"Em không làm tôi lo lắng, tôi đã cảm tạ trời đất lắm rồi.
Tôi không cần em lo lắng, em có thể gây rắc tối cho tôi, là vinh hạnh của tôi, hiểu chưa?"
Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, cô đã hoàn toàn bại trận.
Trước kia, sao cô không biết con hàng Cố Gia Huy này mồm mép thế này nhỉ, mình nói một câu, anh có thể trả lại mười câu!
Bắt nạt cô không mồm mép sao?
"Không nói nữa không nói nữa, càng nói càng tức, tôi ngoan ngoãn đi đánh răng thì hơn!".
Cô thở phì phì cầm bàn chải điện lên đánh răng, Cố Gia Huy cũng tạm thời phào nhẹ nhõm.
Hai người đánh răng rửa mặt xong, thì cháo cũng bớt nóng rồi, hương vị vừa ngon.
Hôm nay Cố Gia Huy cũng xin nghỉ phép nghỉ ngơi, nhưng anh vẫn phải xử lý công việc.
Anh sợ cô nghĩ ngợi lung tung, trực tiếp dẫn cô đến thư phòng.
"Làm gì vậy? Tôi lại không thích đọc sách trên giá sách của anh."
"Ai bảo em tới đọc sách, làm bài tập, bài tập chuyên ngành của em chưa làm xong đâu."
"Me oi!"
Hứa Minh Tâm vỗ đầu, đột nhiên nghĩ ra.
Cố Gia Huy thấy cô đã yên tĩnh, anh cũng bắt đầu bận rộn công việc.
Nhưng Hứa Minh Tâm làm được mười phút thì cảm thấy đầu to như cái đấu, không làm tiếp được nữa.
Haiz, chơi một trận game rồi làm tiếp vậy.
Sau khi chơi game xong, uống cốc nước, đi vệ sinh, rồi làm tiếp vậy.
Đi vệ sinh xong thì hơi đói rồi, ăn chút đồ ăn vặt rồi làm tiếp vậy.
Ăn đồ ăn vặt xong rồi, bây giờ mới mười giờ bốn mươi, thể đợi đến mười một giờ rồi làm đi...!
Cái tật không muốn làm bài tập, cô nghiệm chứng từng cái một.
Cô vừa xem phim, vừa lén nhìn Cố Gia Huy.
Mọi người đều nói đàn ông đẹp trai nhất là khi làm việc nghiêm túc, câu nói này quả không sai.
Cố Gia Huy gõ gõ đánh đánh trước máy tính, dáng vẻ tập trung, phượng mâu thâm thúy.
Anh chưa từng thả lỏng chân mày, trong lúc đó còn mở một hội nghị trực tuyến ngắn.
Anh nói chuyện lời ít mà ý nhiều, mỗi lần anh tham luận, video đối diện đều lặng ngắt như tờ.
Cô cảm nhận được sự uy nghiêm tuyệt đối.
Có câu nói nói như nào ý nhỉ?
Đúng!
Đại lão, khí thế của đại lão là không thể chống lại!
Cô thật rất muốn đăng một post, nếu như có một ngày, bạn trai tôi là đại lão, chắc chắn cô sẽ hot!
Cổ Gia Huy làm xong việc, anh ngẩng đầu lên liền nhìn thấy dáng vẻ cô nhóc đang cười ngây ngô.
"Đã làm xong bài tập chưa?"
Anh nhíu mày hỏi.
"Đợi anh đấy, đại thần!" Cô cười hì hì nói.
"Lúc thi cuối kỳ, em đưa tôi đi cùng luôn đi."
"Tôi cũng muốn, nhưng thầy giám thị không cho phép!" Cô đáng thương nói.
Cố Gia Huy lại gần, bắt đầu giảng giải cho cô.
Không biết tại sao, cái đề phức tạp như thế mà đến miệng anh thì trở nên thông tục dễ hiểu.
Vả lại, Cố Gia Huy có công hiệu thần kỳ, trước đây Bạch Thư Hân và Ngôn Hải phụ đạo cho mình, cô cứ phải nghe hơn mười lần mới hiểu được, nhưng Cố Gia Huy chỉ cần nói một lượt, cô liền nhớ rõ.
Lúc làm tỉ suất số thuế, toàn là văn tự, cô đọc không hiểu một tí nào.
Nhưng anh đánh dấu đỏ
.