Võ Đế Ẩn Cư 100 Năm


--Chương 9:

- Lớn quá đi.

- Trần Mỹ Diệp.

Đây là Long Vĩnh Thành, một thành lớn tại đây, nơi này kinh doanh buôn bán tấp nập.

Tại đây có chi nhánh thương hội, đan hội và luyện dược sư, không kể đến là ngũ đại gia tộc cùng nhau cai trị nơi này.

- Theo như bản đồ thì đừng thêm một ngày là tới học viện rồi.

- Trần Mạnh cầm lấy bản đồ nói.

- Ồ, ba ngày đi sao ? Xem ra cũng không đến nổi trể sát hạch vào học viện.

- Lý Quân Cường.

- Được rồi, chúng ta mau tìm chỗ nào đó nghỉ ngơi đi.

- Trần Mỹ Diệp.

Ba người bọn họ đi tới một quán trọ gần đó, tại đây có những người từ nơi khác tới đây.

Ai cũng ăn mặc kín đáo cùng hành trang lên đường đến học viện.

Đối với những người trẻ tuổi này, việc gia nhập học viện ở Long Vĩnh Thành là một con đường tu luyện để trở thành cường giả của mình.

- Chúng tôi muốn ba phòng, cho hỏi chủ trọ có thể cho chúng tôi thuê một ngày.

- Trần Mỹ Diệp.

- Mấy vị là đang trên đường đến học viện sao ? - Chủ trọ.

- Không sai, nhờ vị huynh đài này cho chúng tôi thuê phòng.


- Trần Mỹ Diệp.

- Thế các vị chờ chút.

- Chủ trọ.

Chủ trọ sau đó làm công việc của mình, sau đó cho ba người ở ba phòng khác nhau.

Thế nhưng đang đi đến phòng trọ thì có những người đến gần Trần Mỹ Diệp với ý đồ ác ý.

- Ồ, mỹ nữ.

Có thể uống rượu cùng huynh không ?

- Yên tâm, tụi này sẽ cho cô sướng đấy.

- Cút.

- Trần Mỹ Diệp.

Chỉ một câu nói đơn giản này khiến cho hai người bọn chúng tức giận, đến nổi sắc mặt trở nên khó coi y như trúng thực vậy.

- Mỹ nữ, ta đã gửi lời mới là phúc phần của cô đấy.

Đừng có mà không biết điều.

- Hai người bọn chúng, là Võ đồ cảnh tam trùng và Võ đồ cảnh tứ trùng.

- Lý Quân Cường.

- Hả ? - Trần Mạnh.

- Sao thế ? Sợ đến tè ra quần rồi à ?

- Hahaha.

Người xung quanh ai cũng bắt đầu bàn tán, cho rằng ba người Trần Mạnh sẽ toang nếu chọc tức chúng.

- Haha, tưởng lợi hại ra sao.

Hóa ra cũng chỉ là võ đồ tam tử trùng ?! - Trần Mỹ Diệp.

Tỷ tỷ lúc này xông lên tấn công với khí thế đáng sợ, giờ ai cũng biết cô là võ đồ bát trọng khiến cho đám người vừa chọc ghẹo kia muốn tái xanh mặt.

- Cô, cô lại là võ đồ bát trọng ?

- Sao không làm giống hồi nãy đi ? - Trần Mỹ Diệp.

Những người chọc ghẹo Trần Mỹ Diệp khi nãy giờ đây mặt của ai cũng sưng to lên, thậm chí gương mặt biến dạng đến nổi không ai dám nhận ra.

- Bốp, bốp

- Haha.

Xem bọn chúng kìa.

- Phụt.

Cười chết ta mất.

Nhận nhà trọ xong, cả ba quyết định đi ra ngoài ăn.

Tại đây là quán ăn bình thường trong thành, tất cả đều phục vụ các món ăn vô cùng ngon.


Ăn uống no nê xong, cả ba lập tức trả tiền.

Đúng một ngày sau tất cả đều đã tới họg viện, ở nơi đây có một bậc thang cao hàng trăm bậc khiến cho ai cũng cảm thấy độ hùng vĩ của nó.

- Tới nơi rồi.

- Trần Mỹ Diệp.

- Chúng ta đi báo danh đi.

- Trần Mạnh.

- Được thôi.

- Lý Quân Cường.

Bàn bạc xong cả ba người đi tới báo danh, nhưng không ngờ lại gặp một số người quen ở đây.

- Ồ, ngươi cũng tới báo danh cơ đấy.

- Đào Hưởng.

- Sao ta lại không đến báo danh được cơ chứ ? - Trần Mạnh cười mỉm.

- Ca ca của ngươi đâu rồi ? - Trần Mạnh.

- Ca ca báo danh xong rồi, đã được tới phần kiểm tra tư chất rồi.

- Đào Hưởng.

- Được, thế thì ta muốn tới xem xem.

- Trần Mạnh.

Báo danh xong lần lượt ba người tới chỗ kiểm tra tư chất.

Tại đây tất cả gặp người hướng dẫn, người đó đã giới thiệu vô cùng chi tiết.

Phần kiểm tra tư chất này phân thành các cấp bậc màu sắc bao gồm Lam, Vàng, Đỏ, Lục, Tử sắc, Hắc sắc, Hoàng kim và cao nhất là Bạch kim.

Trong đó, Vàng có tư cách trở thành học viên, trong khi Tử sắc xem là thiên tài và những cấp bậc cao hơn được đặc cách trở thành nội viện học viên.

- Được rồi, mới người tiếp theo.

Sau đó là phần kiểm tra tư chất, những người này đa phần là màu Vàng trở lên nhưng số người bị loại lại không hề ít.


- Tiếc quá, mình không trở thành học viên rồi.

- May quá, trúng rồi.

Giờ đây đến lượt ca ca của Đào Hưởng là Đào Hàm kiểm tra tư chất.

Khi hắn chạm tay vào hòn tư chất thạch, thì ra màu tử sắc được xem là thiên tài nên được đặt cách vào nội viện.

- Wow.

Có người vào học viện rồi.

- Xem ra thiên tài năm nay không ít đâu.

Vẻ mặt của Đào Hàm lúc này vô cùng đắc ý, ăn mừng chưa thì bị một người khác đi tới khiêu khích.

- Hừ, tử sắc thôi mà.

Có gì to tác đâu.

- Hắn ta là ai thế ?

- Ngươi không biết đâu, hắn ta là nhị công tử của Đinh gia ở Long Vĩnh Thành đấy.

- Đó không phải một trong ngũ đại gia tộc sao?

- Thì đó, cho nên không ai dám chọc hắn.

Mặc dù nhìn khuôn mặt có chút kiêu căng, nhưng khi hắn chạm vào lại hiện ra tư chất Hoàng kim, điều này lại làm cho hắn càng thêm kiêu ngạo hơn nữa.

Thế nào ? Phục bổn thiếu gia rồi chứ ?

Đinh Tắc, 16 tuổi, là nhị thiếu gia của Đing gia trong ngũ đại gia tộc của Long Vĩnh Thành.

Hắn ta đang có cảnh giới Võ đồ thất tinh, do đó được xem là thiên tài trong gia tộc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận