Xuyên Khôngký Chủ Xin Ngài Mau Đi Công Lược!
Thiên Vũ hơi liếc nhìn hệ thống,nở một nụ cười cực kỳ lạnh nhạt.
[!.
]
Hệ thống im lặng không nói.
Lúc này Tư Kim Nha đã quay lại cũng không biết Tư Kim Nha đã dùng cách gì khi quay lại đã thấy vài thái giám nô tì bưng đến rất nhiều đồ ăn,vẻ mặt còn có chút lo sợ.
Sau khi ăn xong Thiên Vũ cười nói.
"Thịt rất ngon a~".
Thiên Vũ giơ tay tỏ vẻ vô cùng vui vẻ.
"Lần sau chúng ta lại ăn nữa được không?".
Tư Kim Nha vừa nói vừa lấy khăn lau miệng cho Anh.
Thiên Vũ liên tục gật đầu.
"Được.
.
được.
.
"
"Giờ ta sẽ dẫn ngươi đi chơi nhé".
Tư Kim Nha một tay nắm lấy tay Anh.
"Hoan hô! đi chơi.
.
!"
Khi đi chơi dạo trong cung khắp nơi đến lúc chạng vạng tối mới về tới nơi.
Thiên Vũ bước vào thì thấy căn phòng vốn cũ nát bẩn thỉu bây giờ đã được quét dọn sạch sẽ.
Thiên Vũ tỏ vẻ tò mò vui vẻ sò mó khắp nơi tới khi mệt liền cùng Kim Tư Nha nằm trên giường.
"Hôm nay thật vui!.
~"
"Nương tử ngươi có vui không?".
Thiên Vũ ánh mắt của hài tử nhìn Tư Kim Nha nằm bên cạnh.
"Rất vui".
Tư Kim Nha cười nói xoa đầu Thiên Vũ.
"Tối rồi mau ngủ đi".
Nói xong thì hơi cúi gần lại mật Thiên Vũ "thân" một cái lên trán.
Thiên Vũ bất chợt hơi ngẫng người bất động nhìn đối phương đắp mền quay người ngủ.
____
Gần nữa đêm Thiên Vũ tỉnh dậy nhìn người bên cạnh vẫn đang ngủ,hắn xuống giường đi ra ngoài.
Thiên Vũ nhàn nhạt gọi một cái tên.
"Ảnh Lục"
Thiên Vũ vừa gọi liền có bóng dáng của một người áo đen xuất hiện nữa quỳ dưới chân anh.
"Có thuộc hạ!"
Thiên Vũ hắn một tay chắp sau lưng thẳng người hỏi.
"Việc hôm nay! "
Ảnh Lục hơi cúi đầu cung kính.
"Thưa chủ tử là "vương phi" hôm nay đã vào gặp hoàng thượng nói một số chuyện!.
theo thần thấy hoàng thượng vì quan hệ hai nước mà đồng ý những điều kiện của "vương phi" đưa ra.
"
Thiên Vũ thờ ơ hỏi.
"Còn việc gì khác nữa không?"
Lục Ảnh chấp tay tiếp tục báo cáo.
"Nhị hoàng tử dường như đang thu nhập những binh sĩ phía Đông"
"Được rồi.
.
ngươi cứ tiếp tục quan sát.
.
đừng gây ra bất cứ động tỉnh gì.
.
"
"Vâng!"
Ảnh Lục vốn dĩ là thuộc hạ của nguyên chủ khi còn rất nhỏ,chỉ có điều nguyên chủ vốn ngốc nên không có dùng tới tên thuộc hạ này.
Thiên Vũ vẫy tay Ảnh Lục liền biến mất trong màn đêm.
Khi Thiên Vũ quay người bước tới cửa phòng vừa mở cửa anh liền đã cảm thấy một chặng choáng váng mọi thứ xung quanh dần mơ hồ sau đó liền ngất đi.
Thiên Vũ dần tỉnh thì nghe bên tai có một giọng nói quen thuộc.
"Tại sao lại có một Tiểu Hổ nằm ở đây vậy nhỉ?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...