Nữ minh tinh vs chồng và con trai ( 13 ): dâm loạn với mẹ, mẹ mất khống chế!
Edit: Cừu ăn thịt
Khác với Hoa Quốc, kẻ có tiền nước Pháp đều ở tại ở nông thôn.
Viên Tích Thành có một căn biệt thự ở vùng ngoại ô Paris, kiến trúc cung đình mỹ lệ điển nhã thế kỷ mười tám, lộ ra quý tộc hơi thở. Trước biệt thự có hoa viên xinh đẹp và bể phun nước, phía sau có bể bơi, nơi chốn biểu hiện ra địa vị và bầu không khí tôn quý.
Lạc Anh và Viên Tích Thành ở lại Paris, bọn họ thường xuyên cùng nhau ngồi du thuyền ở sông Ranh và sông Seine du lãm phong cảnh hai bờ sông, hoặc cùng nhau bước chậm trên đường mòn hương tạ lệ xá, hoặc cùng nhau du lãm cung La Phù, tham gia tụ hội của nhân vật nổi tiếng......
Sau biệt thự có một khu gieo trồng hoa oải hương, một ngày mùa hạ, Lạc Anh ăn mặc một bộ váy dài khinh bạc màu trắng, đứng trong biển hoa oải hương màu tím vô biên vô bờ, trong vạn tím có một sắc trắng, từ xa nhìn lại đẹp tới cực điểm.
Viên Tích Thành ngồi Rolls-Royce từ đại học tác bang trở về, kiên trì chưa hoàn thành việc học là Lạc Anh yêu cầu. Thiếu niên đắm chìm trong tình yêu luôn muốn cho người trong lòng sống trong sự ưu việt, có được học vấn càng vững chắc là điều kiện chuẩn bị, cậu chia thời gian ra thành ba phầnn, một phần dùng để học tập, một phần dùng để chơi chứng khoán, một phần dùng để bên cô.
- Mỹ nhân, lại đây để anh hôn nào.
Viên Tích Thành bảo tài xế lái xe đi chỗ khác, một mình đi vào đồng ruộng hoa oải hương, đứng ở biển hoa màu tím ngang eo thâm tình nhìn thân ảnh khuynh thành kia, ngửi mùi hương thanh nhã từ trên người cô gái thổi tới, giọng nói cậu khàn khàn, dưới háng ngo ngoe rục rịch.
Đáng chết, cậu lại muốn chịch cô.
Lạc Anh đẩy ra tầng tầng hoa oải hương, chậm rãi lại đây, thân thể kiều nhu nhào vào lòng thiếu niên, nửa năm qua, cậu đã cao từ 175cm lên gần 180cm, cao hơn cô thật nhiều.
- Đồ ngốc, cậu hẳn là tự xưng là em...... Chị lớn hơn cậu rất nhiều đâý......
- Em ở đây!
Viên Tích Thành lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bắt tay cô đặt dưới háng mình, ôm eo nhỏ, môi hạ xuống, đầu lưỡi duỗi vào miệng anh đào nhỏ, quấn lấy cái lưỡi kiều nộn bên trong.
Cậu nếm được mùi hương con gái nhàn nhạt, sau đó như trêu chọc cuốn lấy đầu lưỡi cô, quấy qua quấy lại trong miệng cô, mời cô cùng múa. Kỹ thuật hôn của cậu đã từ lúc ban đầu ngây ngô trở nên vô cùng thuần thục, hai lưỡi giao triền, vài giây liền khiến cô kiều suyễn thở phì phò.
Lạc Anh nhón chân, ngửa đầu, đáp lại nụ hôn của cậu.
Ngực cậu cứng như sắt thép cực nóng, trái tim bên trong đập thật nhanh, dưới háng thô to giật giật, mũi nhọn cách vải dệt đã ướt, cô biết đây là dấu hiệu cậu động dục.
- Tích Thành, chúng ta về biệt thự...... Không thể làm ở bên ngoài......
Thanh danh của cô đã đủ tệ, dã hợp ở đất hoang hoa oải hương, ban ngày tuyên dâm bị người phát hiện thì không cần sống nữa.
Thanh danh ở phương Tây cũng rất quan trọng.
Viên Tích Thành phảng phất không có nghe được, vừa mới bắt đầu chỉ là ôn nhu hôn, sau lại chậm rãi trở nên kịch liệt, đầu lưỡi bá đạo muốn tuyên thệ chủ quyền, dùng lưỡi đảo qua tất cả vị trí trong miệng, cuốn cái lưỡi đinh hương của cô qua miệng mình, lặp lại liếm mút, dây dưa. Tay trái ôm chặt eo nhỏ, tay phải vén lên làn váy, ngón tay tham nhập quần lót, đẩy ra tầng tầng lớp lớp cánh hoa kiều nộn, tiến vào đường đi lập tức trào ra dâm thủy ướt tay cậu.
- Em động dục...... Anh...... âm hộ ngứa không? Muốn chim lớn của anh gãi ngứa cho em không?
Cậu ghé sát bên tai cô nhỏ giọng nói, nhiệt khí phun ở cổ.
- Chim lớn của anh dùng để ngăn ngứa thực thoải mái, rót tinh dịch vào âm hộ còn có thể đỡ đói...... Bảo bối...... Âm hộ đói bụng chưa? Muốn uống tinh dịch không?
- Ưm ưm...... A a...... Anh...... Không cần...... Nơi này...... Nơi này không được...... Sẽ có người nhìn thấy......
Lạc Anh thấp giọng nói, âm hộ bị ngón tay cậu moi rùng mình không thôi, trong lúc loạn tình mê nghe được lời nói trêu chọc hạ lưu của cậu, theo bản năng phản kháng.
- Anh đi không đặng...... Bảo bối...... Anh muốn chịch âm hộ...... Mở chân ra...... Âm hộ lộ ra rồi...... Để anh thọc đi vào...... A...... Chim lớn muốn chui vào âm hộ ăn dâm thủy......
Viên Tích Thành thở hổn hển nói, ngón tay từ âm hộ rút ra, móc ra ngọn nguồn nam tính đối diện với ngọn nguồn nữ tính của cô, sau đó nâng cao đùi cô để cái miệng nhỏ ở giữa nở rộ vì cậu.
Lạc Anh chỉ có thể dùng một chân đứng, toàn thân vô lực, đôi tay nắm chặt lấy vạt áo cậu, trọng lượng toàn thân bám vào trên người cậu. Biểu cảm gương mặt ôn nhu, sắc mặt ửng hồng, ánh mắt vũ mị động lòng người, trái tim đập vừa mạnh vừa nhanh, cả người cháy dường như khô nóng.
Phía dưới làn váy có cây gậy cứng ngắc để ở cái miệng nhỏ giữa hai chân cô, tí tách ra dính trù đã làm ướt đùi cô.
Không...... Không đúng, là dâm thủy chảy ra ướt chính mình.
- Anh...... Anh đang chịch em...... Bé trai của anh tiến vào tử cung em...... Cảm giác được sao? Nó ở trong cơ thể em đó......
Viên Tích Thành cách váy đè lại cặp mông mềm mại của cô để hạ thân mình thâm nhập đường đi, thường thì loại tư thế này không thể chịch đến quá sâu, nhưng đối với sinh thực khí có chiều dài hai mươi centimet mà nói quá dễ dàng, ngạnh khí thô to căng ra cổ tử cung thật nhỏ, thẳng tới tử cung, khoái cảm nam nữ giao cấu làm trong đầu cậu hơi hoảng hốt.
Toàn thân Lạc Anh treo trên người cậu, chân trái bảo trì đứng thẳng, đùi phải bị cậu nâng lên, phía dưới cái miệng nhỏ bị cay gậy lớn lần lượt xỏ xuyên, trong miệng phát ra ê ê a a yêu kiều rên rỉ, nhưng cô không dám kêu lớn, cô sợ sẽ khiến chim chóc đang bay trên hoa oải hương giật mình, sợ các xe đang chạy trên đường cách đó mấy chục mét nghe thấy.
Trong biển hoa màu tím, đôi tình nhân yêu nhau ôm chặt nhau, hoa oải hương che đậy nửa người dưới bọn họ, cho dù lãng mạn người nước Pháp thấy được cũng chỉ chúc phúc mà thôi.
- Em không đứng được......
Bị Viên Tích Thành muốn hai lần, thân mình Lạc Anh vừa nhạy cảm vừa mềm, cô không dám tưởng tượng thiếu niên này lá gan lại to như vậy, dám ở dã ngoại cùng cô giao cấu.
Viên Tích Thành nhặt lên quần nhỏ cởi từ trên người cô, lau đi trên đùi cô từng luồng dính trù, sau đó nhét vào túi. Quần lót của cô gái âu yếm nên cậu không thể để tại đất hoang, bị những người đàn ông nông thôn nhặt đi.
-Anh ôm em trở về nghỉ ngơi......
Viên Tích Thành bế cô gái cưng lên, vào biệt thự, không có đi thang lầu, vào đại sảnh trực tiếp lên thang máy, đi vào phòng ngủ lầu hai, đặt cô trên giường lớn, cậu nằm ở bên cạnh ôm cô vào lòng.
- Anh không ăn cơm chiều sao?
Lạc Anh nằm trong lòng ngực hỏi, cậu từ trường học trở về còn không có ăn cơm chiều.
- Anh ở ngoài ruộng hoa oải hương đã ăn no, em rất ngọt, anh ăn thật no.
Viên Tích Thành nói, cánh tay phải cho cô gối đầu, tay trái đùa bỡn bộ ngực vĩ đại của cô.
Cậu phá lệ si mê vú cô, mỗi lần chạm đến liền cảm giác trên người cô lóng lánh ánh sáng tình thương của mẹ.
Cậu từ nhỏ không có mẹ, không biết tình thương của mẹ là cái gì, nhưng lại cảm giác được khi ở bên cô.
- Anh, sinh cho anh một đứa con đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...