Vương Phi Trắng Nõn
Miên Miên nhìn hắn chớp mắt, cười cảm kích.
Ngày hôm sau, Miên Miên dậy thật sớm, sau đó bắt đầu tiến hành kế hoạch như dự tính, dựa theo lệ thường, tham gia yến hội cung đình trước tiên phải ăn mặc thật long trọng, sau đó cùng Tiêu Nguyệt, Trang Thuần đi đến yến hội diễn cảnh vợ chồng ba người hết sức thân thiết.
Các cung nữ không ngừng cố gắng trang điểm trải qua vài canh giờ, Miên Miên rốt cục cũng trang điểm xong, trên đầu cài thật nhiều đồ trang sức , Miên Miên thực không quen kiểu trang điểm hoa lệ này .
“Thái tử giá lâm…… Sườn phi nương nương đến……” tiếng thông báo vang vọng từ cửa truyền vào, Miên Miên tiến lại nghênh đón, còn chưa đi tới cửa Tiêu Nguyệt đã vào bên trong, Trang Thuần trang điểm phi thường tráng lệ đi theo phía sau.
“Thần thiếp tham kiến thái tử……”
“Muội muội xin thỉnh an tỷ tỷ……”
Ba người thi lễ với nhau xong, Miên Miên liền ngẩng đầu nhìn Tiêu Nguyệt, hôm nay hắn mặc trang phục long trọng, trường bào màu đỏ nhưng không phải màu đỏ tươi tùy tiện mà giống như màu đỏ sậm của hoa hồng, đơn giản mà hoa lệ. ( ôi miêu với chả tả, làm ta chết cả não)
Trên mặt hắn nở một nụ cười thản nhiên, yêu diễm tựa như một đóa hồng liên, ánh mắt dừng trên người nàng tràn đầy kinh diễm cùng sủng nịch.
Miên Miên bị ánh mắt nồng cháy của hắn làm cho có chút hoảng hốt không khỏi cúi đầu.
Đây cũng là lần đầu tiên Tiêu Nguyệt quan sát Miên Miên cẩn thận như vậy.
Năm tháng trôi qua, nàng đã trở nên khuynh quốc khuynh thành, không còn là tiểu cô nương để hắn tùy ý đùa giỡn như ngày xưa.
Lúc này nàng mặc áo màu phấn hồng, cái cổ mềm mại như ngọc ẩn ẩn hiện hiện, thân thể thon thả câu hồn đoạt phách.
Ánh mắt của nàng sáng trong phảng phất giống như có thể phát ra tia sáng, cái miệng nhỏ nhắn như cánh hoa đào làm cho người ta nhịn không được muốn cắn một cái.
Tiêu nguyệt nghĩ như vậy , liền chậm rãi tiến lên từng bước, vươn tay ôm lấy thắt lưng của nàng, ôm chặt nàng vào lòng.
Miên Miên sửng sốt một hồi mới có thể phản ứng lại, hiển nhiên không nghĩ được rằng ở trước mặt mọi người Tiêu Nguyệt lại thân mật với nàng như vậy, đặc biệt là khi Trang Thuần còn đang ở đây.
Nàng theo bản năng từ chối một chút, hoảng sợ nhìn tiêu nguyệt, nhỏ giọng nói: “Ngươi muốn làm gì, mọi người đều đang nhìn kìa?”
“Hôm nay nàng…… thật sự rất đẹp” Hắn không trả lời câu hỏi của nàng mà lại buông lời tán thưởng, rồi nhanh chóng hôn nàng một cái, sau đó mới buông nàng ra.
Chung quanh vang lên tiếng hít sâu, các cung nữ ai ai cũng hưng phấn, khó có thể nhìn thấy thái tử cùng thái tử phi thân mật ân ái như vậy.
Mặt Trang Thuần trong nháy mắt trở nên trắng bệch!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...