Xuyên Sách Hào Quang Nữ Phụ Lấn Át Nữ Chính


Lục Thanh Thanh kéo hai cô bạn mới quen xuống căn tin, nơi này đã đầy ắp người, khó khăn lắm họ mới tìm được một chỗ để ăn.-Này, muốn ăn cái gì thì gọi đi nào!Lục Thanh Thanh hối thúc hai cô bạn của mình.Hướng Mỹ cười tít mắt mà cầm lấy menu, vui vẻ bàn bạc nên ăn cái gì với Trần Tiểu Ly.-A Thanh, cậu muốn ăn cái gì a?Lục Thanh Thanh ngẫm nghĩ một lát rồi nói:-Cái gì cũng được a, tớ không có kén ăn!Hướng Mỹ vẫy tay với cô phục vụ, nói:-Cô ơi bán cho con 3 ly kem vị Vani, hương Dứa với hương Dâu.
Cho con ba bát mì thập cẩm nữa ạ!Xong xuôi đâu đấy Hướng Mỹ lại khều khều Lục Thanh Thanh:-Thanh Thanh, vẫn đủ tiền chớ, nếu không để tụi này bù vô!Trần Tiểu Ly gõ đầu Hướng Mỹ một cái cốc! Hung hăng chất vấn:-Nếu như cậu lo sợ không đủ tiền vậy tại sao ban nãy không tém lại một chút, muốn dưỡng tụi này thành heo sao? Cái tính này của cậu khi nào bỏ hả!Hướng Mỹ xụ mặt xuống ra bộ oan ức:-Heo cũng rất dễ thương mà,..không phải sao?-Dễ thương, vậu cậu tự đi mà làm heo đi.Lục Thanh Thanh gõ gõ bàn, vẻ mặt "Tớ bó tay với các cậu rồi":-Hai cậu có thôi đi không đấy, đến đi ăn cũng cãi nhau.
Các cậu xem tớ là người vô hình à?Đúng lúc này cô phục vụ bưng đồ ăn lên, đặt từng bát mì từng ly kem lên bàn.
Trần Tiểu Ly và Hướng Mỹ không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của thức ăn ngon được nữa, đành đem chuyện khi nãy ném ra sau lưng, hào hứng ăn.
Lục Thanh Thanh cũng lấy đũa muỗng mà ăn.-Ngon quá đi-Lục thanh thanh cảm thán nói.-A Thanh, ăn nhiều một chút, đồ ăn ngon như thế này căn tin chỉ bán vào ngày khai giảng thôi.Trần Tiểu Ly thúc giục.
Cả ba ăn rồi ăn, chỉ trong chốc lát đã ăn hết.
hướng Mỹ nhanh chóng vươn tay, nói:-Cô ơi, giúp bọn em tính tiền ạ!Lục Thanh Thanh Lấy ví ra, đem tờ 200 ngàn đưa cho cô phục vụ."Của các em hết 195 ngàn." Xong xuôi đâu đấy, cả ba quyết định quay trở lại lớp học.

Lúc đi ngang qua sân thể dục của trường, Lục Thanh Thanh thấy một đám nữ sinh vây quanh, điên cuồng hét lên:"Aaaaaa, Phong Minh sư huynh cố lên", "Hạ Phong Minh đẹp trai quá" và một số câu tương tự như vậy.
Cô không có tâm tư muốn chen chúc vào đám đông nhưng lại bị hai cô bạn mê trai kéo vào:-Thanh Thanh là Hạ Phong Minh, mau vào, mau vào a!-A Thanh, cậu không biết dáng vẻ khi chơi bóng rổ của Hạ Phong Minh soái như thế nào đâu, thật đấy!Kết quả là, Lục Thanh Thanh phải cùng Hướng Mỹ và Trần Tiểu Ly chen chúc.
Khổ thế!Một thân ảnh cao gầy nổi bật nhất trong đám người.
Mái tóc đen thấm ướt mồ hôi xóc nảy do những động tác nhảy bật.
Nói thì nói thế chứ hạ Phong Minh đúng thật là sở hữu vẻ đẹp nghiêng trời lệch đất.
Người đẹp trai như vậy quả nhiên chỉ có trong tiểu thuyết!Trương Nam Toàn đang bị hai người lớp 11C kèm chặt, nhác thấy Hạ Phong Minh đã tụ do, hắn hét lên:-Lý Hàm, bóng tới!Hắn vờ như chuyền banh cho Lý Hàm, nhưng khi đối phương đã di chuyển sự chú ý từ Hạ Phong Minh sang Lý Hàm, Trương Nam Toàn lập tức chuyền bóng cho Hạ Phong Minh.
Bắt được bóng, Hạ Phong Minh, nhanh chóng rê bóng về phía đối phương, bật lên ném vào rổ.Nếu thành công thì đây là một cú ném 3 điểm.-Chết tiệt,...mau cản Hạ Phong Minh...Nhưng lời này đã hoàn toàn vô nghĩa-Bóng đã vào!19:23, đội của hạ Phong Minh thắng!Trương Nam Toàn khoác vai hắn, cười cười hỏi:-Sao nào? ban nãy có phải tớ rất thông minh.ahaha!-Tạm được.
Nhưng đừng đắc ý!Hạ Phong Minh mặt không biểu tình chậm rãi nói.

Trương Nam Toàn xì khói, huých vai hắn:-Này, cho chút mặt mũi đi!Lục Thanh Thanh mặc kệ Hướng Mỹ và Trần Tiểu Ly vẫn đang đắm chìm trong nam sắc, rón rén rời đi.Hai bà cô mê trai chết tiệt này! Cùng lắm chỉ là đẹp trai mà thôi, gì mà mê dữ vậy?!Lục Thanh Thanh ma xui quỷ khiến thế nào bỗng dưng quay lại nhìn một chút, vừa vặn chạm vào ánh mắt của Hạ Phong Minh.
Anh và cô ăn ý ngẩn ra đôi chút, bây giờ dường như chỉ còn lại hai người họ.
Cô nhíu mày, cuống quýt quay đầu, chạy lên lớp.
Hạ Phong Minh cũng không quan tâm nữa, chỉ cảm thấy ban nãy là ảo ảnh!Đi trên cầu thang mà tâm tình của Lục thanh Thanh rối bời, ban nãy...Ài! Mình chắc là điên rồi.Khi Lục Thanh thanh đã yên vị ở chỗ ngồi thì Hướng Mỹ và Trần Tiểu Ly hậm hực chạy tới chỗ của cô, phun ra một tràng chất vấn:-A Thanh! ban nãy cậu đi đâu đấy? Cậu làm sao lại bỏ rơi tụi mình lại thế hả? Cậu có biết tụi mình kiếm cậu gần chết hay không? Cậu không bị rung động bởi nam sắc sao? Cậu có giới tính gì? Nam hay nữ? Cậu quá quắt lắm? Dám bỏ rơi tụi mình? Cậu muốn chết sao? Tốt lắm, đây là hình phạt dành cho cậu, bao tụi mình ăn một tháng!Hướng Mỹ ở một bên cũng không có mở miệng, cứ liên tục giữ nguyên một bộ dáng" Lục Thanh Thanh, cậu chết chắc rồi! Muốn chết thiêu hay chết tươi?"Lục Thanh Thanh thật sự không nghe nổi nữa, có cảm giác mình là trẻ con 3 tuổi tự ý đi lung tung bị phụ huynh tìm thấy rồi chất vấn.-Khoan, Tiểu Ly! từ từ, mình nghe không nổi.Trần Tiểu Ly sầm mặt lại, im luôn.
Lục Thanh Thanh vội vã giải thích:-Tớ chỉ là cảm thấy chen chúc quá mệt mỏi, hơn nữa mình cũng không có yêu nam sắc như các cậu.
Tớ muốn gọi các cậu đi cùng nhưng mà tớ thấy các cậu quá chìm đắm, căn bản chẳng nghe thấy mình.
Hướng Mỹ vội vàng lao vào nắm chặt lấy bả vai cô, mặt đầy lo lắng hỏi:-Cậu có giới tính gì? Cậu đừng nói..Lục Thanh Thanh cảm giác cuộc nói chuyện này dở hơi quá!-Ta là một nam nhân!-Đừng đùa nữa.Đùa á, ta không biết đùa là gì đâu!Ta nói sai à, ta thích ngắm mỹ nữ đấy!Trần Tiểu Ly đi vào trong chiếm cứ vị trí của Hạ Phong Minh, giọng đầy vẻ của một người chị hoàn hảo dạy dỗ đứa em hư:-Sau này đừng đi như thế nữa.

Tớ và Mỹ Mỹ chạy khắp trường tìm cậu đấy, đoán chừng đã giảm được 2 kí rồi cũng nên.-Ngại quá, sau này sẽ không như thế nữa.
Thề đó!Lục Thanh thanh ra bộ nghiêm túc thề, vẻ dễ thương pha xinh đẹp hiện rõ làm Hướng Mỹ nhịn không được thốt lên:-Này Thanh Thanh có ai nói với cậu rằng cậu rất xinh đẹp không?-Có.-Ai?-Nhiều lắm! Đếm không xuể.Cái này là một sự thật hiển nhiên, gen của nhà họ Lục luôn rất tốt.
Cô từng đi xét nghiệm gen, các chuyên gia từng khen rằng cô gen của cô rất tốt.
100 phần trăm gen đều là thượng gen, không có lấy 1 phần trăm tạp gen.
Hơn nữa mẹ của Lục Thanh Thanh là đệ nhất mỹ nhân của Mỹ Kinh- Đường Thiển, đương nhiên nhan sắc khuynh quốc khuynh thành của nàng phần lớn là truyền thừa vào đứa con gái duy nhất rồi!Bọn họ vì mãi trò chuyện nên không biết Nhạc Lộ Lộ đã ở đây từ bao giờ.
Mãi một lúc Lục Thanh Thanh mới phát hiện:-Lộ Lộ! cậu ở đây từ bao giờ thế?-À, tớ..tớ mới tới!Nhạc Lộ Lộ ấp úng trả lời, cuối cùng đưa một phong bì màu hồng phấn ra, nhỏ giọng bảo:-Thanh Thanh, cậu chuyển giúp tớ tới...tới...!Càng nói Nhạc Lộ Lộ càng đỏ mặt, lỗ tai cũng ửng hồng....A! nhớ ra rồi, đây là lúc nữ chủ nhờ Lục Thanh Thanh chuyển giúp bức thư mời nam chính tham dự một buổi concert của idol nàng.
Nhưng nữ phụ không những không chuyển giúp mà còn chế nhạo nàng.
Mà chuyện này vừa hay lọt vào tai nam chính, thành ra...nam chính cùng tham dự với nữ chính, còn...
có thành kiến nặng nề với Lục Thanh Thanh.

Nhưng mà mình là Lục Thanh Thanh rộng lượng, không thích làm kỳ đà cản mũi.Lục Thanh Thanh nở một nụ cười nhí nhảnh:-Tới....
-Tới..tới bạn học Hạ.Hướng Mỹ cùng Trần tiểu Ly bên cạnh trố mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng bật cười.-A ha ha ha...Lộ Lộ yêu dấu, có gian tình a~Nhạc Lộ Lộ hiện tại ngượng muốn chết, thật muốn tìm cái lỗ để chui xuống.
Nhưng vì ai đó nên mới tiếp tục đứng một chỗ...chịu trận.Lục Thanh Thanh hiểu được cảm giác hiện tại của nữ chủ, nhẹ nhàng nói:-Được thôi! Chúc cậu thành công theo đuổi học thần của trường nha!Nhạc Lộ Lộ cảm thấy máu từ từ dồn hết lên mặt, nóng ran mà đỏ.
Vội vã chạy vào chỗ.
Lục thanh thanh phì cười mà nhìn phong bì hồng phấn đáng yêu này!Nữ chủ dễ thương quá đi!Tiểu mỹ nữ dễ thương như vậy về với nam chủ thì thật tiếc quá! Mình không biết, mình thích tiểu mỹ nữ này.Hạ Phong Minh, mi là gì mà muốn tranh tiểu mỹ nữ với ta!


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận