Vợ Ngốc Đáng Yêu - Lichaeng

"Li..Li hứa đi" Chaeyoung đưa ngón út ra, chị cũng cười cười mà ngoắt tay lại. Vậy là Chaeyoung lại cười tươi, nhanh chóng ăn hết rồi thay một bộ đồ ngủ.

"Em mặc sai đồ rồi, đó là đồ ngủ"

"Đẹp mà!"

"Không được, đi thay đi. Chị giúp em lựa đồ" Lisa này có vẻ rất khó trong việc quần áo, lựa chọn một lúc cũng xong.

"Thế này có phải đẹp hơn không? Chúng ta đi thôi"

Chaeyoung đang khoác lên mình một bộ đầm trắng rất đẹp, em thế mà mặc đầm lại rất đẹp đấy chứ, cứ ngỡ một cô tiên nhỏ nào đó. Sánh đôi với em là Lisa với bộ đồ đen, chị không còn mặc những bộ vest sau khi quen Chaeyoung được một thời gian.

Bởi vì đi đâu cũng mặc vest thì rất là kì lạ.

"Đi từ từ thôi, muốn bị phát hiện hả?" Anh Manoban tức giận vì đứa con gái Jennie cứ thúc giục đi nhanh, còn phải tìm chỗ trốn chứ đâu phải muốn đi là đi.

Nhìn thấy cả hai rời đi thì anh Manoban và Jennie cũng nhanh chóng lên xe đuổi theo, để không bị phát hiện thì tài xế đã lượn lách. Nhưng cuối cùng thì cũng bị mắt tinh của Lisa nhìn ra.

"Có người đuổi theo"

"Ai?" Chaeyoung giật mình nhìn qua nhìn lại, mặc dù không biết đuổi theo để làm gì nhưng vẫn muốn nhiều chuyện.

"Người nhà thôi, chúng ta không có thời gian riêng tư luôn à?" Lisa bực bội nói, lại nhìn vào kính chiếu hậu vẫn thấy chiếc xe đó.


"Không được đi chơi nữa hả?" Chaeyoung buồn bã nói, chị lại lắc đầu nói.

"Gì chứ, vẫn được mà. Để chị xử lý mấy người này đã, phải cắt đuôi được họ" Lisa bẻ lái sang một con đường khác, rồi lại bẻ lái khiến đầu của em cứ qua trái qua phải.

"Đau đầu quá đi!"

"Cố chịu một chút, sắp cắt đuôi được họ rồi"

Anh Manoban thì đang tức giận ra lệnh nhanh chóng đuổi theo, nhưng dường như tài xế này muốn an toàn nên bẻ lái rất chậm rãi. Sau đó còn đợi đèn đỏ, Jennie vì thế cũng bực bội chửi mắng.

Một lát sau đã cắt đuôi được, Lisa cười mỉm một cái lại nhìn sang Chaeyoung với đầu vẫn đang quay vòng tròn.

"Em có sao không?"

"Có, đầu Chaeng đang quay vòng tròn" Em chỉ lên đầu của mình rồi nhìn Lisa, chớp chớp mắt ôm đầu.

"Có khi nào Chaeng bị bệnh rồi không?"

"Bệnh gì chứ, không phải đâu"

"Đầu Chaeng cứ quay vòng tròn, rồi còn chóng mặt! Thật khó chịu!" Chaeyoung bĩu môi lớn giọng, chị xoa đầu em một cái rồi nhanh chóng gửi xe rồi dẫn em đi vào công viên.


Ở đây chủ yếu để ngắm cảnh, không có trò gì để chơi, Chaeyoung mới đầu rất hào hứng nhưng lại không tìm được nơi câu cá thì nhăn nhó mặt mày.

"Em sao vậy?"

"Chaeng muốn câu cá! Con cá!"

"Cá? Ở đây không có cả, chỉ có chị và em" Lisa lại đột nhiên nói những câu tán tỉnh, Park Chaeyoung vẫn còn đang quay quay.

Chaeyoung và Lisa dừng lại ở một cái ghế ngay một cái vòm hoa hình trái tim, công nhận công viên này trang trí rất đẹp.

"Em biết không? Em trông thật xinh đẹp và quyến rũ" Giọng nói của Lisa lại trở nên là lạ, như là muốn câu dẫn người bên cạnh.

"Tới những ngón tay của em đều rất xinh đẹp" Lisa nhắm mắt nói, vẻ mặt nham hiểm.

"Mỗi đêm trước khi ngủ chị đều nhớ đến em, nhớ đến thân hình, gương mặt của em"

"Tr...Ouch!'

"Thật sự rất nhớ em"

"N..Ngứa quá! Có con gì nó cắn Chaeng!"

Lisa lại bừng tỉnh, nhìn lại thì hiểu được nãy giờ em chẳng nghe gì mà tập trung vào những sinh vật nhỏ bé đang cắn em.

"Par..Park Chaeyoung! Đi về!"
____________
End chap 22
Vote, comment please 🥺


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận