Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Sớm Chết Của Nam Phụ Cố Chấp


Tác giả: Trường Diệp
Edit: ChiiChoo
Beta: Hikaririiin_
________________________
Hai người vừa vào trường học, ở trong đám người Dịch Noãn vừa liếc mắt một cái liền nhận ra Hướng Hàn, cô ấy liền vội vàng lôi kéo Cố Họa chạy tới.

Cố Họa tự nhiên bị lôi kéo thiếu chút nữa đã té ngã, lảo đảo vài bước.

Hai người chạy đến sau Hướng Hàn, Cố Họa lập tức ngầm hiểu, khuôn mặt cô hiện ra vẻ sâu xa rồi cười, "Hỏi cậu ấy đi."
Dịch Noãn đưa tay ra, "Cái gì?" Cố Họa thở dài, hận rèn sắt không thành nói, "Hỏi cậu ấy nữ sinh hôm nọ là ai đó."
Dịch Noãn lắc đầu lia lịa, Cố Họa nhìn không được, đẩy Dịch Noãn một chút, Dịch Noãn lập tức liền đụng vào lưng Hướng Hàn.

Hướng Hàn theo bản năng quay đầu lại, Dịch Noãn lui về phía sau hai bước, nặn ra một nụ cười, "Hướng.....!Hướng Hàn, chào buổi sáng.

Thật trùng hợp, cậu cũng ở chỗ này." Dịch Noãn nói năng lộn xộn.

Hướng Hàn lại cười nói, "Ừ, chào buổi sáng, quả thực là trùng hợp."
Cố Họa nghe Dịch Noãn nói xong liền cảm thấy không nói nên lời, đành phải đích thân ra trận, "Chào buổi sáng, Hướng Hàn."
Hướng Hàn cũng gật đầu với Cố Họa, Cố Họa nói tiếp, "Cậu xin nghỉ ngày hôm qua, là có chuyện gì sao?"

Hướng Hàn không nói gì mà chỉ gật đầu.

"Nữ sinh ngày hôm qua đi cùng cậu thực sự rất đáng yêu, là em gái cậu sao?" Cố Họa biết rõ còn cố hỏi, cô đương nhiên biết rõ Hướng Hàn không có em gái.

Hướng Hàn lắc đầu giải thích, "Không phải, đó là một người bạn của tôi ở thành phố Y." Cố Họa lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, mà Dịch Noãn ở một bên thì trộm cười, cục đá ở đáy lòng cũng được rơi xuống.

Cố Họa huých Dịch Noãn, Dịch Noãn vẫn không nói lời nào, suốt quãng đường cứ ngây ngô cười.

Cố Họa cảm thấy tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, quyết định giúp Dịch Noãn theo đuổi nam thần.

"Học kỳ này không phải là học theo nhóm sao? Hướng Hàn cậu có nhóm chưa?" Cố Họa hỏi.

Dịch Noãn đã đoán được Cố Họa muốn nói gì, nhìn cô bằng ánh mắt cảm kích, đáy lòng cũng càng thêm kiên định đóng gói trái tim của anh hai mình đưa cho Cố Họa.

"Chưa có, học kì này tôi mới vừa chuyển trường, vẫn chưa biết học nhóm với ai." Hướng Hàn trả lời.

Cố Họa làm bộ suy nghĩ một chút, vỗ tay nói, " Môn toán của A Noãn có chút không tốt, Hướng Hàn, cậu học toán tốt không? Nếu không hai người các cậu giúp đỡ lẫn nhau một chút?"
Dịch Noãn gật đầu, sau đó nói, "Mình học khoa tự nhiên, có chút khó." Hướng Hàn nhìn xuống Dịch Noãn, gật đầu nói, "Được.


Nhưng không phải học nhóm cần có bốn người sao?"
"Vậy là học cùng nhau, ba người, lại tìm thêm một người nữa là được." Dịch Noãn vội vàng nói, sợ Hướng Hàn đổi ý.

"Được, còn một người nữa mình sẽ tìm." Cố Họa trong lòng than phiền vì cái phải bốn người học nhóm, như vậy không phải có hai cái bóng đèn sao.

Ba người cùng nhau đi vào phòng học, Cố Họa lập tức thực hiện kế hoạch, nhìn chằm chằm vào cô bạn cùng bàn nói, "Bạn cùng bàn thân mến."
Vu Khê Vũ mặt đầy nghi hoặc, "Làm sao vậy? Sáng tinh mơ vẻ mặt này của cậu có chút dọa người."
"Cậu có nhóm học chưa? Chúng ta cùng một nhóm thế nào." Cố Họa dò hỏi.

Vu Khê Vũ gật đầu, "Dù sao cũng không có ai cùng nhóm với mình, cậu không sợ mình kéo chân sau là được."
Cố Họa ôm lấy bả vai Vu Khê Vũ, "Ai nha, không có chuyện đó đâu, cậu xinh đẹp như vậy, mình sẽ rất yêu cậu, cậu yên tâm!" Ngữ khí lưu manh này, Vu Khê Vũ có một loại ảo giác như đang bị đùa giỡn.

Đối với lai lịch của Vu Khê Vũ, trong tiểu thuyết miêu tả không nhiều, thậm chí đến tên Cố Họa còn không nhớ rõ, Cố Họa cảm thấy, đây chính là cuộc sống mới của mình, sẽ trải qua những điều đã biết hoặc chưa biết cùng với tất cả mọi người nơi đây.

Bạn cùng bàn với Cố Họa, ánh mắt khi lần đầu tiên nhìn thấy ngũ quan của cổ Cố Họa cảm thấy từng đường nét trên khuôn mặt giống như được điêu khắc thành, vừa xinh đẹp lại vừa có khí chất.

Sau khi chọn xong người thứ tư trong nhóm, Cố Họa vừa định chuẩn bị nói cho Dịch Noãn tin tức này, thì chuông báo vào học lại vang lên.

Thật vất vả lại chờ đến khi tan học, Cố Họa nóng lòng nói cho Dịch Noãn.


"Có thể cùng nhóm với Hướng Hàn, thật hạnh phúc!" Dịch Noãn khó nén hưng phấn.

Cố Họa vỗ vỗ vai cô ấy " Cậu còn không mau đi nói cho hắn, nhỡ đâu nữ sinh khác muốn vào cùng nhóm với hắn, hắn không biết chúng ta kín người đồng ý thì làm sao bây giờ."
Dịch Noãn thấy cũng đúng, nói với Cố Họa, "Đại ân không lời nào cảm tạ hết được! Mình đi tìm Hướng Hàn."
"Nhưng cậu đừng đứng trước mặt Hướng Hàn xong rồi nói ấp úng nha." Cố Họa chế nhạo nói.

Dịch Noãn dậm dậm chân, "Sẽ không đâu, mình làm hết thảy, đều là vì học tập!" Cố Họa nhìn bộ dáng Dịch Noãn lời lẽ chính đáng, không nín được cười.

Dịch Noãn đi đến trước mặt Hướng Hàn, nghiêm túc nói, "Hướng Hàn, Cố Họa nói bạn cùng bàn của cậu ấy sẽ cùng một nhóm với chúng ta, có thể chứ?"
"Các cậu quyết định là được, đều có thể." Hướng Hàn nhìn Dịch Noãn bộ dáng nghiêm túc, còn tưởng rằng là chuyện gì quan trọng.

"Hướng Hàn, mình có thể cùng nhóm với cậu không? Không có ai cùng nhóm với mình." Một nữ sinh ngượng ngùng đến trước chỗ ngồi của Hướng Hàn, trong ánh mắt toàn là chờ mong.

Dịch Noãn bị cô nàng đẩy ra, tức giận đến phồng má, nắm chặt tay, đáy lòng tự nhủ bản thân: Đừng tức giận đừng tức giận, xúc động là ma quỷ!
Hướng Hàn đang định chuẩn bị cự tuyệt, thì thấy bộ dáng giống hamster của Dịch Noãn, che miệng cười thành tiếng, nữ sinh kia thấy Hướng Hàn cười, còn tưởng rằng là chuẩn bị đồng ý cho cô vào nhóm.

Dịch Noãn lại đột nhiên lớn tiếng ho khan hai tiếng, tính trẻ con mà đẩy cô nàng ra, đứng ở giữa cô nàng với Hướng Hàn, "Không thể, Hướng Hàn đã cùng với mình ở một nhóm, hơn nữa nhóm mình cũng đã có bốn người."
Nữ sinh kia vẫn chưa từ bỏ ý định nhìn về phía Hướng Hàn, Hướng Hàn gật đầu, "Đúng vậy, tôi đã học cùng nhóm với Dịch Noãn." Dịch Noãn lộ ra biểu tình đắc ý, theo bản năng vui vẻ mà cười với Hướng Hàn.

Hướng Hàn cũng cười lại với cô, Dịch Noãn cảm giác đột nhiên thở không ra hơi, trong lòng như lỡ mất một nhịp, xoay người đi về chỗ ngồi của mình, "Cái kia, sắp đến giờ học rồi."
Vừa vặn, Dịch Noãn mới vừa nói xong, chuông vào học liền vang lên, Dịch Noãn nhìn chằm chằm bóng dáng Hướng Hàn, trong đầu tất cả đều là hình ảnh Hướng Hàn cười với nàng.


Tiết tự học buổi tối kết thúc, Dịch Noãn cùng Cố Họa đang trên đường trở về nhà, đi ngang qua siêu thị, Cố Họa dừng bước chân, "A Noãn, chúng ta đi mua chút thức ăn đi."
"A? Sao không gọi cơm hộp? Dù sao trở về làm cơm cũng muộn rồi." Dịch Noãn không nghĩ nhiều như vậy.

Cố Họa lôi kéo Dịch Noãn đi đến siêu thị, "Anh trai cậu thích ăn gì?"
"A, đã hiểu." Dịch Noãn như tỉnh mộng, "Anh hai hình như không thích ăn gì, chỉ ăn những món tự làm."
Cố Họa tâm tình vui vẻ mua xong đồ ăn, sau khi về đến nhà, liền kêu Dịch Noãn đi tắm, còn bản thân thì ở phòng bếp bận rộn.

Dịch Noãn nhìn Cố Họa nhiệt tình nói, "Thật sự không cần mình giúp sao?"
Cố Họa một bên nhặt rau một bên lắc đầu, "Không cần không cần, cậu mau đi tắm đi."
Chỉ chốc lát, Cố Họa đã nấu xong cơm, khi Dịch Noãn lau xong tóc đi xuống lầu, mùi thơm thức ăn lan tỏa ra khắp bốn phía, làm cho tay cô ấy không ngừng chuyển động, nóng lòng cầm lấy chiếc đũa, "Cảm ơn cậu, mình ăn đây."
Cố Họa mang xong thức ăn lên, cẩn thận đậy thức ăn lại, "Ăn đi." Hai người rất nhanh đã ăn xong cơm.

Dịch Noãn dọn dẹp xong bát đũa thì lên lầu, Cố Họa ngồi một mình trong phòng khách đọc sách, thỉnh thoảng lại kiểm tra thời gian.

Không biết đợi bao lâu, Tần Giao đẩy cửa ra, nghênh đón hắn chính là đèn điện sáng trưng phòng khách còn có một chút hương thơm của thức ăn xông vào mũi.

Cố Họa từ trên sô pha đứng lên, "Đã về rồi!" Trong giọng nói không chút nào che giấu vui vẻ.

Giống như lần trước, Tần Giao hơi sửng sốt một chút, sau đó lại nhận ra rằng Cố Họa đang đợi mình về....
~Hết~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận