Xuyên Sách Hào Quang Nữ Phụ Lấn Át Nữ Chính


Lục Thanh Thanh thầm nghĩ nếu như bây giờ mình làm chút chuyện tốt có phải hay không sẽ được tác giả ưu đãi, sửa đi kết cục của vai nữ phụ này.
hơn nữa dưới áp bức bóc lột của tất cả các nữ sinh trong lớp cùng ánh mắt ai oán của Nhạc Lộ Lộ, cô liền quyết định cứu rỗi chính mình thâm tâm.Trần Nhu sau khi bầu xong ban cán sự lớp, ngồi xuống ghế giáo viên, hỏi:-Còn bạn nào có ý kiến nữa không? Nếu không chúng ta viết thời khóa biểu!Lục Thanh Thanh giơ tay lên:-Thưa cô, em muốn chuyển chỗ ạ!Cái này nếu áp dụng trường hợp nào đó chắc chắn sẽ không là chuyện gì to tát lắm.
Nhưng ...người Lục Thanh Thanh ngồi cạnh là Hạ Phong Minh- học thần kiêm nam thần của trường.
Phải biết bất kì một nữ sinh nào cũng muốn học cùng lớp ngồi cùng bàn với hắn.
Có lẽ đây là trường hợp đầu tiên và cũng là trường hợp duy nhất có nữ sinh nào đó cự tuyệt ngồi cùng bàn với Hạ học thần.
Một tràng ánh mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm Lục Thanh Thanh.
Lớp có tổng cộng 46 học sinh, trừ bỏ cô và Hạ Phong Minh thì còn 44.
Bốn mươi bốn con người à!,88 con mắt bao gồm cả cô giáo thì vừa tròn 90.Này...chỉ là chuyển chỗ thôi mà, có cần phải nhìn chằm chặp như vậy không? Mấy người không thấy là tui đang rất căng thẳng sao!?Trần Nhu đẩy đẩy gọng kính,hỏi:-Em chắc chứ, Thanh Thanh!-Thưa cô, em chắc ạ!Lục Thanh Thanh có cảm giác mọi ánh mắt mong chờ của tất cả các nữ sinh ở đây đều hướng chính mình phóng tới.

Mong chờ à? Không có gì lạ lắm.-Tôi đã xem qua học bạ và thành tích của em rồi.
Dựa trên thành tích ấy, cô nghĩ quyết định của em chưa hẳn là đúng đâu! Bạn học Hạ năm nào cũng đứng nhất khối, bạn ấy có thể trợ giúp em trong học tập rất nhiều đấy.
Em có thể suy nghĩ lại!-Em không cần nghĩ ạ, đó là sự lựa chọn đúng đắn thứ năm trong cả cuộc đời 16 năm của em!Lục Thanh Thanh: Trợ giúp học tập? Mắc cười quá đi, bạn ấy còn chẳng thèm nói lấy một câu hoàn chỉnh đầy đủ chủ ngữ vị ngữ chớ nói gì tới Trợ Giúp Học Tập!?Trần Nhu nghĩ ngợi một hồi, cảm thấy vụ chuyển chỗ này khá thú vị, cho nên nảy lên một ý định táo bạo.-Được rồi, nếu như ở HKI này em có thể đứng nhất vậy thì cô sẽ đáp ứng em.Lục Thanh Thanh ngẩn ra một chút rồi vui vẻ đáp một tiếng:"Dạ"Từ cấp 2 đến Đại học cô có một biệt danh chính là"Lục Học Thần", về phương diện học tập cô tin chắc có thể Knock out Hạ Phong Minh.
Tất cả các môn chính như Ngữ văn, toán, tiếng Anh, tiếng Pháp mỗi một môn gần như đều đạt điểm tối đa, chính xác thì là thiên tài của các môn học.Cái này là thành tích của Lục Thanh Thanh ở thế giới thực.
Còn thiên kim tiểu thư của nhà họ Lục chính là thiên tài các môn thể thao.Bóng rổ, bóng chuyền, bóng bàn, bóng đá,...vị kim chi ngọc diệp này đều rất là am hiểu.Hai cái Lục Thanh Thanh ở hai phương diện khác nhau bây giờ hợp làm một liền trở thành một Lục Thanh Thanh toàn năng!Chí ít xuyên vào nữ phụ cũng không phải hoàn toàn là xấu, ngoài cái kết thê thảm như cái giẻ lau thì cái gì cũng tốt cả.Lục Thanh Thanh: Hạ Phong Minh, tôi tuyên chiến với cậu!Trần Nhu vỗ tay "Bộp, bộp" thì cả lớp mới hoàn hồn, nhìn lên bảng chép lấy chép để thời khóa biểu.
Mà Thanh Thanh cũng không để ý đến chuyện khi nãy nữa trực tiếp lấy vở ra cặm cụi chép.Reng..reng..tiếng chuông kêu lên, Kế Tiểu My hô một tiếng Học sinh..nghiêm, sau khi Trần Nhu gật đầu "tan học" thì cả lớp bắt đầu nháo nhào hết cả lên.
Vì mới trộn lớp cho nên có người chạy đi bắt chuyện, có người nằm gục ra bàn ngủ, có người lại hòa vào dòng người đang chạy xuống lầu.Một khung cảnh nhộn nhịp vốn có của trường cấp 3.Lục Thanh Thanh đứng đậy gấp sách lại thì thấy một nam sinh đi tới.
Người tới là Trương Nam Toàn.
Cô không để ý cho lắm.- Lục Thanh Thanh cậu là người đầu tiên dám cự tuyệt ngồi cùng bàn với tên mặt băng này đấy.
Mau! chỉ cho tôi bí quyết làm sao để miễn dịch với Hạ Phong Minh đi.Trương Nam Toàn hớn hở nhìn Thanh Thanh, mong chờ đáp án.
tiếp đó còn có 3 nữ sinh một nam sinh đi tới chỗ bọn họ.
Nhạc Lộ Lộ, Hướng Mỹ, Trần Tiểu Ly và Lý Hàm.Lục Thanh Thanh cảm thấy chỗ này như một cục nam châm, có thể thu hút rất nhiều người có chứa thành phần là *Fe.-Nếu muốn câu trả lời cậu có thể đi hỏi bạn học Hạ.Trương Nam Toàn trưng ra vẻ mặt khó hiểu mà hỏi:-Chuyện này liên quan gì đến hắn?-Liên quan chứ! Cậu có thể hỏi...
làm sao cậu ấy có thể miễn dịch với hoa khôi đương nhiệm Thục Ly Ly, hoa khôi tiền nhiệm Lý Vi, Cựu hoa hậu giảng đường Tuyết Vân, hoa hậu giảng đường Chu Liên.Và...một số bạn gái lớp 11C.Những người xung quanh đứng gần đó cũng "phốc" một tiếng.
Đúng rồi, bọn họ làm sao có thể quên Hạ Phong Minh từng không chút lưu tình nào mà từ chối các đại mỹ nhân này chứ.
Cái quên này cũng quá sơ xuất rồi đi!Lý Hàm dở khóc dở cười với câu trả lời nhí nhảnh nhưng vô pháp phản bác này của Lục Thanh Thanh, thành công chuyển hết trách nhiệm lên người Hạ Phong Minh.
Mà những cái câu hỏi dở hơi này của Trương Nam Toàn rơi lên người của Hạ Phong Minh thì lập tức bay theo gió, quy tụ thành con số 0.

Hắn khoác tay lên vai của Hạ Phong Minh:-Mau..nói bí quyết!Lục Thanh Thanh không rảnh ở đây nữa, đang định đi thì Hướng Mỹ cùng Trần Tiểu Ly đi tới.
Một người bên trái một người bên phải:-A Thanh, mau cho tụi này xin số zalo đi.Hướng Mỹ nhanh chóng mở miệng hỏi, Trần Tiểu Ly phía bên tay phải không ngừng gật đầu ủng hộ.
Lục Thanh Thanh chết cười với bộ dáng đáng yêu của hai con gà tiểu học đội lốt gà mái cấp ba.-Đây là số của mình...**********-Ô! được.Lục Thanh Thanh mãi nói chuyện với Hướng Mỹ và Trần Tiểu Ly nên không biết ánh mắt của Hạ Phong Minh nãy giờ đều dừng ở trên người chính mình.
Hắn có cảm giác cô gái này thật sự có điểm gì đó khác với những người mà hắn từng gặp.
Khác ở đâu thì Hạ Phong Minh thật sự không biết.-Này Tiểu Ly, Nhạc Lộ Lộ đâu rồi a?Trần Tiểu Ly bĩu môi, nói-Đang mãi ngắm nghía Hạ Phong Minh đấy.
Lộ Lộ thật sự là mê trai đến nghiện luôn rồi.Hướng Mỹ không nhanh không chậm tiếp lời:-Mê trai đến nghiện? Úi xời, này Trần quý cô...câu này nên dành cho cô đấy.
Thật sự không biết ban sáng là ai còn lớn giọng bảo"này Mỹ Mỹ ơi ~ Cậu nhìn xem là Hạ Phong Minh, haha, đẹp trai! Chết! Mất, ahihi!" mê trai đến nghiện là cậu đấy!-Cậu.....Lục Thanh Thanh khẽ than một tiếng Lam Nhan Họa Thủy thì bất chợt bắt gặp ánh mắt gắt gao của hai người bên tay.-Làm sao đấy! Nhìn vậy làm cái gì a?Trần Tiểu Ly nhìn xung quanh một hồi, rồi hỏi:-Này A Thanh cậu thật sự muốn đổi chỗ à?-Làm sao lại muốn đổi chỗ, kể tớ nghe.!-Hướng Mỹ nhẹ nhàng chen ngang.Lục Thanh Thanh có chút khó xử.
Nếu như bây giờ cô nói mình làm như vậy là giúp nam nữ chủ để cho tác giả ưu đãi sửa đi kết cục thảm thương của nữ phụ Lục Thanh Thanh như mình, vậy...bọn họ có tin không nhỉ.
Quả nhiên mấy bà cô này đều là những người thích hóng hớt.Nội tâm Lục Thanh Thanh gào thét: Não ơi não, mau mau nhanh nhanh nghĩ ra cái lý do nào vừa thích hợp vừa đủ sức thuyết phục đi!!!!Bé não: Ô hay bà cô này, ai bảo muốn nghĩ là nghĩ được đâu.
Tưởng tui là Flash chắc?Một tia sáng lóe lên trong đầu của Lục Thanh Thanh:-À, do cậu ấy quá mức lạnh lùng.
Tớ đi học có một thói quen là thích nói chuyện, hơn nữa tớ thích người thân thiện dễ gần cơ, mỗi ngày đều đối diện với một tòa băng sơn, trầm cảm đấy.

Chắc là chưa tới hai ngày tớ đã nghỉ học vì bị cảm mạo mất!Trần Tiểu Ly và Hướng Mỹ đều đồng thanh à lên một hơi rõ dài sau đó không truy cứu nữa.
Tin rồi đúng không nhỉ?Lục Thanh Thanh khoác tay hai người, vui vẻ nói:-Đi! Muốn ăn cái gì nói đi, hôm nay tớ bao.-Ai da thật sao.
A Thanh thật hào phóng!!-------*Fe: Sắt.
Kí hiệu của Sắt là Fe, số nguyên tử là 26, phân nhóm VIIB, chu kì 4.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận