Võ Đế Ẩn Cư 100 Năm
- Hắn, hắn thế mà là tư chất Hoàng kim.
- Không phải chứ ?
Giờ đây hẳn được mọi người chú ý, cho nên lòng sinh cảm giác kiêu ngạo.
Đào Hàm bây giờ đây tuy mặc dù tức nhưng cũng không hề làm được gì, cho nên đành im lặng rời đi.
- Ồ, sợ rồi sao ? - Đinh Tắc.
- Ngươi đừng có quá đáng, đừng tưởng ta nhịn ngươi chút thì ngươi có quyền phách lối.
- Đào Hưởng.
- Ồ, thế ngươi định làm thế nào ? Tấn công bản thiếu gia sao ? - Đinh Tặc.
Nói rồi hai bên tạo ra hai luồng sức mạnh vô cùng mãnh liệt, giờ đây khi nhìn kỹ Đào Hàm thì phát hiện hắn ta đã đột phá lên Võ đồ cảnh tứ tinh trong khoảng thời gian mấy tháng.
- Hừ.
Dù ngươi có lợi hại cách mấy thì vẫn thua ta ba tiểu trùng cảnh giới thôi.
- Đinh Tắc.
- Thế thì cứ thử xem.
- Đào Hàm.
- Ồ, thú vị đấy.
Vừa hay ta cũng muốn giãn gân giãn cốt.
- Đinh Tắc.
1
- Ồ, đánh nhau rồi.
- Ngươi cược ai thắng đây ?!
- Không phải rõ rồi sao ? Tất nhiên Đinh Tắc hắn thẳng rồi, dù ta không ưa hẳn mấy.
Ta đồng ý, dù gì tên tiểu tử kia cũng thua thôi.
Trước lời bàn tán của bàn dân thiên hạ, Đinh Tắc lại thêm một phần đắc ý.
Giờ đây hẳn tạo dáng, rồi giơ chiếc quạt giấy về hướng của Đào Hàm.
- Được lắm, bản thiếu gia sẽ đánh với ngươi.
- Đinh Tắc.
Đây là lời định ước chiến của cả hai, hắn ước định hai tháng sau sẽ quyết chiến trên đấu trường.
Mọi người thấy vậy cũng vô cùng háo hức, khi tò mò xem kết quả sẽ dẫn đến thế nào.
- Ồ, xem ra có vẻ thú vị rồi đấy.
- Trần Mạnh.
- Mời người tiếp theo, thí sinh Trần Mạnh.
- Người hướng dẫn nói.
Khi được gọi tên Trần Mạnh bắt đầu đi lên, cậu bây giờ đang chạm tay vào tư chất thạch.
Dù chỉ là chạm một lần, nhưng lại khiến tư chất thạch sáng lên ánh sáng màu bạch kim.
- Là...!là tư chất bạch kim, với tư chất đứng đầu này sẽ được đặt cách vào học viện.
- Người hướng dẫn.
Mọi người đều mắt chữ a mồm chữ o, những người Đào Hưởng lại vô cùng kinh ngạc.
Khi họ không tin rằng đây lại chính là Trần Mạnh, một tên phế vật ngày trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...