóng thế sau một thời gian trò chuyện đã biết được lai lịch của nhau, đột nhiên tất cả đồng loạt quay đầu nhìn về phía Bàng Bối – người duy nhất không ra công ty chủ quản.

“Cô là đóng thế của ai?”Bầu không khí xung quanh tĩnh lặng, Bàng Bối ý thức được anh ta đang nói chuyện với cô, liền ngẩng đầu nhìn qua, tất cả diễn viên đóng thế đều đang nhìn cô, nhưng sau khi nhìn rõ mặt cô, nét mặt đều lộ ra kiểu đã biết rõ đáp án.

Có người nói: “Cô ấy là đóng thế của Nguyễn Bội!”Bàng Bối sửa lại: “Tôi là đóng thế của Vân La.

”Những người đóng thế trao đổi ánh mắt, người đóng thế Vân La này có lông mày hơi giống Nguyễn Bội, không, phải nói lông mày và mắt của Nguyễn Bội rất giống với người trước mặt.

Chỉ có hàng giả mới trông giống hàng thật, không có hàng thật nào trông giống hàng giả cả.

Bàng Bối không giỏi nói chuyện với người lạ, cũng không biết giới thiệu bản thân như nào, nên lại cúi đầu xem kịch bản.

Bọn họ cũng phớt lờ cô rồi tiếp tục bàn luận về thông tin có được về đoàn làm phim, cũng không có hứng thú muốn biết công ty chủ quản của Bàng Bối.

Trong lòng mọi người đều biết những người đến đây mà không giới thiệu lai lịch công ty đều là hoạt động đơn lẻ hoặc là ký hợp đồng với một studio nhỏ.

Có rất nhiều người đẹp nhưng không nổi tiếng, nên không phải người họ muốn kết giao.

Những diễn viên đóng thế đi vào phòng tạo hình theo nhóm, thay phiên nhau tạo kiểu tóc, khi Bàng Bối hoàn thành xong thì đã đến trưa.


Ăn cơm hộp xong, cô ngồi xổm, thỉnh thoảng lại dựa vào tượng đợi cùng những người khác, đợi rất lâu, đến tận khi trời tối.

Công việc còn chưa kết thúc, trợ lý đạo diễn đã đến nói với Bàng Bối: “Sáng mai cô còn phải trang điểm, nhớ đến sớm để tạo kiểu, đừng đến muộn như hôm nay.

”Bàng Bối hôm nay đến cũng không tính là muộn, cô chỉ căn cứ vào thời gian yêu cầu trên hợp đồng, hỏi đối phương: “Mấy giờ mới là sớm?”Trợ lý đạo diễn cười lạnh một tiếng: “Sáu giờ đạo diễn đến, cô nói xem sớm là mấy giờ?”Sớm hơn rất nhiều so với khung thời gian “tám giờ sáng và sáu giờ tối” được ghi trên hợp đồng.

Bàng Bối chỉ gật đầu nói, “Tôi hiểu rồi.

”Sáng hôm sau, Bàng Bối thức dậy ở khách sạn do đoàn phim sắp xếp vào lúc 5 giờ, trời vẫn còn tối, ngoài cửa sổ so với khi mặt trời ló dạng lạnh hơn vài độ, cô mặc áo khoác dày đi đến đoàn phim.

Đạo diễn đến rất sớm, người trong phòng máy tính đã sắp xếp xong xuôi, diễn viên phụ và diễn viên đóng thế cũng từng tốp hai tốp ba người đến.

Bàng Bối đang xếp hàng tạo kiểu ở phòng thay đồ thì có một vị tiền bối lớn tuổi đi vào phòng thay đồ bên cạnh rồi lại đi là.

Là Lý Trị Quốc lão sư.

Bàng Bối lập tức vui vẻ, nhìn thầy với ánh mắt kính trọng.

Cô gái xếp hàng ở phía sau cười nói với cô: “Thầy Lý ngày nào cũng đến đây vào đúng giờ này.

”Bàng Bối kiểm tra thời gian trên điện thoại, đã 5:45, cô quay đầu cảm ơn cô gái phía sau.

Bàng Bối vừa mới gia nhập đoàn phim, còn chưa quen, cho nên không dám hành động bất cẩn.

Hôm nay ở đoàn làm phim cả ngày, chỉ là bổ sung vài cảnh quay, cũng không còn việc gì nữa.

Nhưng trợ lý đạo diễn vẫn dặn dò cô ngày mai đến sớm hơn một chút.

Minh Giai Na nói hợp đồng đóng thế của cô được ký theo gói chứ không phải theo ngày, nghĩ là, chỉ cần cô ấy còn cảnh phải quay, bất kể mưa hay nắng đều phải đến.

Ngày hôm sau, Bàng Bối đến càng sớm hơn, trước cả Lý Trị Quốc.

Trước khi Lý Trị Quốc bước vào phòng thay đồ, cô đã vô cùng kính trọng chào ông: “Xin chào, thầy Lý.

”Lý Trị Quốc là một giáo viên giỏi, đối với thế hệ trẻ cũng khá tốt, tuy rằng ông không quá coi trọng người chào hỏi ông nên cũng chỉ gật đầu cho có lệ.

Bàng Bối nắm chặt điện thoại, cười nói: “Thầy Lý, em là học sinh của Kinh kịch Nam Hí, đã từng tham gia lớp của thầy.


”Lý Trị Quốc định rời đi, nhưng vừa nghe thấy lời này, ông dừng lại, quay đầu nhìn cô, ánh mắt sáng bừng.

Vừa lên tiếng, ông cười lạnh một tiếng: “Lại là Kinh kịch Nam Hí sao?”Rồi rời đi.

Bàng Bối cau mày, ở đoàn phim này, ngoại trừ cô thì chỉ còn Nguyễn Bội học ơ Kinh kịch Nam Hí thôi đúng không?Bàng Bối rất tự giác, cũng không dùng chuyện quá khứ làm phiền ông nữa.

Khi đến giờ tạo kiểu tóc, cô liền đi vào phòng thay đồ.

Đang hóa trang thì diễn viên chính đến, cần stylist và chuyên gia trang điểm, các diễn viên đóng thế lần lượt rút lui, nhường vị trí cho diễn viên chính.

Bàng Bối với những chiếc kẹp tóc trên đầu cũng rời đi, Nguyễn Bội và hai diễn viên chính, được bao quanh bởi một nhóm trợ lý và nhân viên đoàn phim, kiêu ngạo từ phía sau đi vào, ngồi trong phòng hóa trang ấm áp.

Bàng Bối đang đứng trong lều cũng với những diễn viên đóng thế khác, cô vẫn như trước, lẳng lặng ở trong góc, hoàn toàn không giống như diễn viên đóng thế cho nhân vật chính.

Cô gái nhỏ vừa nói chuyện với cô, ăn mặc như thị nữ trong biệt phủ, cười hỏi: “Trợ lý chị đâu?”Trong vở kịch này, ngoại trừ Bàng Bối, những người đóng thế khác đều có trợ lý.

Bàng Bối nói thật: “Công ty không sắp xếp cho chị.

”Cô mới vào Triệu Văn không lâu, còn chưa đến mức có trợ lý.

Cô gái kia mặt mũi trông khá quen, nghiêng người lại gần Bàng Bối, đôi mắt tròn xoe cười nói: “Hehe, em tới đây thực ra để ngắm mỹ nam mỹ nữ đó.

”Bàng Bối lịch sự mỉm cười đáp lại.

“Chúng ta thêm Wechat đi?”“Được.

”Hai người thêm Wechat, trên tin nhắn xác minh mà đối phương gửi đến, viết hai chữ “Trương Viên”.

Sau khi trao đổi tên và Wechat, Trương Viên chạm nhẹ vào cánh tay Bàng Bối, hỏi cô: “Chị gái, chị định đăng gì trên vòng bạn bè? Chị có muốn nổi tiếng không?”Bàng Bối suy nghĩ một chút, “Coi như là có đi.

”Chỉ khi trở nên nổi tiếng, cô mới có thể trả được món nợ cuối cùng của Bàng Trung Lâm, chỉ khi trở nên nổi tiếng, cô mới có cơ hội quay về cuộc sống trước kia.

Trương viên lại hỏi: “Sau khi trở nên nổi tiếng chị muốn làm gì?”Bàng Bối: “Tham dự Gala xuân.

”Trương Viên: “Hả?”Bàng Bối nở một nụ cười nhàn nhạt nói, “Bố chị rất thích xem Gala xuân.

”Khi cô còn học ở Kinh kịch Nam Hí, cô đã nghĩ Bàng Trung Lâm sẽ phản đối việc cô xuất hiện trước công chúng, nhưng không ngờ ông không những không phản đối mà còn nói khi cô tốt nghiệp, ông sẽ chi tiền cho cô tham gia Gala xuân, tất cả người thân và bạn bè đều sẽ tập trung quanh màn hình lớn để xem cô.


”Khi đó, cô đã ngu ngốc cười và giải thích với Bàng Trung Lâm: “Bố, bố không thể dùng tiền để lấy suất tham gia Gala xuân được.

”Nhưng Bàng Trung Lâm đã hứa: “Con chỉ cần lấy được bằng tốt nghiệp, bố nhất định sẽ cho con tham gia, để họ thấy con gái quý giá của bố rạng rỡ đến thế nào.

”Mặc dù bây giờ không thể nhìn thấy Bàng Trung Lâm, nhưng điều đó vẫn là mong ước của Bàng Bối.

Trương Viên rất tò mò: “Chị ơi, chị thật đẹp…”, cô ấy hạ thấp giọng nói nhỏ vào tai Bàng Bối, “Em thấy chị còn đẹp hơn cả diễn viên chính đấy.

”, sau đó lại đặt câu hỏi, “Sao chị không thử đóng vai chính mà lại đóng thế? Em giới thiệu cho chị một số vai diễn được lên hình nhé? Giống như em nè.

”Bàng Bối lắc đầu, “Không cần đâu, đây là cảnh quay do công ty chị ký hợp đồng, chị nhất định phải hoàn thành.

”Trương Viên nét mặt tràn đầy hối hận, “A, đúng là công ty rác, vậy mà lại ký cho chị đóng loại vai diễn này! Nếu như em là nhà đầu tư, nhất định sẽ để chị đóng vai chính, chị chỉ cần đứng trước máy quay là được.

”Bàng Bối: “Chị mới tham gia thôi, vẫn còn nhiều thời gian mà.

”Trương Viên: “Cũng đúng, ai bảo chúng ta không có kim chủ chứ.

”, ánh mắt cô ấy nhìn về phía phòng trang điểm, thì thầm, “Nếu chúng ta có bối cảnh giống mấy người trong kia thì tốt rồi.

”“Ai?”“Nguyễn Bội đó.

Suỵt, chị đừng nói cho người khác biết.

Em nghe nói cô ta có người chống lưng.

Gần đây hình như cô ta đang bám lấy Du tổng của Tập đoàn Bội Hạnh – chị biết Du tổng không? Cô ta hình như có liên quan đến anh ta đấy.

”Bàng Bối nhướng mày, lãnh đạm nói: “Phải không?”Trương Viên chắc chắn gật đầu: “Nếu không phải vô tình nghe được, em cũng không tin.

”Điện thoại của Bàng Bối reo lên, Trương Viên khéo léo tránh đi, cô đi đến một nơi vắng vẻ để nghe điện thoại.

Minh Giai Na ở đầu dây bên kia rất yên tĩnh, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng gió, chắc là đang ở trong xe, cô vội vàng nói: “Mấy ngày nay em ở đoàn phim cảm thấy thế nào? Có quen không? Nguyễn Bội không làm khó em chứ?”Bàng Bối rất bình tĩnh đáp: “Không có, hiện tại cô ta đóng rất nhiều phim truyền hình, còn đang cùng nam diễn viên luyện kịch bản, căn bản không có thời gian gây chuyện với em.

”Minh Giai Na thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.

”Nếu không, ở nơi đông người như đoàn làm phim mà xảy ra chuyện, lại có fan của Nguyễn Bội ở bên ngoài, nhất định sẽ khiến Bàng Bối chịu thiệt.

“Chị đang đến phim trường chỗ em, cũng gần trưa rồi, cùng nhau đi ăn đi.

”“Được.

”Hôm nay Bàng Bối cũng không bận lắm, buổi trưa sau khi kết thúc công việc, cô mặc y phục quay phim, cùng Minh Giai Na tìm một chỗ ăn cơm.

Minh Giai Na mang một tách cà phê cho Bàng Bối, chia đũa cho cô rồi hỏi: “Em đã nói chuyện với thầy Lý Trị Quốc chưa?”Bàng Bối lắc đầu: “Hình như ông ấy không thích học sinh của Kinh kịch Nam Hí.


”Minh Giai Na cũng không quá ngạc nhiên, “Chị nghe nói thầy Lý rất nóng tính, khó làm quen cũng là chuyện bình thường.

”Bàng Bối cúi đầu, “Em sẽ thử lại.

”Minh Giai Na nhớ tới đoạn video quay cảnh khóc mà Bàng Bối gửi cho cô lần trước, cũng không thúc giục cô, chỉ nói: “Vẫn còn nhiều thời gian, nếu không làm được thì chị giúp em tìm một giáo viên vậy.

”Bàng Bối “ừm” một tiếng.

Bữa ăn rất nhanh đã kết thúc.

Minh Giai Na bận rộn hơn nửa ngày, ăn cơm xong mới có thời gian xem qua tin tức nóng trong giới và trong nhóm làm việc, miệng cũng không kịp lau sạch sẽ, liền kinh hãi kêu lên: “Mẹ nó, Dụ tổng cùng tiểu kiều thê mặc đồ tình nhân! Loại tiêu đề này mà cũng dám viết.

”Bàng Bối nghẹn ngào, ho hai tiếng rồi tội lỗi hỏi, “Đồ tình nhân nào?”Chắc không phải hôm sinh nhật của Diệp Tuyết đâu đúng không…Minh Giai Na cong môi nói: “Em mau lên Weibo mà xem.

”Bàng Bối bật điện thoại lên kiểm tra các tìm kiếm thịnh hành.

[Du Hạnh mặc đồ tình nhân]Tìm kiếm đầu tiên sau đó là từ “nóng hổi”.

Cô ấn vào, nội dung thứ nhất là một tấm ảnh trước cửa nhà hát Khinh Phỉ Nghiền, Du Hạnh đang đỡ Nguyễn Bội sắp ngã xuống, quần áo hai người cũng có màu tương tự nhau, thoạt nhìn rất giống đồ đôi.

Minh Giai Na hối hận: “Nếu hôm đó em không thay quần áo, chắc chắn hai người sẽ lên top tìm kiếm cho mà xem.

”Bàng Bối siết chặt điện thoại, “Sao có thể? Quần áo màu gì không phải vấn đề, vấn đề là anh ta đang đỡ cô ta kìa.

”Minh Giai Na rất tức giận: “Du tổng còn giúp em đỡ rượu mà!”Bàng Bối: “…Sao chị vẫn nhớ?”Cô còn gần như quên mất.

Minh Giai Na thở dài: “Tiếc là cảnh đấy không được quay lại.

”Bàng Bối vui mừng: “…May là không có ai chụp ảnh.

”Nếu không, mối quan hệ của cô và Du Hạnh sẽ bị người khác soi ra.

Minh Giai Na nhìn chằm chằm vào hot search, phàn nàn nói: “Nếu không phải ảnh P, thì nhan sắc này của cô ta có xứng với Du tổng không?”Cô nhấp vào bình luận, mắt lại càng nóng hơn.

[Aaaaaaa, bá đạo tổng tài và tiểu kiều thê đời thực][Trong đầu tôi đã nghĩ ra cuốn tiểu thuyết bá đạo tổng tài trong đầu, tôi sẽ lập tức tìm đến chỗ tác giả A Giang bảo cô ấy viết nó!][Hai người mau kết hôn đi (doge)][Con dâu ngây thơ đứng bên cạnh Du tổng, thật giống nữ chính Tiểu Yến cổ đại (dễ thương đáng yêu)][Nguyễn Bội đúng là rất hợp đóng vai kiều thê của bá tổng, diễn viên xuất sắc, cầu đóng phim]Minh Giai Na nhìn cụm từ “nóng” trên hot search thì tiếc hùi hụi – tại sao lại không phải Bàng Bối.

Minh Giai Na: “Em yêu, cố lên!”Bàng Bối: “?”Minh Giai Na: “Mau xin thông tin liên lạc của Du tổng đi, càng sớm càng tốt!”Bàng Bối: “…”Muộn rồi.

Hai ngày trước cô đã chặn số của anh.

Còn cho vào danh sách đen nữa.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận