- Tìm tiểu thư? Ha ha, ta hiểu ý nghĩ của ngươi, mỗi người tới đây đều nói lời này, nếu ai cũng có thể gặp mặt Thiết Lan Nhi tiểu thư, nàng đã sớm mệt chết đi được! Tiểu huynh đệ, đừng nhìn quá cao xa, ở trong dong binh đoàn chăm chỉ làm việc, chỉ cần cố gắng tiểu thư nhất định sẽ nhìn thấy!
Khương Toàn sửng sốt, sau đó cười ha ha nói.
- …
Nhiếp Vân không nghĩ tới Khương Toàn lại có ý tưởng như vậy, không khỏi buồn cười.
- Khương Toàn đại ca, ta thật sự không phải tới sát hạch, như vậy đi, phiền toái ngươi thông báo với Thiết Lan Nhi một tiếng, nói Nhiếp Vân đã tới, mời nàng đón ta là được rồi!
Nhiếp Vân bất đắc dĩ nói.
- Thông báo một tiếng, còn đi ra đón ngươi?
Ánh mắt Khương Toàn trợn tròn, như nghe được chuyện vô cùng buồn cười:
- Tiểu tử, ngươi còn chưa tỉnh ngủ đi!
- Ngươi đi là được, ta ở đây chờ, không có vấn đề gì đâu!
Nhìn bộ dáng của đối phương, Nhiếp Vân bất đắc dĩ cười nói.
- Tốt lắm, ta đi thử xem, nếu ta bị mắng, tiểu tử ngươi phải bồi ta uống rượu!
Khương Toàn cũng là người hào sảng, bằng không sẽ không nhiệt tâm như vậy với một thiếu niên chỉ mới gặp mặt một lần, lúc này thấy thái độ thiếu niên cứng rắn, bất đắc dĩ gật đầu đi nhanh vào trong đại sảnh.
Có thể ở lại trong trung tâm dong binh đoàn, cơ bản đều là nhân vật có địa vị, Khương Toàn biết tiểu thư còn chưa ngủ, vì thế đi thẳng tới phòng nghị sự.
Trong phòng nghị sự, toàn bộ cao tầng dong binh đoàn đều có mặt, nhưng hiện tại khuôn mặt mọi người đều rầu rĩ, tựa hồ có đại sự gì sắp phát sinh.
- Mọi người nói chuyện này nên làm sao bây giờ? Liễu Tật Phi là cấp dưới trực hệ của quân cơ đại thần Hoắc Cương lão tổ, quan hệ thật tốt, bằng không đã không đề cử hắn làm thành chủ Tế Bắc thành. Hiện tại đệ đệ của hắn Liễu Thành Trạch cùng cháu của hắn Liễu Uyên đã chết, luôn miệng nói có quan hệ tới phân bộ của dong binh đoàn chúng ta ở Tế Bắc thành, mà đế quốc cũng đã bắt đầu điều tra, Lan Nhi, đem chuyện trong Tế Bắc thành thuật lại cho mọi người nghe qua một lần, cùng nhau nghĩ đối sách, giải thích hiểu lầm!
Một trung niên ngồi chủ vị cau mày nói.
Người sáng lập Thiết Nham dong binh đoàn, cha của Thiết Lan Nhi, Thiết Nham!
Lúc trước Nhiếp Vân giết Liễu Thành Trạch, trong khoảng thời gian ngắn không bị bại lộ tin tức, nhưng giấy không gói được lửa, không bao lâu sau thành chủ Liễu Tật Phi đã biết, cũng tìm được gian mật thất kia.
Bản thân Liễu Thành Trạch là cường giả khí tông, thực lực Liễu Uyên cũng không yếu, thi thể lại biểu hiện bị người một chiêu đánh gục, có thể làm được điểm ấy thấp nhất cũng phải là khí tông đỉnh, mà trong Tế Bắc thành chỉ có một khí tông đỉnh, chính là Liễu Tật Phi!
Đương nhiên, còn có một nhân vật khác, chính là…yêu sủng của Thiết Lan Nhi!
Làm ca ca không khả năng tự giết đệ đệ, Liễu Tật Phi nhớ tới ngày đó Thiết Lan Nhi mang theo một thiếu niên có mâu thuẫn với Liễu Uyên, vì thế Thiết Nham dong binh đoàn có hiềm nghi lớn nhất.
Bởi vậy Liễu Tật Phi đi tới Thần Phong thành, phát hiện Thiết Nham dong binh đoàn hỗn được phong sinh thủy khởi, hơn nữa còn không thừa nhận, liền trực tiếp đem chuyện này bẩm báo Hoắc gia Hoắc Cương lão tổ, lão thủ lĩnh ngày trước của hắn.
Liễu Thành Trạch là đệ tam luyện đan sư của Thần Phong đế quốc, hơn nữa còn do Hoắc Cương tự mình hạ lệnh, sự tình trực tiếp làm lớn.
Có đế quốc can dự, Thiết Nham dong binh đoàn thoạt nhìn phong cảnh, trên thực tế nguy cơ trùng trùng, dù sao sát hại đệ tam luyện đan sư của đế quốc, tội danh thật quá lớn!
- Tình huống ngày đó là như vậy…
Thiết Lan Nhi nghĩ nghĩ đem chuyện mình cùng Nhiếp Vân đi tham dự đan hội, sau đó tham gia hội giao dịch của thành chủ kể lại chi tiết.
- Con nói thiếu niên tên Nhiếp Vân cùng ngày đã rời khỏi Tế Bắc thành?
Thiết Nham cau mày hỏi.
- Dạ!
Thiết Lan Nhi gật đầu:
- Chuyện này khẳng định không quan hệ với chúng ta, con xem Liễu Tật Phi cố ý vu oan, sau khi đan hội chấm dứt thì con đã về, làm sao có cơ hội giết Liễu Thành Trạch? Hơn nữa, con không oán không thù với hắn, cũng không cần cho yêu sủng động thủ giết hắn a!
- Không ai nói con giết, nhưng có thể là Nhiếp Vân làm hay không?
Thiết Nham gõ tay lên bàn nói.
- Đoàn trưởng nói đùa sao, Lan Nhi tiểu thư đã nói tuổi tác của Nhiếp Vân xấp xỉ với nàng, chẳng lẽ hắn có được thực lực khí tông đỉnh sao?
Một tiếng cười chợt vang lên.
- Phải đó, khẳng định không liên quan gì với dong binh đoàn chúng ta, ta xem là Liễu Tật Phi cố ý hãm hại chúng ta!
Sau khi Thiết Lan Nhi trở lại tổng bộ cũng không đem thực lực chân chính của Nhiếp Vân nói lại cho ai khác nghe qua, dù sao chí tôn mười bảy tuổi, quá mức dọa người, nói ra khẳng định không ai tin tưởng.
- Lan Nhi, con có biết thực lực của Nhiếp Vân không?
Tuy Thiết Nham cũng chấp nhận lời nói của mọi người, nhưng hắn vẫn không nhịn được hỏi một câu.
- Thực lực của hắn…
Thiết Lan Nhi đang định nói chuyện, đột nhiên nghe thanh âm của Khương Toàn vang lên ngoài cửa phòng:
- Đoàn trưởng, tiểu thư…bên ngoài có một người nói muốn gặp tiểu thư…
Dong binh đoàn không có nhiều quy củ, nếu không Khương Toàn cũng không dễ dàng vào trong thông báo.
- Không nhìn thấy chúng ta đang họp sao? Gặp tiểu thư, mỗi ngày đều có người muốn gặp tiểu thư, bảo hắn về đi!
Một thanh niên cao tầng quát lạnh.
Thanh niên này có ý tứ với Thiết Lan Nhi, cho nên phi thường chán ghét những người có ý định gặp nàng.
- Nói hiện tại ta không rảnh…
Thiết Lan Nhi cũng nhướng mày.
- Dạ…hắn..hắn còn nói…
Thấy dáng vẻ của Thiết Lan Nhi, Khương Toàn do dự không biết có nên nói ra hay không.
- Hắn còn nói cái gì?
Thanh niên vừa rồi lại quát:
- Đừng dông dài!
- Hắn…còn nói muốn tiểu thư đi ra gặp hắn…
Khương Toàn lau mồ hôi trán, nhưng trong lòng đã mắng Nhiếp Vân không ngừng.
Mình chỉ gặp Nhiếp Vân một lần, cùng nhau uống rượu mà thôi, lẫn vào chuyện này làm gì, rõ ràng là ra sức không lấy lòng.
- Muốn tiểu thư gặp hắn? Hắn là vật gì!
Thanh niên lại rống lên.
- Lá gan người này cũng thật lớn, tới đây muốn gặp tiểu thư thì cũng thôi, không ngờ còn muốn tiểu thư ra ngoài gặp hắn, hắn cho mình là ai? Mạc Ngạn Thanh hay Bách Hoa tông chủ?
Mọi người đều nở nụ cười.
- Ngươi đi ra ngoài đem quy củ của dong binh đoàn nói với hắn, để cho hắn đi nhanh đi!
Trong lòng Thiết Lan Nhi mất hứng tùy ý khoát tay.
- Dạ dạ, ta trở về nói cho hắn biết…
Khương Toàn vội vàng lui ra sau, xoay người đi ra ngoài, vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Nhiếp Vân này thật hại chết ta, sao ta lại nghe lời hắn, đi vào nơi đây…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...