Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Sau khi Trân Mộc chiến thắng, Thi Điện cũng chính thức. kết thúc, mà tất cả chỉ tiết liên quan đến trận Thi Điện này cũng được lan truyền trong cả tông, vô cùng chấn động, thậm chí suốt nửa tháng sau đó, trong tông môn vẫn liên tục bàn luyện về chuyện này.

Trận Thi Điện này phải dùng từ chấn động lòng người mới có thể hình dung được, trên Thi Điện, xuất hiện vô số hắc mã.

Liễu Mộ Thiên, Võ Hùng, Long Đăng Hải của Thiên Điện. Hạ Phi Vũ, Giang Hạo của Địa Điện. Chu Thịnh, Phong Vu Mộc. của Anh Điện. Hạ Chỉ Lan, Trình Vũ Hiên, Trần Mộc của Linh Điện...

Những con đại hắc mã này đều tỏa sáng rực rỡ trong Thi Điện, thể hiện tư chất thiên tài. Mà tất cả mọi người đều hiểu rõ, con hắc mã lớn nhất trong cuộc so tài này chính là Trần Mộc.

Lấy thực lực cảnh giới Thông Thiên, từng bước tiến vào vị trí bốn người đứng đầu, giải quyết nguy cơ tồn vong của Linh Điện, sau đó lại lấy thân phận Kiếm Đạo tông sư đánh bại Long Đăng Hải, Võ Hùng, những đệ tử mạnh của Thiên Điện. Cuối cùng còn dùng kiếm đạo Song Trọng Kiếm Ý khủng bố đánh bại Liễu Mộ Thiên.

Cảnh tượng chiến đấu đó đến giờ vẫn còn rõ mồn một trước mắt các đệ tử.

Lĩnh ngộ Song Trọng Kiếm Ý, đây thực sự là chấn động lớn đối với mọi người.


Bởi vì phóng tầm mắt nhìn khắp tất cả Nam Châu, mặc dù có vô số thiên tài kiếm đạo, nhưng bọn họ chưa bao giờ nghe nói ai có thể lĩnh ngộ được Song Trọng Kiếm Ý cả, đến Liễu Mộ Thiên đã là cường giả cảnh giới Thần Tàng tầng thứ ba, Kiếm Ý đại thành mà vẫn bại trận.

Hiện tại, danh tiếng của Trần Mộc trong tông môn đã tăng vọt, tất cả mọi người đầu không dám khinh thường vì đối phương chỉ là một đệ tử mới nữa.

Trong lúc tông môn đang sôi trào.

Bên trong Linh Điện.

Hàn Giang Tuyết lại đích thân xuống bếp làm một bàn thức ăn, sắc hương vị đều đủ.

Đám người Trần Mộc, Hạ Chỉ Lan, Trình Vũ Hiên ngồi trước bàn cơm.

"Thi Điện năm nay là lúc lão nương nở mày nở mặt nhất!”

"Đệ nhất, ha ha, lão nương chưa bao giờ được hưởng thụ danh hiệu đệ nhất cả, hóa ra đứng đầu lại là chuyện sướng thế này!"

"Hôm nay vui, phải uống cho đãt”

Hàn Giang Tuyết uống mấy hớp rượu, gương mặt trắng nõn tinh xảo vui mừng hớn hở.

Lúc đầu có thể chen chân vào bốn vị trí đầu tiên, Hàn Giang Tuyết đã rất vui rồi, nhưng cuối cùng chính nàng cũng không ngờ, dưới thực lực khủng bố của Trần Mộc, Linh Điện lại đoạt được vị trí đứng đầu!

Chuyện này đã khiến toàn bộ Linh Tiêu Tông chấn động, người của Linh Điện bọn họ ra ngoài cũng có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu.


"Nào, uống đi!" Hàn Giang Tuyết cười to nói.

Tiệc ăn mừng được tổ chức, trong bầu không khí vui vẻ này, trong Linh Điện, rất nhiều đệ tử uống đến say khướt!

Trình Vũ Hiên cũng cùng uống với Hàn Giang Tuyết, hai người uống thành hai đống bùn nhão, đôi mắt xinh đẹp trong veo trở nên mơ màng, gương mặt đỏ ửng lan xuống cổ, xinh đẹp kiều diễm, dụ dỗ người ta đi tới cắn một cái!

Trần Mộc nhìn bộ dạng say khướt của hai nàng, không nhịn được thở dài, cầm chén rượu lên nhấp một ngụm.

Cảnh tưởng đó bị Hàn Giang Tuyết bắt được, nàng lập tức. xù lông, trợn mắt nói: “Tiểu tử, mau uống cho ta, không uống lão nương đánh chết ngươi!”

Dưới sự đe dọa dụ dỗ của Hàn Giang Tuyết, Trần Mộc bị ép uống một đống rượu.

Ở chỗ này, người tỉnh táo chắc cũng chỉ còn Trần Mộc và Hạ Chỉ Lan.

Qua hơn nửa tháng tĩnh dưỡng, thương thế của nàng đã hoàn toàn khôi phục, đồng thời ở trận Thi Điện này, nàng đã có đột phá, đạo Thương Ý trước đó đã rõ ràng hơn trước rất nhiều.


Hai ngày trước Trần Mộc cố ý đọ sức với nàng đã chỉ điểm một chút, mặc dù hẳn tu Kiếm đạo, Hạ Chỉ Lan tu Thương đạo, nhưng dù có vạn pháp thì trăm sông vẫn đổ về một biển, đều là đạo!

Bây giờ, Thương Ý của Hạ Chỉ Lan đã bước vào giai đoạn tiểu thành.

Sau tiệc rượu, Linh Điện như vừa trải qua một trận đánh nhau, cả đám người năm lộn xộn ngổn ngang, những thứ nên nhìn và không nên nhìn đều lộ ra hết, bộ dạng mềm nhữn kia đúng là khiến người ta không dám nhìn thẳng.

"Tội lỗi quá!"

Trần Mộc nhìn cảnh tượng này, không nhịn được lắc đầu, hẳn cầm một bầu rượu đi tới cạnh bệ cửa sổ, ngồi xuống một mình.

Giờ khäc này, mặt trăng tỏa ra ánh sáng bạc trong trẻo, hắt xuống bệ cửa sổ, phối hợp với mùi rượu thoang thoảng lại khiến người ta có cảm giác nhàn hạ thoải mái.

Nhìn từ bệ cửa sổ ra ngoài chính là Tử Trúc Lâm xanh biếc, gió nhẹ thổi qua khiến rừng trúc khế lay động, ánh trăng lạnh léo chiếu lên rừng trúc, những ngôi sao như dạ minh châu trải khắp trời, lóe lên áng bạc lấp lánh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận