Vợ Ngốc Đáng Yêu - Lichaeng

Được một lúc thì Lisa cũng đã thuyết phục được Chaeyoung, vừa đứng dậy thì người đột nhiên ngã xuống giường. Chị lại đứng lên và nhìn xung quanh, đầu tiên là đi kiếm mắt kính.

Đeo vào rồi nhìn sang Chaeyoung, ánh mắt hiếu kỳ chằm chằm nhìn em.

"Sao?"

"Park Chaeyoung? Park Chaeyoung à?"

Chaeyoung khẽ gật đầu khi nghe Lisa nói, không phải đã quá quen thuộc rồi sao?

"Em đói không? Tôi lấy ít đồ ăn cho em"

Em nghe tới đồ ăn thì hào hứng nhảy cẫng lên, Lisa đặt món vào chiếc điện thoại bàn cạnh giường. Mấy phút sau đã có người đem lên, đồ ăn được trưng bày trước mắt. Chaeyoung không tài nào kiềm chế nên đã một lúc ăn hết ba miếng gà, nhìn Lisa rồi lại tiếp tục ăn.

"Ăn chậm thôi, nhanh quá là nấc cụt đấy!" Lisa đã cảnh báo, Chaeyoung dường như không để tâm đến. Thế là tiếng nấc cụt nhỏ nhẹ cất lên, Lisa lắc đầu ngán ngẩm.


"Có phải em ngoại tình không?"

"Ngoại tình?"

"Là ở cùng với một người phụ nữ hoặc đàn ông khác, ở cạnh nhau ôm ấp rồi ân ái ấy?" Lisa như thần mà giải thích, Chaeyoung lúc này đã lạnh sóng lưng, trong trí nhớ của em cũng có những hình ảnh như thế.

Còn ân ái là gì thì đương nhiên không biết, Chaeyoung không muốn nói dối cũng không muốn nói thật đành im lặng. Nước mắt đã chảy dài vì cảm thấy tội lỗi.

"Em sao vậy? Khóc gì chứ?"

"C..Chaeng...hức"

"Đã hết nấc cụt chưa?" Lisa đột nhiên lại hỏi, cảm giác lại thì không còn nấc nữa, thật lạ kì. Park Chaeyoung liền lắc đầu, thì ra đây là chiêu để khiến người khác hết nấc cụt.


"Nhưng vì sao phản ứng của em lại quái lạ thế nhỉ? Có làm gì sai đâu mà khóc?"

Chaeyoung mím môi nhìn Lisa sau đó chột dạ quay sang phía khác, tránh đi sự tra hỏi của chị. Lisa cũng không nói gì nữa, nửa cười nửa không cho qua chuyện.

Anh Manoban ở bên ngoài hít một hơi rồi gõ cửa, đúng lúc Lisa cạnh cửa thì mở ra.

"...A..Ba?"

"Phải, là ba" Anh Manoban lại đoán được là nhân cách nào, có lẽ là quá quen thuộc. Nhân cách này vẫn là trong vòng an toàn, anh Manoban nói cho qua loa rồi rời đi. Lisa nghiêng đầu ngẫm nghĩ rồi đẩy mắt kính lên, đóng cửa.

"Em ăn có no không?"

"Ngon!" Chaeyoung có lẽ không nghe Lisa nói rõ nên hỏi một đằng trả lời một nẻo.

"Ăn chậm thôi, tí nữa dắt em đi chơi nhé"
___________
End chap 21
Vote, comment please 🥺
bé ngoan :3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận