Liễu Thiên Mạch đi vào trong ngôi đình , cẩn thận đem ‘Vô Âm’ đặt trên bàn đá . Ngón tay ngọc của nàng vuốt nhẹ dây đàn . Mị nhãn trong lúc đó toả ra một ánh sáng kỳ lạ . Ánh mắt dịu dàng rơi vào trên ‘Vô Âm’ , khoé miệng hiện lên một nụ cười ôn nhu .
Trong trí nhớ của Hoắc Thiên , nàng chính là người lãnh đạm, cao ngạo nhưng trong lúc này nàng lại thể hiện một bộ mặt ôn nhu . Thật đáng tiếc, sự dịu dàng của nàng là dành cho một cây đàn, không phải là cho hắn .
Đến tột cùng là cái dạng gì nam nhân mới có thể sở hữu một nữ tử phong hoa tuyệt đại như thế ? Sự dịu dàng của nàng cuối cùng vì ai mà lưu lại ?
Tần Mộ Phong có thể sở hữu một đoá u lan cao quý như vậy mà lại không biết qúy trọng . Nếu lúc đầu người Liễu Thiên Mạch lấy là hắn thì bây giờ sẽ có tình cảnh gì ?
“Năm đó vị đại sư kia không chỉ làm ra cầm tiêu mà còn sáng tác một khúc ‘Thu Thuỷ Trường Thiên’ .” Thiên Mạch chậm rãi nói , bàn tay đặt trên dây đàn .
Ngón tay ngọc nhẹ nhàng gảy lên dây đàn , từ đầu ngón tay nàng, một âm thanh mềm mại như nước , nhẹ nhàng như gió thoảng qua .
Thu Thuỷ Trường Thiên vốn là cầm khúc nói về cảm nhận đối với tình yêu . Cầm tiêu , nói chính xác hơn đó là tâm ý . Thiên Mạch từ nhỏ lãnh đạm , tâm vô tạp niệm , một khúc ‘Thu Thuỷ Trường Thiên’ được nàng đàn lên thể hiện ba phần sâu sắc, mười phần vận vị .
Trong vô thức, Hoắc Thiên đem ngọc tiêu để ở trên môi , theo tiếng đàn thổi ra một giai điệu thanh nhã .
Tiếng đàn mềm mại , mang theo tiếng tiêu nam tính giống như thiên y vô phùng đan xen vào nhau .
Trong tiếng đàn lại có tiếng tiêu , trong tiếng tiêu mang theo tiếng đàn . Trong âm thanh nhẹ nhàng mang theo tình nghĩa nồng đậm .
Giai điệu chợt biến , từ chỗ triền miên động lòng người biến thành thê lương ai oán .
tại cùng một thời điểm, tiếng đàn tiếng tiêu đồng thời dừng lại .
“Cầm kỹ của cô nương không ai có thể so bì .” Ngay cả bản thân hắn cũng gảy không ra tiếng đàn xuất sắc như thế .
“Tướng quân thổi tiêu cũng tốt lắm .” Có thể cùng nàng cầm tiêu hợp tấu , hắn là người thứ nhất . (em đề nghị chị lấy anh này đi )
“Vạn lượng dễ kiếm, tri kỷ khó tìm . thiên mạch cô nương không ngại tại hạ coi nàng là tri kỷ chứ ?”
“Thiên Mạch chỉ là một tiểu thiếp , không dam cùng tướng quân xưng tri kỷ .” Nàng tự biết thân phận của bản thân , không muốn gây thêm phiền toái vô ích .
“Thiên Mạch cô nương tại sao lại tự coi nhẹ bản thân như vậy .” Sự lãnh dạm của nàng là đả kích to lớn với sự tự tôn trong lòng hắn .
“Đây là sự thật .” Thiên Mạch ôm lấy ‘Vô Âm’ để trước mặt Hoắc Thiên “ ‘Vô Âm’ trả lại cho ngươi .” Là ‘Vô Âm’ , không phải ‘Trường Thiên’ .
Hoắc Thiên gật đầu , đem ngọc tiêu trả lại “Cám ơn ngọc tiêu của cô nương .” Hắn thích âm luật, cũng thích cầm tiêu , có thể nhìn thấy ‘Thu Thuỷ Trường Thiên’ , lại có thể cùng người tinh thông âm luật như Thiên Mạch cùng tấu một khúc , hắn đã thoả mãn lắm rồi . Có nhiều người , cả đời cũng không cách nào gặp được tri âm thực sự của mình .
Thiên Mạch đem ngọc tiêu để ở phía sau , đi lướt qua hắn “Hoắc Tướng quân , cáo từ .” Nàng không nhìn hắn, lại càng không có lưu luyến , như thể hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện .
Ôm lấy ‘Vô Âm’ , Hoắc Thiên tự nhiên cảm thấy mất mát , dường như thiếu đi một cái gì đó .
Có ‘Thu Thuỷ’ nhưng lại không có ‘Trường Thiên’ , ‘Vô Âm’ cũng vẫn là ‘Vô Âm’ .
Thiên Mạch rời tiểu đình , đi vào hoa viên . Mới vừa bước vào đã thấy một thân ảnh mỹ lệ chắn ở phía trước .
Thiên Mạch không nói gì , ngẩng đầu nhìn nàng , vẫn lãnh đạm như thường .
Yên Chi cười cười “Thiên Mạch phu nhân , người cùng Hoắc Thiên tướng quân thật sự là trời sanh một đôi a .”
“Yên Chi cô nương muốn nói cái gì ?” Trong con mắt nàng loé lên một tia lạnh lẽo . muốn uy hiếp nàng ? Cũng không ngẫm lại xem bản thân có đủ tư cách hay không .
“Phu nhân , ngươi tốt xấu gì cũng là thiếp của Vương gia, cùng Hoắc Thiên tướng quân gặp riêng như vậy sợ rằng không tốt a ?” Yên Chi không hề e sợ nhìn về phía xa xa “Cầm tiêu hợp tấu , thật sự rung động lòng người .”
“Có gì nói thẳng đi .” Thiên Mạch nắm chặt ngón tay .
“Tốt thôi , ta nói thẳng vậy , ngươi cũng biết bây giờ người được sủng ái nhất chính là Thải Y cô nương, người không được sủng nhất chính là ngươi . Đương nhiên ta cũng không đắc sủng . Không biêt Thiên Mạch phu nhân có hay không nguyện ý cùng ta hợp tác ?” Đây mới chính là mục đích thật của nàng .
“Ta không rõ ý tứ của Yên Chi cô nương .” Lần trước thị uy , lôi kéo , lần này cũng vậy . Yên Chi rốt cuộc muốn diễn cái gì ? Nếu đơn thuần chỉ là tranh sủng ,nàng có thể không để ý nhưng nếu nàng có dụng ý khác...
“Phu nhân , ngươi khồng hề ngu ngốc đúng không ?” Nàng chưa từng nhìn lầm người , nàng nhìn ra Liễu Thiên Mạch không phải là một nhân vật đơn giản .
Nếu Yên Chi đã nói thẳng như vậy , nàng cũng không dấu diếm nữa “Cô nương muốn hợp tác như thế nào ?” Tranh sủng không phải việc nàng muốn làm .
“Phu nhân , ta nghe nói Vương gia sai người quét dọn sạch sẽ Ngọc Cẩm viện là muốn cho ngươi ở ?”
“Đúng” Thiên Mạch trong mắt càng lạnh . “Phu nhân thật là lợi hại , ngay cả a hoàn bên người ta cũng mua chuộc được .” Một kẻ kiêu ngạo như Tần Mộ Phong nhất định không đem chuyện này nói ra ngoài . Phi Dương biêt rõ Vương phủ hiểm ác cũng sẽ không nói ra . Có thể biết được chuyện này , chỉ có Hương nhi . Ngày đó Tần Mộ Phong đi tìm nàng , Hương nhi nhất định nghe được cái gì đó . Xú nha đầu kia lại một lần nữa phản bội nàng .
Yên Chi gật đầu hài lòng “Ta chỉ biết Thiên Mạch phu nhân không phải nữ tử bình thường .” Liễu Thiên Mạch rất thông minh .
“Yên Chi cô nương , có chuyện nói thẳng . nàng ta tưởng mình là nữ tử bình thường chắc .
“Nếu Vương gia đối với phu nhân có tình , tại sao phu nhân không nhân cơ hội này lấy lòng Vương gia để có thể ngồi lên cái ghế Vương phi đó ?”
“Ta làm Vương phi đối với ngươi có chỗ tốt gì ?” Yên Chi sẽ không vô duyên vô cớ giúp nàng .
“Chỉ cầu phu nhân có thể để cho ta tiếp tục lưu lại đây , có một chỗ để sống yên thân .” Yên Chi lắc đầu than nhẹ “Nếu Thải Y làm Vương phi nhất định không có nơi cho ta dung thân .” Giải thích của nàng đúng là hợp tình hợp lý .
Khuôn mặt Thiên Mạch lãnh đạm “Ta thầm nghĩ sống cuộc sống không tranh giành .” Thải Y tuyệt đối không thể trở thành Vương phi , Yên Chi thông minh nhât định biết rõ điều này , nàng ta không chịu nói thật với nàng .
“Muốn nghe lời nói thật ?” Yên Chi thông minh tự nhiên biết mình nói sai . Liễu Thiên Mạch thông minh hơn nhiều so với sự tưởng tượng của nàng , các nàng nếu hợp tác sẽ vô cùng hoàn hảo .
“Tuỳ tiện” Thiên Mạch càng lãnh đạm hơn .
“Nếu ta nói ta muốn làm trắc phi , ngươi tin không ?”
Thiên Mạch nhìn Tên Chi một hồi lâu sau đó có chút lắc đầu . Nàng chỉ là một tiểu thếp thất sủng , Yên Chi hợp tác với nàng mục đích không đơn giản như vậy .
Yên Chi cười khổ “Ta phải nói như thế nào ngươi mới tin tưởng ta ?”
“Ta không cần tin tưởng ngươi bởi vì ta không có ý định hợp tác với ngươi .” Nàng không cần dựa vào bất cứ kẻ nào .
Yên Chi miệng khẽ nhếch , nhìn nàng đầy ẩn ý “Thiên Mạch phu nhân , suy nghĩ kỹ lại rồi hãy nói .”
Thiên Mạch thản nhiên nói “Thêm một kẻ thù không bằng thêm một bằng hữu , đạo lý này ta rất rõ ràng . Ta không muốn đối địch với ngươi , chúng ta nước sông không phạm nước giếng .” Yên Chi rốt cuộc lại có chủ ý gì .
Thiên Mạch nhíu mày , cố ý không nhìn nàng .
“Thiên Mạch phu nhân , không phải là bằng hữu thì tức là địch nhân . Trong Vương phủ mà không tranh giành thì sợ là rất khó , đạo lý này ngươi hiểu rõ hơn ta, không phải sao ?”
“Yên Chi cô nương , người nguyện ý cùng ngươi hợp tác rất nhiều, sao phải tìm ta ?” Trong lúc nàng thất sủng nàng ta đâu có tìm nàng .
“Thiên Mạch phu nhân , ngươi ở tướng phủ nhận hết mọi uỷ khuất , ngươi không muốn đòi lại công đạo sao ? Làm Vương phi ngươi mới có thể ngẩng cao đầu .”
Trong con mắt Thiên Mạch hiện lên một tâm tình khó hiểu , nàng ngẩng đầu , nhẹ vuốt cằm “Hy vọng Yên Chi tỷ tỷ có thứ mà ta cần .”
Yên Chi cười hài lòng “Nhất định sẽ có .” Con cá đã mắc câu rồi .
“Hoan nghênh tỷ tỷ đến Đạm Tình cư ngồi chơi , cáo từ .” Nàng rất lãnh đạm , không hề có một chút thành ý muốn kết minh .
“Muội muội đi thong thả .” Liễu Thiên Mạch trời sanh lãnh đạm, Yên Chi không chấp .
Thẳng đến khi thân ảnh Thiên Mạch biến mất tăm , Yên Chi mới xoay người rời đi .
Vừa mới chuyển thân , một cái bóng hiện lên phía sau nàng , đem ba cây ngân châm sáng bóng phóng về phiá nàng .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...